Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1340: Lần đầu đụng độ

Tử Vận mặc chiến giáp phi hành trên con đường tại thành phố Tinh Linh, biểu cảm của cô ta vô cùng lạnh nhạt, đám người Trạch Kỳ đi theo ở hai bên trái phải, một đoàn người bay ở trên không khiến người khác rất chú ý. Mặc dù bọn họ đều là nhân tộc, nhưng làn da lại phát ra ánh sáng huỳnh quang màu tím, trông vô cùng nổi bật.
Những người đi trên đường chưa từng thấy qua chủng tộc này, hơn nữa Tử Vận còn toát ra khí chất cao quý trời sinh khác với người khác, cho nên ai nấy đều tự giác tránh ra,.
Ngoài ra, phi thuyền còn lơ lửng ở ở trên bầu trời thành phố, đối phương rõ ràng là khách đến từ bên ngoài, đương nhiên không dễ trêu chọc.
“Thật thú vị.” Tử Vận quét mắt nhìn hoàn cảnh xung quanh, từ tốn nói.
“Cư dân ở nơi nhỏ bé này đều là sinh mệnh cấp thấp, vẫn còn dùng khí dưỡng cùng đồ ăn duy trì mạng sống.”
Trạch Kỳ mỉa mai bằng ngữ điệu lạnh nhạt, cũng không thèm liếc mắt nhìn loại người trên đường một cái.
“Những sinh mệnh này chính là cơ sở trí tuệ của toàn bộ sinh mệnh vũ trụ, sự đa dạng của sinh mệnh và trí tuệ mới làm nổi bật sự thần kỳ của vũ trụ.” Tử Vận không để ý đến thái độ lạnh nhạt của Trạch Kỳ, thoả thích ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh.
“Có muốn hủy cái tinh cầu này để tìm kiếm hay không?”
“Vô dụng.” Giọng điệu Tử Vận lạnh nhạt.
Lối vào không gian tiểu vũ trụ vô cùng đặc thù, tính chất rất không ổn định, hơn nữa cũng rất yếu đuối. Lực lượng xung kích có thể hủy diệt tinh cầu sẽ khiến cho lối vào tiểu vũ trụ hoàn toàn biến mất, căn bản không có khả năng tìm lại được. Hơn nữa, bọn họ vẫn chưa thể xác định được lối vào đang nằm ở đâu, thậm chí ngay cả đến bây giờ, bọn họ cũng không xác định được tín hiệu kia có phải dao động không gian của tiểu vũ trụ không, tất cả đều chỉ là suy đoán đại khái.
“Chúng ta tạo ra động tĩnh càng lớn, thì càng thể hiện thứ mà chúng ta tìm rất quan trọng, khiến cho sáu nền văn minh cấp thần còn lại chú ý và gây bất lợi với chúng ta.”
“Vậy bây giờ chúng ta đi dạo ở đây sao?”
“Không phải vậy chứ?”
Tử Vận nhìn hắn ta một cái lạnh lùng, có chút không vui.
“Ngươi biết vị trí cụ thể của tiểu vũ trụ sao? Bây giờ, chúng ta đã khẳng định dao động không gian đã xuất hiện trong vùng không gian này, cho nên ngươi cứ bố trí thiết bị thăm dò không gian, sau đó chờ đợi kết quả là được. Có thể tìm thấy, thì đương nhiên sẽ tìm thấy, còn nếu không tìm thấy, ngay cả khi hủy diệt thiên hà Nguyên Điểm cũng không tìm thấy. Ngươi làm việc đừng có hấp tấp, cần phải tư duy lý tính mới tốt, đó cũng là một trong những điểm khác biệt giữa tộc nhân của nền văn minh cao cấp và và sinh mệnh trí tuệ cấp thấp.”
Trạch Kỳ phát hiện Tử Vận không vui, lập tức ngậm miệng.
Mấy tên tuỳ tùng đi theo cũng không dám nói lung tung, đây cũng là lần đầu tiên bọn họ trông thấy Tử Vận tỏ ra không vui đến như vậy, cho nên ai nấy đều cảm thấy Trạch Kỳ có chút đáng thương.
Người phụ trách chính của nhiệm vụ lần này là Tử Vận, hơn nữa địa vị của Tử Vận tại nền văn minh Tử Vi cũng không thấp, cho dù cô ta chưa từng công bố thân phận của mình.
Tử vận khôi phục vẻ ặt lạnh nhạt, không tiếp tục để ý đến đám người Trạch Kỳ, điều khiển chiến giáp hạ xuống một nơi đông người phía dưới.


Trần Mặc xách một cái rương lớn bên trên mô tô bay, thở ra một hơi.
Trong rương là đủ loại vật liệu.
Sau khi tối ưu hóa bản thiết kế chiến giáp, hắn cần phải chuẩn bị tài nguyên chế tạo bộ chiến giáp đầu tiên của mình ở ngôi sao Thanh Thủy.
Chủ yếu là động cơ, con chip và một số linh kiện bộ phận.
Trong kế hoạch của Trần Mặc, hắn cần một bộ chiến giáp để tiến hành huấn luyện chiến đấu, sau đó khai phá ra một bộ chiến giáp mạnh mẽ nhất.
Vì lẽ đó, hắn quyết định đi đến Sân Tự Do để tìm mua vật liệu, ở đây có nhiều lựa chọn hơn chút, hơn nữa giá cả cũng tương đối rẻ hơn.
Trần Mặc vừa định rời đi, đã thấy một đoàn người đáp xuống trước mặt hắn.
Nhìn những người đang đi tới, Trần Mặc không khỏi sững sờ, đây là lần đầu hắn thấy chủng tộc có làn da huỳnh quang màu tím, trông có vẻ kỳ lạ, nhưng cũng vô cùng thần bí và cao quý.
Trong ấn tượng của Trần Mặc, ngôi sao Thanh Thủy không có loại nhân tộc này.
Tuy nhiên, ngay khi nhìn thấy logo trên chiến giáp của Tử Vận, con ngươi của Trần Mặc chợt co rụt lại, thân thể chấn động.
Khi Trần Mặc dò xét Tử Vận, đồng thời, Tử Vận cũng đang xem xét hắn.
Trong khoảnh khắc hai bên đối mặt với nhau, Tử Vận chợt cảm thấy đối phương có chút đặc biệt,
Hơn nữa, cô ta không nhìn ra bất cứ sự tự ti nào từ trong mắt của người đàn ông này.
Cho dù Trạch Kỳ nhìn cô ta, ánh mắt hắn ta sẽ lấp loé một tia khiếp sợ, người trên đường thấy cô ta, cũng sẽ không tự giác mà trở nên nhỏ bé.
Đây là lần đầu Tử Vận nhìn thấy loại sinh mệnh đặc biệt này.
Hai bên bình tĩnh nhìn thẳng lẫn nhau.
Ngay khoảnh khắc sau đó, Trần Mặc lập tức cưỡi xe mô tô bay rời đi.
“Loại người thật đặc biệt.” Nhìn bóng lưng Trần Mặc rời đi, ánh mắt trong trẻo lạnh lùng của Tử Vận thoáng qua một tia ngạc nhiên.
“Làm sao vậy?” Trạch Kỳ hiếu kỳ hỏi: “Sinh mệnh kia có vấn đề?”
“Không phải, loại người kia có chút đặc biệt mà thôi.”
“Có cần bắt lại hay không?”
“Không cần.”
Tử Vận khẽ lắc đầu, thu hồi ánh mắt.
Cô ta cũng không để chuyện này ở trong lòng, vũ trụ có vô vàn sinh mệnh, đương nhiên cũng sẽ xuất hiện một hai người đặc biệt như vậy.
Một sinh mệnh bị nuôi nhốt bởi nền văn minh Tam Nhãn, tương lai của hắn chắc chắn chỉ có thể quẩn quanh ở hành tinh này, tầng dưới chót vĩnh viễn là tầng dưới chót, đối phương không có cơ hội gặp cô ta.
Chẳng qua bản thân chỉ rơi vào ảo giác trong nháy mắt.
Tử Vận lấy lại tinh thần, dời ánh mắt về phía Sân Tự Do.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi