Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 347: Hành động

Hiện tại Phùng Đạt Hải muốn đưa robot đi sửa chữa, nên hắn đã khiếu nại với giới truyền thông về vấn đề chất lượng của robot trong lúc tức giận. Không ngờ công ty Kiến Hành Quân lại tới tận nhà hắn để hoàn tiền.
Sau khi xác nhận bản thỏa thuận không còn vấn đề gì khác, hắn ta ký tên rồi giao lại cho Lương Tuệ Linh: "Khi nào thì tiền được chuyển tới đây?"
"Xin vui lòng chờ trong giây lát."
Lương Tuệ Linh khẽ mỉm cười với Phùng Đạt Hải, cô mở máy tính, nhập thông tin trả hàng và ảnh chụp bản thỏa thuận của Phùng Đạt Hải vào hệ thống.
Chưa tới hai phút sau, điện thoại Phùng Đạt Hải vang lên tiếng thông báo.
"Tiền của ngươi đã được chuyển tới rồi, cảm ơn ngươi đã ủng hộ sản phẩm của công ty ta."
Lương Tuệ Linh và một người đồng nghiệp cùng nhau nói lời tạm biệt, sau đó cất sổ tay vào cặp tài liệu rồi xoay người rời khỏi biệt thự của Phùng Đạt Hải.
"Công ty Kiến Hành Quân ngu xuẩn."
Nếu đã được hoàn lại toàn bộ số tiền như vậy, hắn sẽ tiếp tục mua một con robot mới, có thể tiết kiệm chi phí bảo trì và thời gian sửa chữa.
Phùng Đạt Hải đã phát hiện một bí quyết kể từ trận đấu robot trước đó, hắn đã tìm thấy một bộ sách về robot chiến đấu, chỉ cần để robot học một chút kỹ năng chiến đấu và kỹ xảo công phu, thì chắc chắn nó có thể thắng trong lần lên đài tiếp theo.
Thừa dịp mọi người chưa phát hiện ra bí mật này, hắn không những có thể lấy lại số tiền đã thua, mà còn kiếm thêm một khoản nữa.
Phùng Đạt Hải đăng nhập vào trang web của công ty Kiến Hành Quân, điền thông tin chứng minh thư và chuẩn bị đặt hàng robot thông minh. Nhưng khi Phùng Đạt Hải vừa mới nhấn chuột, biểu cảm trên khuôn mặt hắn trở nên cứng đờ.
Từ chối phục vụ?
Phùng Đạt Hải thử lại vài lần, kết quả vẫn giống nhau.
Sao lại thế này?
Hắn ta lập tức tìm đến dịch vụ khách hàng trực tuyến của công ty Kiến Hành Quân để xác nhận nguyên nhân.
"Tiên sinh, ngại quá, thông tin của ngài nằm trong danh sách từ chối phục vụ của công ty ta."
"Từ chối phục vụ sao? Vì sao lại từ chối phục vụ? Ngươi có biết ta là ai không hả?"
Phùng Đạt Hải nổi giận bừng bừng.
"Thật xin lỗi tiên sinh."
Phùng Đạt Hải còn chưa kịp nói gì thêm, đầu dây bên kia lập tức bị cúp ngang.
Danh sách đen! Hắn không ngờ mình đã bị liệt vào danh sách đen của công ty Kiến Hành Quân!
Điều này khiến Phùng Đạt Hải uất nghẹn, hắn nghiêm mặt rồi cầm lấy điện thoại.
Bên ngoài câu lạc bộ Tự Do.
Có ba cảnh sát đang ngồi với nhau trong một chiếc xe, gồm hai nam một nữ. Tất cả bọn họ đều đang ngồi thẳng người, nghiêm túc nhìn vào màn hình giám sát trên máy tính.
Đêm nay là thời điểm hành động. Bọn họ đã theo dõi câu lạc bộ Tự Do một khoảng thời gian dài, nhưng vẫn không tìm được bất kỳ bằng chứng xác thực nào, nếu có thì chỉ là một số chuyện vụn vặt, không đầu không đuôi.
Trong ngày hôm qua, tổ hành động của họ đã nhận được một email nặc danh, đính kèm nhũng tài liệu đen tối của câu lạc bộ Tự Do. Sau khi xác nhận toàn bộ chứng cứ, tiếp theo là vấn đề hành động.
"Đám người có tiền kia, đúng là rất biết cách chơi!"
Một cảnh sát mang kính đen vừa thao tác với chiếc máy tính vừa nói: "Đấu võ phi pháp thì không nói, nhưng mấy con robot này vừa mới xuất hiện chưa được bao lâu thì đã bày trò để bọn chúng chiến đấu với nhau. Đúng là chuyện gì cũng có thể làm được mà!"
"Nếu chuyện này mà đưa lên TV, chắc chắn tỉ lệ người xem sẽ cao ngất ngưởng. Những con robot này vốn chỉ có thể nhìn thấy trong phim điện ảnh, công ty Kiến Hành Quân đúng là đáng sợ."
Một gã cảnh sát với làn da ngăm đen đang ngồi bên cạnh, cũng mở miệng nói.
"Tầm nhìn kinh doanh khá tốt, nếu không đi làm đạo diễn phim truyền hình thì thật đáng tiếc."
Một nữ cảnh sát tóc ngắn ngang vai đang mang tai nghe, cô cũng cười đáp lại.
Cửa xe đột nhiên mở ra, khi nhìn thấy người đang đứng bên ngoài, ba người kia lập tức nghiêm chỉnh trở lại, không dám cười đùa như trước.
"Tình huống thế nào rồi?"
Bao Trung bước lên xe bánh mì, sau đó đeo tai nghe điện thoại, ánh mắt của hắn cũng nhìn về phía màn hình máy tính.
"Tất cả đều bình thường."
Người đàn ông đeo mắt kính nói.
"Ừ, mọi người nhớ chú ý."
Bao Tông cầm lấy tai nghe, sắc mặt vô cùng thận trọng. Đây là lần hành động mở đầu năm nay của bọn họ, cho nên nhất định phải thành công.
Tất cả mọi người nghe thấy giọng nói uy nghiêm của Bao Tông thì nhanh chóng xốc lại tinh thần.
Bên ngoài câu lạc bộ Tự Do, bầu không khí có chút ngột ngạt, tiếng côn trùng cũng dần thưa thớt. Không ít người đang núp trong bóng tối, chờ đợi mệnh lệnh của Bao Tông.
"Dựa theo kế hoạch đã bàn, hành động."
Hai chữ cuối cùng vừa vang lên, không gian tĩnh mịch nơi đây như được khuấy động trở lại.
Tiếng còi cảnh sát vây quanh các cửa lớn, từng đội đặc cảnh từ trên xe đi xuống, nhanh chóng tràn vào bên trong câu lạc bộ.
Tôn Khải Thành đang ở trong văn phòng, quan sát màn hình máy tính bằng ánh mắt hứng thú, trên đó chính là tiết mục robot chiến đấu của đêm nay.
Tiết mục robot chiến đấu này rất thú vị, giúp câu lạc bộ của hắn thu hút không ít khách hàng mới. Trong khoảng thời gian gần đây, thu nhập của câu lạc bộ vô cùng khả quan, còn tăng gấp đôi so với năm vừa rồi. Nhưng có lẽ Tôn Khải Thành cũng không ngờ, tiết mục robot chiến đấu đó, chính là thứ khiến hắn bị hủy diệt.
Một giây sau đó, cơ thể Tôn Khải Thành đột nhiên cứng đờ. Tiếng còi cảnh sát truyền vào lỗ tai khiến ly rượu trong tay hắn rớt xuống đất.
"Ông chủ, tiêu rồi, bên ngoài câu lạc bộ có rất nhiều cảnh sát đang xông vào. Tình hình thì có vẻ không ổn rồi."
Một người phụ nữ đang mặc quần áo hở hang chạy vào, sắc mặt vô cùng hoảng hốt.
"Đừng sợ, ngươi đi giữ chân bọn họ đi, ta sẽ cho người đi sơ tán võ đài ở tầng hầm."
Tôn Khải Thành cũng đã trải qua nhiều sóng to gió lớn, nên hắn nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
"Vâng."
Người phụ nữ vội vàng gật đầu.
Khi người phụ nữ đi rồi, Tôn Khải Thành vội vàng định dạng ổ cứng máy tính, rồi lập tức mở micro: "Lão Đao, sắp xếp mọi người tiến vào..."
"Không được nhúc nhích."
Tôn Khải Thành còn chưa nói xong, thì một đội đặc công phá cửa xông vào, hắn còn chưa kịp phản ứng lại được thì đã bị chế trụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi