Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 86: Cô ấy là của ta

Trợ lý của tổng giám đốc công ty Kiến Hành Quân, nghĩa là trợ lý của Triệu Mẫn.
Buổi tối ngày hôm đó, khi Trần Mặc cứu đứa bé ở con phố mua sắm, Triệu Mẫn cũng có mặt ở đó, có thể cô ấy đã nhìn thấy Tiểu Ngư, cho nên mới thấy Tiểu Ngư khá quen mắt, chỉ là trong thời gian ngắn, cô ta không thể nhớ rằng Tiểu Ngư là bạn gái của Trần Mặc mà thôi.
Hừm, có nên nói cho Tiểu Ngư biết chuyện về công ty Kiến Hành Quân hay không?
Trần Mặc rối rắm đứng lên.
"Sao ngươi lại nhìn ta như vậy?"
Tiểu Ngư bị Trần Mặc nhìn chằm chằm, hai má cô hơi ửng đỏ.
"Sao lại không nói với ta chuyện ngươi đi thực tập ở công ty Kiến Hành Quân?"
Trần Mặc hỏi.
"Ngươi cũng không hỏi mà. Ở học kỳ trước, công ty Kiến Hành Quân có đến trường chúng ta để tuyển dụng thực tập sinh. Ta và Nhược Hi cũng thử đi phỏng vấn, kết quả cả hai chúng ta đều được nhận. Nhược Hi làm việc ở phòng marketing, còn ta ở phòng tài vụ, hôm nay khi ta đi báo danh thì gặp tổng giám đốc. Cô ấy sau khi thấy ta thì lập tức kêu ta làm trợ lý của cô ấy."
Tiểu Ngư nói: "Có chuyện gì sao?"
"Không, công ty Kiến Hành Quân rất có triển vọng, có tiềm năng phát triển rất lớn. Ta chỉ không ngờ ngươi có thể trợ lý trợ lý tổng giám đốc. Bạn gái của ta không những xinh đẹp mà còn rất xuất sắc."
Trần Mặc cười nói.
"Chỉ có ngươi với khoe khoang bạn gái như vậy thôi."
Tiểu Ngư oán trách nói một câu, chỉ là nụ cười ngọt ngào trên khuôn mặt đã bán đứng cô.
"Ta chỉ nói sự thật."
"Sự thật cái đầu ngươi, ta đi nấu cơm đây."
Tiểu Ngư lườm hắn một cái, sau đó đi về phía phòng bếp.
Trong khi Tiểu Ngư nấu cơm, Trần Mặc trốn vào phòng ngủ, bấm số di động của Triệu Mẫn. Tiểu Ngư có thể gia nhập công ty Kiến Hành Quân cũng có thể xem là một loại duyên phận. Với tư cách là bạn trai của cô, hắn sẽ không can thiệp vào quyết định của Tiểu Ngư, tuy nhiên, hắn vẫn sẽ âm thầm trợ giúp.
"Chủ tịch, có chuyện gì vậy?"
"Có phải hôm nay ngươi tìm một trợ lý hay không?"
Trần Mặc hỏi.
"Sao ngươi lại biết được? Đó là một thực tập sinh của đại học Tân Hải, một cô gái rất xinh đẹp. Ta nhìn khá quen mắt, không nhớ đã gặp qua ở đâu, vừa lúc ta thiếu một trợ lý, tuy rằng cô ấy không có kinh nghiệm, nhưng điều kiện của cô ấy rất tốt, là nhân tài có thể bồi dưỡng, cho nên ta để cho nàng tạm thời làm trợ lý của ta."
"Đúng là quá trùng hợp."
Trần Mặc nói.
"Sao vậy? Ngươi có ý với trợ lý của ta?"
Triệu Mẫn lên tiếng trêu chọc.
"Có ý cái con khỉ, cô ấy chính là của ta."
Trần Mặc im lặng.
"Của ngươi?"
Trong giọng nói của Triệu Mẫn mang theo kinh ngạc, cô rơi vào trầm tư, một lúc sau mới đột nhiên hiểu ra.
"Thảo nào ta cảm giác lại nhìn quen mắt như vậy, hóa ra cô ấy là người đi cùng ngươi buổi tối ngày hôm đó. Chờ đã? Cô ấy không biết công ty Kiến Hành Quân là của ngươi hay sao?"
"Ta không nói cho cô ấy."
Trần Mặc nói.
"Ngươi quả là lợi hại, mở một công ty lớn như vậy mà bạn gái ngươi lại không biết một chút nào."
Triệu Mẫn tiếp tục trêu trọc hắn: "Ngươi vẫn dự định giấu cô ấy hay sao?"
"Ta định thuận theo tự nhiên, nếu Tiểu Ngư hỏi, tất nhiên ta sẽ nói, hoặc là chính cô ấy từ từ phát hiện ra. Ta không nói cho cô ấy vì sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng tới mối quan hệ của chúng ta. Hôm nay Tiểu Ngư trở về kể cho ta, ta mới biết được chuyện cô ấy đang là thực tập sinh của công ty."
"Vậy ngươi gọi điện thoại cho ta chỉ để thông báo chuyện này?"
"Không phải, ta muốn nhờ ngươi hãy dẫn dắt cô ấy, để cho cô ấy có thể độc lập gánh vác công việc trong công ty."
Trần Mặc từng có suy nghĩ cho Tiểu Ngư một cuộc sống sung túc, không cần lo lắng về chuyện tiền bạc. Nhưng hắn cũng không muốn sau này cô lại trở thành một bình hoa trong nhà, như vậy rất không công bằng với Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư trông thì có vẻ yếu đuối, nhưng nội tâm cô ấy lại rất kiên cường, cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận loại cuộc sống bình hoa như vậy.
"Được thôi chủ tịch, ta nhất định bồi dưỡng cô ấy thật tốt. Tuy nhiên, ta có một lời khuyên cho ngươi, hãy mau tìm thời cơ nói với cô ấy chuyện này. Là phụ nữ với nhau, ta cảm thấy, nếu ngươi cứ giấu diếm như vậy thì thật không công bằng đối với Tiểu Ngư."
Triệu Mẫn nói.
"Ừm, chuyện này ta sẽ xử lý tốt."
Trần Mặc nói.
"Còn có chuyện gì nữa hay không?"
"Có, ngày mai ta sẽ gửi cho ngươi bản thiết kế của chiếc điện thoại Mắt Hồ Điệp thứ hai."
"Được, ta sẽ sắp xếp."
….
….
Sau khi cơm nước xong, Lý Nhược Hi hẹn Tiểu Ngư đi ra ngoài đi dạo phố, Trần Mặc cũng bắt đầu chỉnh sửa mã nguồn của trợ lý di động thông minh, Tiểu Điệp.
"Mặc Nữ."
Trần Mặc đeo tai nghe điện thoại, nói một tiếng.
Ở trước mặt của hắn là một chiếc laptop cùng một chiếc máy tính bàn. Để Mặc Nữ có thể hoạt động bình thường thì cần phải phải san sẻ tác vụ giữa hai hệ thống, nếu không, một chiếc máy tính căn bản không chịu nổi sự vận hành của Mặc Nữ.
"Anh Mặc, Mặc Nữ đến đây."
Trần Mặc vừa dứt lời, giọng nói của Mặc Nữ lập tức truyền đến tai nghe điện thoại.
"Ngươi chuẩn bị chỉnh sửa lại module mã nguồn phần mềm này dựa theo kết cấu mà ta sắp nói."
Trần Mặc hạ thấp giọng, nếu để Tiểu Ngư nghe thấy mấy lời này, có thể cô ấy sẽ hắn bị điên.
"Được, anh Mặc, ngươi nói đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi