Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1091: Tranh luận

“Đội nghiên cứu trí tuệ nhân tạo Nhật Bản dường như đang xảy ra mâu thuẫn?”
Sau khi nghe được tin tức truyền tới từ đầu dây bên kia, William không khỏi cau mà.
Theo nguồn tin tình báo của bọn họ, Murakami và Yamamoto đã cùng nhau tham gia nghiên cứu trí tuệ nhân tạo trong nhiều thập kỷ, cho nên bọn họ không thể mâu thuẫn phát sinh vào thời điểm quan trọng như vậy.
“Có nắm được lý do tại sao bọn họ lại nảy sinh mâu thuẫn không?”
“Chúng ta không biết lí do, nhưng từ lúc bước ra khỏi phòng thí nghiệm, sắc mặt của bọn họ có vẻ không vui. Đội nghiên cứu trí tuệ nhân tạo dường như đã chia thành hai phe phái, nhân viên tình báo cũng không dám hỏi thăm vì sợ bị nghi ngờ.”
Một giọng nói khàn khàn truyền tới từ đầu dây bên kia.
“Ngươi hãy điều tra một chút, xác nhận thông tin rồi thông báo cho ta ngay lập tức.” William nói.
“Vâng.”
“Nhiệm vụ làm đến đâu rồi?”
“Chúng ta hiện vẫn đang lên kế hoạch, việc này không thể gấp gáp, nếu không rất dễ bại lộ.”
“Hừ, nhưng các ngươi ngâm giấm càng lâu càng phát sinh nhiều phiền phức.”
Sau khi cúp điện thoại, William trầm ngâm suy nghĩ về mâu thuẫn giữa Yamamoto và Murakami.
Tại thời điểm mấu chốt, đội nghiên cứu lại phát sinh xung đột sao? Hắn đoán chừng, bọn họ chắc chắn đã bất đồng trong phương hướng nghiên cứu. Loại chuyện này xảy ra với các nhà nghiên cứu thì cũng là điều rất bình thường.


“Cô gái Maimi đang tiếp cận với Yamamoto Zaki có thể là người của CIA, cho nên ngươi cẩn thận với người này một chút. Hiện giờ, ngươi tạm thời gác lại mọi công tác, chỉ cần để ý đến người phụ nữ đó là được. Đợi đến khi bọn họ động thủ, nói không chừng chúng ta còn có thể ngồi làm ngư ông đắc lợi.”
Bass dặn dò Ryuzaki Yuki.
(*) Ryuzaki Yuki = Long Trạch Tuyết, nhân viên của KBG.
Sau khi nhận được bức ảnh mà Ryuzaki Yuki đã đem về, những nhân viên tình báo dưới trướng KBG đang trà trộn trong căn cứ nghiên cứu trí tuệ nhân tạo của Nhật Bản đặc biệt quan tâm đến người phụ nữ thường xuyên vô tình đứng gần Yamamoto này.
Người phụ nữ đó căn bản không phát giác ra bản thân đã bị nhắm đến.
“Vâng.”
Ryuzaki Yuki gật đầu “Ta còn có một tin tức mới, sau khi bước ra từ phòng thí nghiệm, tâm trạng của Murakami và Yamamoto đều không được tốt cho lắm.”
“Ồ?”
Bass đặt chai bia trên tay xuống, lập tức trở nên thích thú.
“Ngươi đã tìm ra nguyên nhân của việc này chưa?”
“Chưa.”
Ryuzaki Yuki lắc đầu.
“Ngươi cứ điều tra nguyên nhân, nếu bọn họ thật sự phát sinh mâu thuẫn, chúng ta sẽ thuận thế lợi dụng một chút, biết đâu sẽ có có thu hoạch ngoài ý muốn.”
Bass nheo mắt nói.


“Nảy sinh mâu thuẫn?”
Khi nghe Mặc Nữ báo cáo tin tức này, Trần Mặc cũng vô cùng ngạc nhiên.
Phát sinh mâu thuẫn trong quá trình nghiên cứu cũng không phải là chuyện to tát, nhưng một số nhà nghiên cứu có thể trở mặt thành thù bởi vì những mâu thuẫn này.
Trần Mặc nói: “Ngươi tiếp tục theo dõi, để xem bọn họ sẽ tạo ra động tĩnh như thế nào. Một khi bọn họ kết nối trí tuệ nhân tạo với mạng lưới Internet, ngươi hãy lập tức sao chép mã nguồn chương trình của nó.”
Mặc nữ chính là trí tuệ nhân tạo do Trần Mặc sáng tạo ra, cho nên hắn hiểu rất rõ mức độ nguy hiểm của trí tuệ nhân tạo. Nếu Nhật Bản có thể phát triển công nghệ trí tuệ nhân tạo tiên tiến như Mặc Nữ, bản thân hắn cũng không thể nói trước bọn họ sẽ làm ra những chuyện gì.
Bởi vậy, hắn muốn đảm bảo rằng trí tuệ nhân tạo không thể gây rối trong mạng lưới Internet trước khi hệ thống an ninh mạng toàn cầu được nâng cấp triệt để.


Trong phòng họp tại căn cứ bí mật, Murakami nhăn nhó mặt mày, trầm ngâm suy nghĩ một hồi lâu.
Yamamoto đã dẫn dần một vài thành viên trong đội nghiên cứu, gửi báo cáo chi tiết về thử nghiệm lần trước lên cấp trên.
Sau khi biết được năng lực đáng sợ của trí tuệ nhân tạo, cấp trên lập tức cử người đến đây để hỏi rõ sự tình.
Lúc này chỉ có 5 người trong phòng họp, ngoại trừ hắn và Yamamoto, còn có Tono và hai người đến từ dinh Thủ tướng Kyoto, đó là Sato Ryuichi, trưởng phòng tư vấn kỹ thuật và Asagami, cánh tay đắc lực nhất của Thủ tướng.
Trước mặt hai người còn có một chiếc máy quay phim, có lẽ là đang ghi lại cuộc họp để đưa về cho Thủ tướng.
“Nghiên cứu này không thể tiếp tục bởi vì tính chất nguy hiểm của nó. Một khi Amaterasu vượt khỏi tầm kiểm soát, nó sẽ còn đáng sợ hơn cả cuộc khủng hoảng virus trí tuệ nhân tạo vừa qua.”
Murakami nói.
“Đáng sợ đến mức nào?” Sato Ryuichi hỏi.
“Một khi mất khống chế, trí tuệ nhân tạo sẽ có thể kiểm soát cả mạng lưới Internet, nhân loại sẽ phải đối mặt với một cuộc khủng hoảng Internet, mức độ thiệt hại sánh ngang với một quả bom hạt nhân.”
Shisui Murakami cố gắng thuyết phục Sato Ryuichi và Asagami.
Mặc dù Amaterasu tạm thời chưa thể gây ra tổn thất nặng nề giống như bối cảnh bên trong bộ phim [Kẻ huỷ diệt], nhưng nó hoàn toàn có khả năng gây ra hiệu ứng sát thương trên diện rộng. Một khi Amaterasu mất kiểm soát, hậu quả mà nhân loại phả hứng chịu là không thể tưởng tượng được.
Khi nghe Murakami Shisui so sánh Amaterasu với bom hạt nhân, hai mắt của Sato Ryuichi bất chợt phát sáng.
Không đợi hắn có thể nói hết, Yamamoto Zaki đã kịp cướp lời.
“Tình huống mất khống chế không thể nào xảy ra. Amaterasu trước đây chỉ một phần mềm trí tuệ nhân tạo cấp thấp được cải biến từ chương trình virus thông minh, nhưng Amaterasu hiện giờ đã có một thuật toán logic mới, đích thị là một trí tuệ nhân tạo tiên tiến thực sự. Lõi thông minh của nó đã bị ràng buộc bởi mật mã, không thể tự ý sao chép và truyền bá. Hơn nữa, chúng ta đã thiết lập mệnh lệnh có mức độ ưu tiên cao nhất chính là lệnh điều khiển từ con người, cho nên trí tuệ nhân tạo không thể xâm phạm quyền uy của con người.”
“Nhưng nếu Amaterasu mất khống chế thì sao, nhân loại sẽ phải xây dựng lại hệ thống Internet từ đầu sao?”
Murakami kích động nói.
“Đến lúc đó, cả thế giới sẽ phát hiện chúng ta chính là thủ phạm, liệu ngươi có lường trước được hậu quả không? Lần trước, Amaterasu chỉ lây lan mất kiểm soát giống như một con virus trí tuệ thông minh, nhưng thế giới đã thiệt hại biết bao nhiêu? Hoa Kỳ sẽ lấy điều này làm lý do để hạn chế chúng ta tiếp tục nghiên cứu về trí tuệ nhân tạo, sau đó bọn họ có thể công khai cướp đoạt các thành quả của chúng ta, trừng phạt ta trên phạm vi toàn cầu. Đất nước chúng ta sẽ mất đi cơ hội cuối cùng để trở nên mạnh mẽ một lần nữa.”
“Đừng quên, chúng ta không phải là người duy nhất sở hữu trí tuệ nhân tạo. Hơn nữa, nền khoa học kỹ thuật của Trung Quốc đang bỏ xa chúng ta, có thể phần mềm trí tuệ nhân tạo của bọn họ cũng có chức năng này, và hiện đang giám sát mạng lưới Internet toàn cầu.
Bây giờ là thời đại 4.0, Internet là chiến trường, phần mềm là vũ khí. Trong bối cảnh hệ thống an ninh mạng toàn cầu đang lung lay sắp đổ, chẳng phải các hacker và quân đội mạng cũng đang sử dụng virus trí tuệ làm vũ khí tấn công sao?”
“Khả năng của Amaterasu đã mở ra cho chúng ta nhiều con đường để trở nên mạnh mẽ hơn, thay vì mạo hiểm như thế kia.”
Trong phòng họp, Murakami và Yamamoto tranh cãi gay gắt, ăn miếng trả miếng đến mức mặt mũi đỏ bừng, ba người còn lại chỉ lặng lẽ quan sát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi