Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 364: Con nhà hào môn

Từ Gia Lân nói: “Đây là một cơ hội tuyệt vời dành cho ngươi, rất nhiều người muốn bước vào cái ngành này, nhưng cũng không tìm ra cửa vào đâu.”
“Tổng giám đốc Từ, ngươi cho ta thứ tốt như vậy, ắt hẳn sẽ có điều kiện đi kèm đúng không?”
Trần Mặc cười nói.
Ánh mắt của Từ Gia Lân lóe lên một tia sáng, ông không ngờ Trần Mặc có thể nhận ra ý đồ của mình. Tên nhóc này thông minh hơn ông ta nghĩ, tính tình trầm ổn điềm đạm hơn người, không giống mấy kẻ chỉ cần cho một chút lợi ích là có thể liều mạng.
“Xem ra chủ tịch Trần từ chối là vì chuyện này.”
Từ Gia Lân cười ha ha: “Nói thật, đúng là có một chút điều kiện.”
Nếu như không điều kiện đi kèm thì thật là ngu ngốc. Ông ta là một thương nhân lâu năm, nếu như không có lợi ích, ông ta chắc chắn sẽ không ra tay.
“Tập đoàn Từ thị chúng ta muốn trao đổi 5% cổ phần cùng công ty Kiến Hành Quân các ngươi. Chúng ta sẽ trở thành một trong những cổ đông của ngươi, để chúng ta có thể hợp tác toàn diện mà không cần phải cố kỵ điều gì.”
Từ Gia Lân nói.
“Xin lỗi, tổng giám đốc Từ, lần sau có cơ hội thì hẳn bàn nhé.”
Ý tứ của Trần Mặc đã rất rõ ràng.
Kể từ khi máy đo địa chấn xuất hiện, giá trị thị trường của công ty Kiến Hành Quân vẫn luôn là một ẩn số. Ngay cả những kẻ sừng sỏ ở Phố Wall cũng không thể đưa ra mức giá thực sự. Chỉ cần Trần Mặc biết suy nghĩ một chút, hắn nhất định sẽ không giao ra cổ phần của mình.
Công ty nào có thể hợp tác với công ty Kiến Hành Quân, giá trị thị trường của nó cũng sẽ tự động tăng vọt, huống chi là nắm giữ cổ phần của công ty Kiến Hành Quân.
Mặc dù giá trị thị trường của công ty bất động sản Từ thị rất cao, nhưng ở trong mắt của Trần Mặc, dù có lấy toàn bộ tập đoàn Từ Thị cũng không địch lại số lẻ của công ty Kiến Hành Quân.
Từ lúc thành lập công ty Kiến Hành Quân đến nay, những lời đề nghị thu mua cổ phần như thế này, hắn đã nghe qua không biết bao nhiêu lần. Tuy nhiên, cổ phần của công ty Kiến Hành Quân vẫn nằm trong tay của hắn như cũ. Đây là công sức của hắn, hắn không muốn dâng tiền cho đám tư bản kia.
Từ Gia Lân thở dài một tiếng, vẻ mặt có chút tiếc nuối, còn về lòng dạ sâu xa như thế nào thì không ai có thể biết được: “Toà nhà thông minh vẫn luôn là ước mơ của ta, có vẻ như ta không còn cơ hội rồi.”
“Không chỉ một mình Kiến Hành Quân chúng ta mới có thể trợ giúp Tổng giám đốc Từ, còn rất nhiều công ty ở trong nước cũng có thể làm được. Ta tin rằng, không ít người sẽ rất hài lòng với điều kiện của Tổng giám đốc Từ.”
Trần Mặc nói.
“Chúng ta sẽ xem xét lại.”
Từ Gia Lân cầm ly rượu lên, chạm vào ly của Trần Mặc: “Lần này ta mời chủ tịch Trần tới đây còn vì một chuyện khác nữa, ta muốn giới thiệu một người cho ngươi làm quen.”
“Người nào mà lại khiến tổng giám đốc Từ trịnh trọng như vậy?”
Trần Mặc cười nói.
Khi hắn vừa dứt lời, một cô gái xinh đẹp đột nhiên xuất hiện. Cô ấy mặc một bộ váy dạ hội màu đen, để lộ bả vai và xương quai xanh trong không khí, ánh mắt có chút bất đắc dĩ, thỉnh thoảng lại tò mò liếc nhìn Trần Mặc.
“Chủ tịch Trần, đây là con gái của ta, Từ Nghiên Tâm, nó mới vừa tốt nghiệp tiến sĩ ở Anh về. Nghiên Tâm, vị này chính là ông chủ của công ty Kiến Hành Quân, một thanh niên có tài ở trong nước, Trần Mặc. Mấy người trẻ tuổi các ngươi lần đầu gặp mặt, chắc chắn sẽ có nhiều chủ đề để trò chuyện, không cần phải giống như ta, cả ngày chỉ biết đến kinh doanh.”
Sau khi Từ Gia Lân nói vài lời ý vị sâu xa, ông ta căn dặn Từ Nghiên Tâm rồi quay sang xin lỗi với Trần Mặc, sau đó đi tới những nhóm người khác để bắt đầu chào hỏi xã giao.
“Chào ngươi, đã từng nghe qua đại danh của ngươi rồi.”
Từ Nghiên Tâm tao nhã bắt tay cùng Trần Mặc.
“Chào ngươi.”
Trần Mặc lễ phép cười nói.
“Trần tiên sinh bình thường có những sở thích gì?”
Từ Nghiên Tâm hỏi.
Khi trông thấy Từ Nghiên Tâm và Trần Mặc chuyện trò với nhau, không ít cô gái hay thiên kim tiểu thư chú ý đến Trần Mặc đều cảm thấy vô cùng thất vọng. Từ Nghiên Tâm là con gái cưng của Từ Gia Lân, lại là tiến sĩ vừa du học trở về, dung mạo xuất chúng, khí chất cao quý, là nữ thần trong lòng của vô số công tử nhà giàu. Bất kể là gia thế bối cảnh, hay là tướng mạo khí chất, các cô không thể đấu lại với Từ Nghiên Tâm.
Đây mới đúng là con nhà hào môn.
Sau khi trò chuyện một hồi với Từ Nghiên Tâm, Trần Mặc có thể đưa ra một kết luận. Rất nhiều người có ấn tượng không tốt với danh từ “Phú Nhị Đại”, ấn tượng chung của xã hội đối với bọn họ có thể gói gọn trong mấy chữ, hoang dâm vô độ, đời sống thối nát, ăn chơi lụn bại.
Tuy nhiên, những kẻ như thế chỉ được coi là nhà giàu mới nổi, có chút tiền hơn so với người dân bình thường mà thôi.
Còn những người giàu thật sự sẽ có nhiều tài nguyên, con cái của bọn họ cũng sẽ được hưởng nhiều đặc quyền bẩm sinh. Một gia đình hào môn thật sự rất coi trọng vào việc giáo dục con cái. Những đứa trẻ được bọn họ bồi dưỡng tất nhiên sẽ càng thêm ưu tú.
Ngược lại, Từ Nghiên Tâm cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Bởi vì giới nhà giàu tuy nhỏ, nhưng các mối quan hệ lại vô cùng rộng mở, nên cuộc sống của bọn họ đa phần đều rất phức tạp. Đôi khi chỉ vì lợi ích gia tộc, rất nhiều thiên kim nhà giàu đã trở thành công cụ liên hôn, phải kết hôn với người mình không thích. Đây chính là nỗi khổ của con nhà hào môn.
Những chuyện như thế này, người dân bình thường có thể không biết rõ, nhưng nó vẫn luôn tồn tại theo thời gian, và đó cũng không phải là thứ mà Từ Nghiên Tâm có thể thay đổi được. So với những người khác, cô đã được coi là may mắn lắm rồi.
Đối tượng của cô là Trần Mặc, là ngôi sao sáng chói nhất, niềm mơ ước của vô số cô gái. Xét về phương diện nào đi nữa, hắn cũng tốt hơn nhiều so với người đàn ông khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi