Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1332: Người tự do

Trần Mặc lái mô tô bay kém chất lượng, mất hai giờ mới đến thành phố Tinh Linh.
Từ bên ngoài, hắn đã trông thấy những tòa nhà chọc trời, các vật thể bay trong không trung, cộng với vô số hình chiếu ba chiều khác nhau trong thành phố Tinh Linh. Đời sống sinh hoạt ở ngôi sao Thanh Thủy rất an nhàn, tốt hơn nhiều so với Trái Đất, y hệt như tưởng tượng về tương lai của hắn.
Nếu không nghĩ về nó, không một ai biết mình đang sống trong một nhà giam.
Trần Mặc cũng không có thời gian than thở, liền hạ thấp độ cao của chiếc xe xuống và đi vào phạm vi thành phố Tinh Linh, đây là lần đầu tiên hắn đến đây.
Theo bản đồ do Già đánh dấu, Trần Mặc đi qua các tòa nhà cao tầng, tìm kiếm vị trí của Sân Tự Do.
Theo lời giới thiệu của Già, Sân Tự Do là địa bàn hoạt động của một nhóm sinh vật đặc biệt, được gọi là những người tự do.
Trong số những sinh mệnh bị bắt tới đây, ngoại trừ những kẻ đầu hàng số phận, vẫn có một số người không chịu khuất phục, truyền thừa từ thế hệ này sang thế hệ khác với mục đích thoát khỏi hành tinh này, từ đó tạo thành cộng đồng người tự do ẩn nấp trong góc tối của thành phố.
Từ khi sinh ra, những người dân tự do không có thân phận, coi như không có hộ khẩu, cho nên không thể sử dụng phương tiện công cộng và tiếp nhận hế thống giáo dục của hành tinh này.
Vì lẽ đó, bọn họ cố gắng sáng tạo ra tất cả những điều kể trên.
Thoát khỏi hành tinh không phải là một chủ đề cấm kỵ ở đây, nhiều sinh vật luôn nuôi hy vọng trốn thoát, nhưng sau khi trải qua cuộc sống an nhàn mà không bị ràng buộc quá nhiều, các thế hệ tiếp theo từ từ sinh sôi, ý tưởng chạy trốn của bọn họ cũng dần dần biến mất.
Nền văn minh Tam Nhãn không quan tâm đến những con bọ muốn trốn khỏi ngục giam, nếu không có phi thuyền siêu quang tốc, thì còn lâu mới trốn thoát được nơi này. Không gian bên ngoài ngôi sao Thanh Thủy được bao bọc bởi vô số vũ khí không gian, bất kỳ vật thể bay không xác định nhận dạng sẽ bị bắn hạ ngay lập tức.
Miễn là người tự do không phá vỡ trật tự quy trắc của hành tinh, nền văn minh tam Nhãn vẫn cho phép bọn họ sinh sôi phát triển. Dù sao đi nữa, nền văn minh Tam Nhãn chỉ cần các sinh vật ở đây tiếp tục giao phối, trao đổi gen, từ đó đột biến và phát sinh tiến hóa là được.
Mô tô bay vượt qua những tòa nhà cao tầng và những con phố nhộn nhịp, và cuối cùng hạ cánh ở một nơi phía sau con phố phồn hoa.
Khác với những trung tâm mua sắm cao lớn bên ngoài, nơi đây là một khu phố đi bộ nguyên bản cỡ nhỏ với bầu không khí trầm mặc, không có mô tô bay hay chiến giáp phi hành, dòng người đông đúc đi qua đi lại, đủ loại hình dạng và màu da khác nhau.
Trần Mặc đã mua một chiếc áo choàng lớn để che chắn cơ thể, thậm chí còn mang một lớp ngụy trang trên khuôn mặt trước khi bước vào Sân Tự Do.
Trong tủ kính của những cửa hàng chiến giáp ở hai bên đường, rất nhiều loại chiến giáp đang được trưng bày như quần áo, giá cả ghi chú rõ ràng, rẻ thì từ 20 vạn tinh tệ, đắt thì lên tới hàng chục triệu tinh tệ.
Trần Mặc tìm đến một quảng trường ngoài trời, nơi mà hắn thể tự do mở quầy hàng lộ thiên, sau đó thuê một vị trí nho nhỏ rồi đặt vật liệu của mình lên đó.
Nhiều người đang dựng quầy hàng ở xung quanh.
Nguồn gốc của Sân Tự Do có liên quan tới người tự do.
Người tự do không có hộ khẩu, không có chứng minh thân phận, không thể sử dụng nhiều lợi ích của ngôi sao Thanh Thủy, không thể tiếp nhận giáo dục của ngôi sao Thanh Thủy, không có tư cách làm việc chính thức, nhưng họ cũng cần tiền và tài nguyên.
Cho nên, Sân Tự Do đã trở thành địa điểm hoạt động quanh năm của nhiều người tự do.
Ở đây, người tự do qua lại rất nhiều, nhưng nếu không kiểm tra tính xác thực của vòng tay lưu trữ thông tin nhận dạng, thì sẽ không một ai biết được người tự do đó là ai.
Hàng hóa trên các gian hàng ở quảng trường ngoài trời bao gồm thực phẩm, quần áo, đồ trang trí, đồ chơi công nghệ khác nhau, sản phẩm công nghệ, phương tiện di chuyển đã qua sử dụng, áo giáp đã qua sử dụng, các linh phụ kiện của áo giáp, quặng quý hiếm, các vật liệu khác nhau,…
“Bán công thức vật liệu chế tạo chiến giáp và quy trình nấu luyện vật liệu.” Trần Mặc viết tên sản phẩm của chính mình lên quầy hàng, sau đó yên lặng chờ đợi.
……
……
Ánh mắt của Khế Thương quét khắp quảng trường, cuối cùng tập trung vào một người bán mặc áo choàng.
Ở Sân Tự Do, không có gì lạ khi có người mặc áo choàng ở đây, nhiều sinh mệnh mặc những chiếc áo choàng dài lớn để che giấu danh tính, vài người không muốn mọi người biết được thân phận của mình.
Hắn ta không hứng thú với chuyện dưới lớp áo choàng kia, trông người ta như thế nào, hắn ta chỉ quan tâm tới vật liệu của Trần Mặc. Có rất ít người đến đây bán công thức điều chế và nấu chảy kim loại, nói cho cùng, mỗi loại vật liệu đều là gà đẻ trứng vàng.
“Ta có thể xem vật liệu của ngươi không?” Khế Thương dừng lại trước gian hàng của Trần Mặc.
Trần Mặc ngẩng đầu nhìn hắn ta.
Trần Mặc ngồi ở đây mười phút, không ngờ người hỏi mua đến nhanh như vật.
Người vừa tới là một sinh vật hình người cao hai mét năm, nước da màu vàng cam, cánh tay dài, giọng nói sắc bén hơn bình thường, và hai mắt hẹp dài.
Trần Mặc không quan tâm tới chuyện người này là một người tự do hay một doanh nhân bình thường ở ngôi sao Thanh Thủy.
Điều hắn quan tâm là có bán được vật liệu hay không.
“Đây là vật liệu.”
Trần Mặc đưa số liệu thí nghiệm của vật liệu cho người kia.
“Ồ?” Khế Thương cầm lấy bảng số liệu, kinh ngạc nói ra: “Những con số này đều đúng sao?”
“Ừ, ngươi có thể kiểm tra.”
Trần Mặc lấy ra một miếng vật liệu cỡ miếng bánh quy, đặt nó trước mặt Khế Thương.
Hắn không sợ bên kia sử dụng vật liệu, tìm ra phương pháp điều chế.
Ngôi sao Thanh Thủy có một loại linh dược đặc biệt, chỉ cần trộn một loại vật liệu rồi cho vào nấu chảy thì sẽ có thể vô hiệu hoá tính năng phân tích thành phần của máy móc, nhưng không gay ảnh hưởng đến tính chất của vật liệu.
Nếu thiếu dữ liệu vè thành phần và quá trình nấu chảy, thì khó mà phân tích được thành phần vật liệu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi