Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 617: Ánh rạng đông của sự thành công

Lý Kiếm nhìn dữ liệu thí nghiệm mô phỏng trước mắt, ông ta cảm thấy không thể tin nổi.
“Không thể nào, điều này là không thể nào.”
Vạn Viễn Hi trợn trừng hai mắt, bộ dạng còn sốc hơn lúc nhìn thấy tập tài liệu lúc nãy.
“Kết quả sao rồi? Như thế nào?”
Lý Thành Chi ở một bên, khi thấy bộ dạng thất thố của ba người, hắn nghi ngờ hỏi.
“Trước tiên đừng làm phiền ta.”
Lý Kiếm trở nên lo lắng, ông ta vô cùng nôn nóng muốn biết, liệu kết quả này có phải là thật hay không: “Các ngươi mau nhìn xem, công thức và số liệu không hề xuất hiện lỗi sai.”
Nếu như không sai, những dữ liệu này sẽ mở ra một kỷ nguyên năng lượng mới.
Lý Thành Chi thấy vậy, hắn không nói tiếp nữa, chỉ yên lặng chờ đợi.
“Công thức không sai.”
“Số liệu cũng không có vấn đề.”
“Tính toán một lần nữa đi.”
Lý Kiếm và Vạn Viễn Hi gần như mở miệng cùng lúc, cả hai người đều nhìn chằm chằm màn hình máy tính, ai nấy đều háo hức xem kết quả.
Nhân viên phụ trách thao tác máy tính nghiên cứu cho biết: “Có kết quả rồi.”
“Sự thật, đây chính là sự thật.”
Lý Kiếm và Vạn Viễn Hi đều vô cùng mừng rỡ trước kết quả này, bọn họ giống như những đứa trẻ vừa có được món đồ chơi mà mình ao ước từ lâu, cứ thế mà điên cuồng cười to, không thèm để ý đến hình tượng.
“Giáo quan Lý, phần dữ liệu thí nghiệm này đến từ đâu?”
Sau khi mừng rỡ như điên, Vạn Viễn Hi lập tức hỏi Lý Thành Chi.
“Đúng, mau nói cho chúng ta biết, làm sao ngươi có được phần tài liệu này?”
Lý Kiếm cũng kích động vô cùng, ông ta nắm lấy tay Lý Thành Chi vì sợ hắn sẽ bỏ chạy.
Lý Thành Chi tỏ ra rất thông cảm với sự kích động của đám người này. Hắn đã từng làm việc với rất nhiều nhân viên nghiên cứu, bất kỳ người nào cũng sẽ rất phấn khích nếu nhận được kết quả thí nghiệm mà bọn họ luôn mong cầu.
"Dữ liệu thử nghiệm này giải quyết các vấn đề lớn nhất trong công tác nghiên cứu phản ứng tổng hợp hạt nhân. Về lý thuyết, công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát được nêu trong tập tài liệu này đã có thể bước vào giai đoạn vận hành thương mại."
Ba người này đều mừng rỡ như điên, bọn họ đã hao tâm tổn sức, dành một nửa thanh xuân cho nghiên cứu này, cuối cùng thì cũng đã thấy được ánh rạng đông của sự thành công.
“Thật sao?”
Lý Thành Chi mừng rỡ.
“Thật, những công thức mới có trong phần tài liệu chính là điểm mấu chốt quyết định thành bại, nhưng chúng ta lại không thể giải thích cơ sở lý luận của những công thức này. Ngươi có thể nói cho chúng ta biết, phần tài liệu này đến từ đâu? Rốt cuộc là ai đã đưa nó cho ngươi?”
“Xin lỗi, đó là thông tin bảo mật.”
Lý Thành Chi giờ mới hiểu tại sao Trần Mặc lại tự tin đến mức giao ra tập tài liệu này cho hắn. Trần Mặc ắt hẳn đang tìm kiếm sự hợp tác với chính phủ để hoàn thiện công nghệ này.
“Nhớ cho kỹ, phần tài liệu này là thông tin tuyệt mật, cho nên các ngươi không được để lộ ra bên ngoài, bao gồm cả kết quả thí nghiệm. Phần tài số này không giống với bất kỳ thí nghiệm trước đây.”
Lý Thành Chi dặn dò: “Mấy người có lẽ đã biết rõ các quy định bảo mật."
Hắn sợ mấy người này quá kích động, không nhịn được mà công bố kết quả thí nghiệm mô phỏng phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát đã thành công ra bên ngoài. Dù đó chỉ là một câu nói, nhưng cũng đủ để làm rung chuyển cả thế giới. Đến lúc đó, hậu quả chắc chắn rất khó lường.
“Chúng ta đã biết.”
Sắc mặt Vạn Viễn Hi trở nên hồng hào hơn bao giờ hết, có lẽ là vì ông ta đã quá kích động: “Ngươi có nắm giữ cơ sở lý luận của các công thức được đề cập ở trong phần tài liệu này hay không? Đặc biệt là cơ sở lý luận của thiết bị Vòng Sao. Dựa vào những lý thuyết này, chúng ta sẽ tạo ra những bước đột phá trong các thí nghiệm Tokamak, kỷ nguyên của năng lượng hạt nhân đã ở gần kề.”
“Bây giờ thì chưa.”
Lý Thành Chi nói.
“Lúc nào mới có?”
Ba người bày tỏ niềm khao khát.
“Cái này thì ta không dám chắc.”
Lý Thành Chi lắc đầu, hắn cũng muốn có, phần tài liệu là Trần Mặc đưa cho hắn, mọi lý luận kỹ thuật đều nằm trong tay Trần Mặc.
Trần Mặc cũng khôngvô duyên vô cớ giao phần tài liệu này cho bọn họ, hai bên có lẽ còn phải bàn lại các điều kiện cụ thể.
“Bây giờ, ta cần một phần tài liệu nghiệm chứng để báo cáo với cấp trên.”
“Được.”
Vương Niên gật đầu.
Một giờ sau, Lý Thành Chi mang theo tài liệu nghiệm chứng và ổ cứng rời khỏi viện nghiên cứu.
Trần Mặc có lẽ vẫn còn ở thủ đô, hắn cũng cần phải xác nhận dự định của Trần Mặc trước để dễ báo cáo lên cấp trên. Chuyện này không phải là đùa giỡn, hắn không thể làm qua loa được.
Lý Thành Chi cũng không biết, trong lúc hắn đang hối hả ngược xuôi, Trần Mặc vẫn đang ở trong một cửa hàng để chọn khuyên tai.
Lam khê kinh ngạc nhìn Trần Mặc.
Cửa hàng này chuyên bán các món đồ trang sức bằng bạc, mạ bạ hoặc inox, giá cả khoảng chừng mấy chục tệ đến hàng trăm tệ. Lam Khê không nghĩ Trần Mặc thiếu tiền đến mức phải mua những thứ trang sức này cho Tiểu Ngư.
“Tính tiền hai món này đi.”
Trần Mặc đưa khuyên tai cho nhân viên cửa hàng, sau đó quay đầu nhìn bộ dáng kinh ngạc của Lam Khê.
“Ngươi thấy kinh ngạc khi ta mua những thứ này?”
“Đúng vậy.”
Lam Khê nghiêm túc gật đầu.
“Tiểu Ngư có rất nhiều món trang sức, ta cũng thỉnh thoảng mua thêm cho cô ấy nhân lúc đi dạo phố. Nhưng nha đầu lại nói những món đồ đó quá quý trọng, cho nên chỉ đeo vào những dịp quan trọng hoặc khi đi chơi với ta. Khi đi làm ở công ty, cô ấy cũng chỉ mang những thứ bình thường như thế này. Ta thấy những đồ trang sức này ở đây rất tinh tế và đa dạng, cho nên mới mua hai bộ cho Tiểu Ngư, hy vọng cô ấy chắc sẽ thích.”
Làm Khê bỗng nhiên tỉnh ngộ, khó trách có nhiều phụ nữ ghen tị với Tiểu Ngư như vậy, đến cả cô cũng có chút tủi thân, đến bao giờ mới có được người như Trần Mặc yêu thương cô vô điều kiện như vậy.
“Anh Mặc, lão Lý gọi tới.”
Mặc Nữ lên tiếng cắt ngang cuộc đối thoại của bọn họ. Trần Mặc ra hiệu bảo Lam Khê chờ trong cửa hàng một chút, xoay người nhận điện thoại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi