Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 468: Đã có bạn trai rồi sao?

Triệu Mẫn nằm trên một chiếc giường nhỏ, yên lặng nhìn Trần Mặc chuẩn bị thuốc.
Nếu nói cô không lo lắng thì là giả, dù sao đây cũng là một loại thuốc mới.
Có điều, Tiểu Ngư cũng đã từng sử dụng loại thuốc này, Trần Mặc dám cho cô ấy dùng như vậy, chứng tỏ sẽ không có vấn đề gì.
Đây cũng là nguyên nhân mà Triệu Mẫn dám to gan yêu cầu Trần Mặc cho mình sử dụng thuốc phát triển tiềm năng.
Trần Mặc từng nói, loại thuốc này có thể tăng hệ miễn dịch, thay đổi tố chất cơ thể, giúp cải thiện vóc dáng, đây chắc chắn chính là thuốc tiên.
Người thường muốn chạm vào loại thuốc này cũng không cửa, đương nhiên Triệu Mẫn cô sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cứ coi như mình là đang tiêm vắc xin phòng bệnh là được.
"Chuẩn bị xong chưa?"
Trần Mặc cầm ống tiêm có chứa thuốc, đi đến trước mặt Triệu Mẫn.
"Hiện giờ ta có cảm giác mình đã biến thành chuột bạch thí nghiệm rồi, mà ngươi thì chính là một nhà bác học điên."
Triệu Mẫn hơi lo lắng nhìn ống tiêm trong tay Trần Mặc, ánh mắt có chút hoảng sợ, cố gắng nói chuyện để đè nén cảm xúd.
"Ta mà là nhà bác học điên thì ta nhốt ngươi trong lồng tre rồi."
Trần Mặc cũng nhận ra được sự lo lắng của Triệu Mẫn: "Ngươi rất lo lắng sao?"
"Ta có hơi sợ."
Triệu Mẫn nhăn nhó nói.
"Sợ thuốc này xảy ra vấn đề?"
"Không phải, ta sợ tiêm."
Sắc mặt Triệu Mẫn hơi hồng lên rồi nói bí mật thường được giấu trong lòng mình ra.
Trần Mặc bị Triệu Mẫn chọc cười, Tiểu Ngư đứng ở bên cạnh cũng rất vui vẻ. Bọn họ không ngờ người phụ nữ quyền lực làm rung chuyển đất trời trên thương trường thế mà lại sợ kim tiêm. Tuy nhiên, dáng vẻ nhăn nhó của Triệu Mẫn đúng là vẫn có nét đáng yêu.
"Chị Triệu nhắm mắt lại, ngươi đừng nhìn là được."
Tiểu Ngư nhẹ nhàng nói.
"Ngươi bắt đầu đi."
Triệu Mẫn dứt khoát nhắm mắt lại, nhưng cơ thể của cô vẫn hơi căng cừn. Trần Mặc cũng không khách khí nữa, bắt đầu tiêm thuốc cho Triệu Mẫn.
"Sau khi thuốc có tác dụng, ngươi sẽ từ từ cảm thấy uể oải, cứ ngủ một giấc dậy là được."
Tiêm vào rồi Trần Mặc mới giải thích đơn giản cho Triệu Mẫn.
"Ừm."
Triệu Mẫn thở phào nhẹ nhõm, trán toát đầy mồ hôi, cứ như cô vừa mới đánh xong một trận đại chiến.
"Thuốc sẽ từ từ có tác dụng với cơ thể ngươi. Quá trình này sẽ duy trì liên tục trong khoảng hai ngày. Ngươi chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt, rèn luyện cơ thể với các bài thể dục đơn giản, từng bước thích nghi với thuốc là được."
Trần Mặc cất ống tiêm xong nói.
"Được."
Không lâu sau, Triệu Mẫn chìm vào giấc ngủ. Trần Mặc nhìn Tiểu Ngư đắp chăn cho Triệu Mẫn, ra lệnh robot trợ lý ở lại chăm sóc cho cô rồi xoay người rời đi.
Sáu giờ xế chiều hôm đó, Triệu Mẫn mới từ trong mơ tỉnh lại.
Cô chỉ mới ăn bữa sáng, buổi trưa không ăn gì, lại tiêu hao năng lượng do tiêm thuốc nên hiện giờ hơi đói. Có điều tình trạng bây giờ vẫn tốt hơn bao giờ hết.
Triệu Mẫn ngồi dậy khỏi giường, sau đó soi mình qua kính thủy tinh trong phòng thí nghiệm.
Cô đã gần ba mươi tuổi rồi, nhưng vì chăm sóc cơ thể tốt nên nhìn qua chỉ như 25, 26 tuổi. Bây giờ cô đã dùng thuốc phát triển tiềm năng xong, thoạt nhìn lại càng trẻ hơn. Triệu Mẫn hoài nghi liệu có phải mình đã quay về thời còn là học sinh rồi không.
Da dẻ càng thêm mịn màng, vóc dáng dường như cũng có thay đổi rất lớn.
Quả nhiên, tên nhóc Trần Mặc không hề gạt người.
Triệu Mẫn nhìn bản thân trong gương, sắc mặt tràn đầy vui mừng. Loại thuốc này có tác dụng hơn nhiều so với mấy thứ mỹ phẩm dưỡng da kia, hơn nữa còn có thể thấy hiệu quả ngay lập tức. Đáng tiếc, loại thuốc này đã được định trước là không để cho người thường sử dụng, nếu không thì nó sẽ khiến cho mọi phụ nữ trở nên điên cuồng.
"Giám đốc, tiên sinh đang chờ cô ở phòng làm việc."
Robot trợ lý vẫn luôn canh giữ bên người Triệu Mẫn đột nhiên lên tiếng.
"Được."
Triệu Mẫn hơi sửa sang lại quần áo một chút, chỉnh lại tóc rồi rời đi cùng robot trợ lý. Vừa mới bước vào phòng làm việc của Trần Mặc, cô liền thấy Tiểu Ngư và hắn đang ngồi bên trong.
"Cảm giác thế nào?"
Trần Mặc hỏi.
"Cực kỳ tốt, cơ thể tràn trề sức sống, chỉ có điều hơi đói."
"Đói là bình thường, quá trình phát triển tiềm năng đã tiêu hao rất nhiều năng lượng của cơ thể. Ngươi ăn một chút gì đó thì sẽ không sao."
Trần Mặc lấy một cái USB ra đưa cho Triệu Mẫn: "Trong đây là một số bài thể dục đơn giản có thể giúp ngươi thích ứng với những thay đổi của cơ thể. Hai ngày tiếp theo, ngươi hãy nghỉ ngơi thật tốt, đến khi thích nghi với những thay đổi của cơ thể thì lại đến làm việc."
"Cảm ơn."
Triệu Mẫn cũng không cần khách khí mà nhận lấy USB.
"Đoạn quảng cáo sản phẩm mới của Dược phẩm Giang Hà sẽ được phát sóng vào tối nay, mọi vấn đề liên quan sẽ được xử lý bởi Dược phẩm Giang Hà và công ty Hải Tinh. Tiểu Ngư, ngươi hãy chú ý đến tình hình bên đó, nếu có thể tự quyết định thì ngươi cứ việc xử lý, còn vấn đề gì khác thì hãy liên hệ trực tiếp với ta."
"Được."
Tiểu Ngư gật đầu.
"Sau tối hôm nay, Hải Chi Ngự sẽ chính thức xuất hiện trên thị trường, ta cũng muốn nhìn thấy dáng vẻ điên cuồng của những cô gái kia."
Triệu Mẫn cười nói.
"Không còn sớm nữa, cùng đi ăn cơm đi."
Trần Mặc nói.

...
Vương Tư Gia đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, vừa xem chương trình TV vừa ăn đồ ăn vặt, bên cạnh cô là Triệu Mẫn đang tập yoga đơn giản.
"Chị, sao hôm nay ta thấy ngươi đột nhiên xinh đẹp hẳn lên, phần trên cũng trở nên đầy đặn hơn? Có phải ngươi đã có bạn trai rồi không?"
Vương Tư Gia nhìn Triệu Mẫn trên thảm tập yoga, hơi ghen tị nói.
"Xinh đẹp và đầy đặn hơn thì liên quan gì đến bạn trai?"
Triệu Mẫn dừng lại lau mồ hôi, không biết nói sao nhìn Vương Tư Gia.
"Đương nhiên là có, sau khi phụ nữ được chăm chút thì thần sắc sẽ rạng rỡ hơn, cơ thể cũng đẫy đà hơn."
Vương Tư Gia cười xấu xa nhìn Triệu Mẫn.
"Chị của ngươi vẫn còn độc thân."
Triệu Mẫn sa sầm mặt.
"Cũng đúng, ngươi tiếp xúc với vị chủ tịch kiệt xuất hàng ngày, thậm chí còn từng bị sự tích anh hùng của hắn chinh phục, những người được xem là nhân sĩ thành công hiện này, đoán chừng cũng không ai lọt được vào mắt ngươi. Đáng tiếc là ông chủ nổi tiếng đã có chủ. Ngươi có vóc dáng đẹp như vậy, lại còn ưu tú như vậy, chỉ có thể là mèo khen mèo dài đuôi thôi."
Vương Tư Gia cười nói.
"Con ranh chết tiệt kia, miệng của ngươi không phun được ngà voi."
Triệu Mẫn tức giận nhìn Vương Tư Gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi