Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1015: Cố ý khoe khoang

Phong Thanh Nhị mong chờ.
Đây đích thị là một tin tức quan trọng, nhưng Trần Mặc có chịu tiết lộ hay không thì phải xem đã.
“Ngươi nói đúng. Trong thời điểm đó, ta quả thật đang nghiên cứu chiếc máy bay đó, tiến độ phát minh cũng đã tiến vào giai đoạn cuối cùng rồi. Vì lẽ đó, khi ngươi hỏi ta có bị làm phiền bởi những chuyện kia hay không, ta đã khẳng định bản thân không hề bị làm phiền, bởi vì vẫn đang bận hoàn thành các công đoạn cuối cùng của quá trình chế tạo chiếc máy bay đó.
Ngoài ra, chiếc máy bay này đã bước tới giai đoạn thử nghiệm, một số dân mạng cũng đã lan truyền một số hình ảnh và video liên quan đến điều này. Nếu công nghệ hiện tại không phát sinh vấn đề gì nữa, thì chúng ta sẽ thành công sớm thôi.”
Đối với những câu hỏi không liên quan đến kỹ thuật, Trần Mặc cũng không có giấu giếm làm gì, mà cũng không cần thiết phải giấu giếm.
Phong Thanh Nhị cũng không ngờ Trần Mặc lại thoải mái đến như vậy, cứ thế mà trả lời hết những câu hỏi này của cô ta.
Cô vốn tưởng Trần Mặc sẽ trả lời qua loa những câu hỏi thuộc chủ đề nhạy cảm này, nhưng không ngờ hắn lại trả lời rất nghiêm túc.
“Căn cứ trên những bức ảnh và video được đăng trên internet, rất nhiều cư dân mạng đã suy đoán đây không phải là một chiếc máy bay hàng không dân dụng bình thường. Vậy rốt cuộc, chiếc máy bay này có công dụng là gì thế? Ngươi có tiện tiết lộ một chút hay không?”
Phong Thanh Nhị có chút chần chờ với câu hỏi này, e sợ mình sẽ hỏi trúng thông tin cơ mật.
Nếu Trần Mặc có yêu cầu, cô có thể loại bỏ câu hỏi này cũng được.
“Không có gì là không tiện, đợi đến khi máy bay hoàn thiện, chúng ta nhất định sẽ công bố đáp án của câu hỏi này với công chúng. Nhưng nếu ngươi đã hỏi, ta cũng sẽ tiết lộ một ít tin tức sớm hơn tại đây thôi.
Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến là một trung tâm hàng không vũ trụ, cho nên mục tiêu của ta chính là vùng không gian bên ngoài Trái Đất. Vì lẽ đó, ta đã tự tìm tòi và nghiên cứu chế tạo ra chiếc máy bay này như là một công cụ để thám hiểm vũ trụ trong tương lai. Vậy nên, chiếc máy bay kia được xác định là máy bay vũ trụ.”
“Hít…”
Phong Thanh Nhị bị dọa cho sợ hãi, không ngờ mình vừa hỏi ra một tin tức quan trọng như vậy.
Hay là Trần Mặc đang cố ý tiết lộ tin tức này cho cô ta?
Tuy nhiên, đây không phải là vấn đề mà cô ta cần phải suy nghĩ, cho dù Trần Mặc cố ý khoe khoang đi chăng nữa, thì đây cũng là một tin tức quan trọng.
Không đợi cho Phong Thanh Nhị hỏi thêm, Trần Mặc đã tiếp tục mở miệng.
“Đương nhiên, nghiên cứu của ta cũng chỉ là tự phát nhất thời, nhưng một trung tâm hàng không vũ trụ lớn như vậy cũng không thể để không vô ích trong khoảng thời gian còn lại được. Chúng ta là doanh nghiệp tư nhân, việc duy trì một trung tâm hàng không vũ trụ đòi hỏi một nguồn tài chính khổng lồ, tuy rằng tập đoàn Kiến Hành Quân có sự nghiệp và gia tài đồ sộ, song cũng không thể nuôi cơm một người không chịu làm việc.
Kỳ thật, kể từ khi bắt đầu xây dựng Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến, chúng ta đã có phương pháp kinh doanh phù hợp. Việc nghiên cứu chiếc máy bay này cũng là chuyện nằm trong kế hoạch của chúng ta. Chiếc máy bay này vốn là phương tiện vũ trụ, một khi phát triển thành công, nó có thể đưa nhân loại tiến vào vũ trụ.
Tương lai, Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến sẽ nhắm vào các dự án đưa người dân bình thường lên vũ trụ để du lịch không gian. Ngoài ra, chúng ta còn có thể nhận sứ mệnh phóng vệ tinh thương mại, thám hiểm không gian và các loại thí nghiệm trong không gian.”
Là một thông tin vô cùng khủng khiếp.
Phong Thanh Nhị cảm giác hôm nay bản thân đã thu hoạch phong phú đến bất ngờ.
Khi tin tức này tuồn ra ngoài, mỗi một thông tin đều sẽ vô cùng vang đội.
Máy bay vũ trụ!
Du lịch vũ trụ!
Tất cả đều là tin tức lớn.
Thời gian 15 phút có chút ngắn ngủi, những tin tức lớn không ngừng xuất hiện khiến Phong Thanh Nhị liên tục bị chấn động xuyên suốt buổi phỏng vấn.
Giữa buổi phỏng vấn, Phong Thanh Nhị còn hỏi Trần Mặc liệu có cần cắt bỏ thông tin bảo mật nào trong số những tin tức này hay không, Trần Mặc cười xoà rồi bảo “không”, khiến cô cảm thấy yên tâm không ít.
Mãi tới tận khi rời khỏi trụ sở chính của tập đoàn Kiến Hành Quân, Phong Thanh Nhị mới chậm rãi thoát khỏi trạng thái chấn động của mình.
“Ngày hôm nay đúng là mùa bội thu của chúng ta rồi.”
Nhiếp ảnh bên cạnh nói.
“Đúng là được mùa bội thu.”
Phong Thanh Nhị đồng ý, gật đầu: “Mau mau đi về toà soạn, chúng ta cần phải chỉnh sửa video phỏng vấn ngay thôi.”
Mà ở nơi khác, Trần Mặc cũng bảo Mặc Nữ đi thông báo với một đơn vị truyền thông khác, kêu cô ấy chuẩn bị tiếp nhận lời mời phỏng vấn tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi