Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 651: Tắc kè bông?

“Được.”
A Nam gật đầu, dẫn Đoan Mộc Thanh và Vương Hiểu Na lên lầu trên. Vừa đi tới của phòng, Bạch Trân Châu lập tức mở cửa cho hai người.
“Đây là nhà tạo mẫu tóc và chuyên viên trang điểm.”
A Nam nói.
Bạch Trân Châu gật đầu, sau đó nghiêng người mở đường hai người đi vào, A Nam cũng quay người đi xuống lầu.
Kiến trúc bên trong căn phòng chính là một dãy phòng nhỏ cùng với một khu đại sảnh, diện tích vô cùng rộng rãi, có thêm vài người ở đây cũng tạo ra cảm giác chật chội. Ngoại trừ Bạch Trân Châu ở bên ngoài, khu vực đại sảnh còn có thêm một con robot thông minh.
“Tiểu Ngư đang thay áo cưới ở bên trong, hai ngươi vui lòng đợi một chút. Đúng rồi, hai ngươi có muốn dùng gì không?”
Bạch Trân Châu hỏi.
“Không cần, cho chúng tôi một ly trà là dược.”
Đoan Mộc Thanh nói, ngay sau đó chỉ vào bàn trang điểm trong đại sảnh: Đây là mỹ phẩm sao? Chúng ta xem một chút được không?"
“Có thể.”
Bạch Trân Châu gật đầu: “Hai người cứ tùy ý, không cần phải quá gò bó."
Đoan Mộc Thanh và Vương Hiểu Na bước tới bàn trang điểm, khi nhìn thấy đồ trang điểm trên bàn, mí mắt cả hai đều không hẹn giật giật mấy cái. Cả hai đều là người trong nghành, cho nên rất quen thuộc với các thương hiệu này, mỗi một món mỹ phẩm trên bàn đều là những sản phẩm mới nhất thuộc các thương hiệu hàng đầu thế giới, giá cả của chúng vô cùng đắt đỏ, một thỏi son thôi cũng bằng một tháng lương của mấy cô.
Tuy nhiên, vì từng tiếp xúc với nhiều người nổi tiếng và các loại mỹ phẩm cao cấp, cả hai nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Khách hàng lần này của hai người là hôn thê của Trần Mặc, cô ấy sử dụng những loại mỹ phẩm cao cấp bậc nhất đến mức này cũng không có gì lạ.
Chẳng qua, những món này đều là sản phẩm mới ra trong năm nay, điều này làm cho hai người hơi khó hiểu.
“Ở đây đều là đồ mới mua sao? Chúng ta mở ra xem được không?”
Đoan Mộc Thanh chỉ vào bàn trang điểm và hỏi.
“Hai người là chuyên viên trang điểm, mấy cái này đều do mấy cô quyết định, tất cả đều có thể mở.”
Trong khi hai người tìm hiểu hầu hết số mỹ phẩm ở đây, thì Tiểu Ngư cũng đang rất bận bịu mặc váy cưới trong phòng thay đồ.
Khi nhìn thấy Tiểu Ngư trong chiếc váy cưới Ảo Mộng, Tiểu Man cảm thấy vui mừng vừa hâm mộ, cô mừng là vì người trước mặt là chị của cô, hâm mộ là vì chị mình đã tìm được người yêu thương mình nhất trên đời.
“Chị, đợi đến ngày tổ chức hôn lễ, khi ngươi bước vào lễ đường rồi, ngươi chắc chắn sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất, thật sự rất rất xinh đẹp.”
Đây không phải lần đầu cô nhìn thấy chiếc váy này, nhưng mỗi lần nhìn lại, cô vẫn cảm thấy vô cùng kinh ngạc. mhất là sau khi Tiểu Ngư mặc vào. Chiếc váy này khắc họa từng đường cong hoàn mỹ trên người Tiểu Ngư, rõ ràng, chiếc váy này được làm ra là dành cho cô ấy,
“Ừm.”
Tiểu Ngư nhìn mình trong gương, trong lòng tràn đầy ngọt ngào: “Thợ tạo mẫu tóc với chuyên viên trang điểm cũng tới rồi, chúgn ta mau đi ra ngoài thôi tránh làm trì hoãn việc chụp ảnh cưới.”
Bây giờ, cô chỉ còn trang điểm thêm một chút nữa thì hết thảy mọi thứ đều đã sẵn sàng.
Đoan Mộc Thanh và Vương Hiểu Na vẫn đang chuyên tâm kiểm tra mỹ phẩm, cánh cửa đột nhiên bật mở. Hai người dừng động tác theo bản năng, sau đó quay đầu nhìn về phía cửa.
Khi nhìn thấy Tiểu Ngư xuất hiện cùng bộ váy cưới, cả hai như bị hóa đá.
Phải nói rằng, bộ váy cưới trên người Tiểu Ngư vô cùng hoàn mỹ, phần thiết kế độc đáo ở phần tà áo như cái đuôi của nàng tiên cá đang được cô ấy nắm trong tay. Hơn nữa, lớp vải như đang tỏa ra từng tia sáng nhẹ nhàng dưới ánh đèn phòng, khiến Đoan Mộc Thanh và Vương Hiểu Na tưởng mình như đang lạc vào ảo mộng.
Một chiếc váy cưới dù hoàn hảo như vậy nhưng cũng không làm lu mờ vẻ đẹp của Tiểu Ngư, thậm chí còn tôn thêm đường nét hoàn mỹ, đồng thời cũng phác hoạ khí chất cao quý và ưu nhã của cô ấy.
Từng chi tiết trên chiếc váy, nếu thiếu đi một chút thì sẽ không còn hoàn mỹ nữa, tất cả mọi thứ đều vừa vặn và hài hoà với nhau.
Lúc này đây, Tiểu Ngư tựa như một con phượng hoàng băng thuần khiết.
Đẹp quá đi!
Mọi tính từ đầu hai người gì chỉ còn sót lại một chữ này.
“Chào hai người.”
Thấy hai người đều sững sờ, Tiểu Ngư mỉm cười chào hỏi.
“Vâng, xin chào.”
Lúc này Đoan Mộc Thanh và Vương hiểu Na mới lấy lại tinh thần, vội vàng trả lời.
Cô gái này chính là vị hôn thê của Trần mặc, người phụ nữ đã cướp đi người tình trong mộng của hàng nghìn thiếu nữ trong nước. Cô ấy có vóc dáng hoàn mỹ, khí chất vượt trội, phong thái đoan trang, hào phóng, khiến người ta có cảm giác muốn gần gũi. Hai người cũng hiểu rõ tại sao cô ấy lại được Trần Mặc yêu thương như vậy.
Đây đều là suy nghĩ thật lòng của hai người, không có ghen tị, chỉ có hâm mộ.
“Ta tên tiểu Ngư, mọi chuyện còn lại làm phiền hai người rồi.”
Tiểu Ngư nói.
“Không phiền đâu.”
Hai người vội vàng nói.
Bọn họ may mắn có cơ hội được trang điểm tạo hình cho vị hôn thê của Trần Mặc, đây rõ ràng là một dấu mốc quan trọng trong sự nghiệp của hai người, chỉ có lợi chứ không có hại, hai người cảm thấy vui mừng còn không kịp nữa chứ.
Sau khi Tiểu Ngư ổn định chỗ ngồi, Đoan Mộc Thanh và Vương hiểu Na bắt đầu suy nghĩ về tạo hình cô dâu cho Tiểu Ngư.
Chiếc váy cưới này quá lộng lẫy, thân hình và khí chất của Tiểu Ngư cũng rất đặc biệt, cho nên hai người cần phải sáng tạo một kiểu tóc và lớp trang điểm tương xứng, nếu không thì sẽ phá hỏng vẻ đẹp này
Tiểu Man chợt lên tiếng: “Đợi chút, bộ áo cưới này có tên là Ảo Mộng, nhưng nó cứ như tắc kè bông vậy, trong lúc hai người thiết kế, nhớ chú ý vấn đề này.”
Tắc kè bông??
P.s: Cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi