Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1395: Công nghệ khai phá siêu năng lực

Phòng thí nghiệm sinh học trong tòa nhà số một.
Mặc Nữ đang mặc một chiếc áo khoác thí nghiệm, nhìn về lồng thủy tinh trong suốt ở phía trước, trong đó có một số con vật, bao gồm thỏ, chuột, lợn, khỉ và đười ươi.
Tuy nhiên, những con vật trong lồng kính này đã không còn là động vật theo nghĩa truyền thống, mà chúng đã phát sinh những biến đổi có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Loài thỏ có đôi chân to lớn hơn, loài chuột bạch có hai răng nanh sắc nhọn hơn, loài lợn có thêm từng vòng hồ quang sáng rực trên cơ thể, còn loài đười ươi có vóc dáng và cơ bắp phát triển như King Kong trong phim ảnh.
Nhưng loài khỉ mới là con vật phát sinh biến đổi lớn nhất, cơ thể của nó toả ra ánh sáng đỏ tươi nhàn nhạt, biểu thị cho sức nóng hàng trăm độ C.
Đây chính là những con vật thí nghiệm cho công nghệ khai phá siêu năng lực.
Tuy nhiên, mặc dù mỗi loài động vậy trong lồng kính đã phát sinh những biến đổi khác nhau, nhưng chúng đều có một đặc điểm chung, chính là đều trở nên nổi điên, nóng nảy và mất lý trí. Thậm chí, con khỉ toả ra nhiệt độ cao còn đang dần dần mất đi sức sống.
Công nghệ siêu năng lực vẫn chưa thực sự thành công, nhưng dù sao cũng đã đạt những bước phát triển vượt bậc.
Trước khi bị bắt cóc, Trần Mặc đã giao lại công nghệ này cho Mặc Nữ, hy vọng cô ấy có thể khai phá siêu năng lực của con người thay hắn.
Trong môi trường tự nhiên vẫn có một số sự tồn tại sở hữu siêu năng lực, ví dụ như cá chình điện có thể tạo ra dòng điện lên đến 600 V, kỳ nhông có thể tái tạo tứ chi bị đứt lìa. Đối với động vật, đây được xem là đặc tính sinh mệnh được tạo thành từ một số tế bào đặc biệt, nhưng đối với con người, đó chính là một dạng siêu năng lực, và trí tuệ ưu việt chính là siêu năng lực của con người.
Từ đó có thể suy ra, siêu năng lực là một khái niệm mang tính tương đối.
Hiện tại, Mặc Nữ đang nghiên cứu phương thức cho phép con người sở hữu siêu năng lực của các loài động vật khác, thậm chí cả những siêu năng lực mà các loài động vật khác cũng không có.
Đây là lần thử nghiệm thứ 63, nhưng kết quả vẫn không thành công, tác dụng phụ khiến vật thí nghiệm mất đi sự tỉnh táo và mất sức sống vẫn chưa được giải quyết.
“Tiêu hủy vật thí nghiệm.”
Ngay khi mệnh lệnh vừa vang lên, một loại thuốc pha sẵn được phun vào trong lồng kính, những con vật nhanh chóng lịm dần và tắt thở. Chúng đều là sản phẩm của công nghệ nhân bản vô tính, cho nên cũng không cần phải lo lắng về số lượng thí nghiệm hoặc vấn đề đạo đức.
Sau khi người máy dọn dẹp thi thể của các con vật thí nghiệm, Mặc Nữ nhìn một lượt mọi thứ trong phòng thí nghiệm rồi quay người rời khỏi.
Bây giờ là lúc tan ca, cô muốn đưa Vô Song về nhà.
Mặc Nữ vốn dĩ không cần đi đến phòng thí nghiệm, chỉ cần sử dụng mạng lưới cảm biến là có thể điều khiển các loại máy móc thông minh ở bất kỳ nơi đâu. Tuy nhiên, bây giờ cô đã có khả năng tư duy như một con người bình thường, vậy nên cũng muốn tuân theo lịch trình hàng ngày của một người bình thường, cũng giống như thời điểm cô còn đi theo anh Mặc trước kia.
Với sự kết hợp giữa sức mạnh tính toán siêu lượng tử và tư duy của con người, Mặc Nữ có thể tiến hành nhiều công việc cùng một lúc. Cô có thể điều khiển hoạt động của toàn bộ phòng thí nghiệm hàng đầu của tập đoàn Kiến Hành Quân; đồng thời quản lý các dự án chế tạo phi thuyền gấp khúc không gian siêu quang tốc, dự án xây dựng điểm nhảy không gian, dự án sản xuất các loại phi thuyền tốc độ ánh sáng; cũng như tiến hành các nghiên cứu về công nghệ mhai phá siêu năng lực, công nghệ thăm dò vũ trụ và vô số các loại công nghệ chủ chốt của tập đoàn Kiến Hành Quân.
Sau khi cởi bỏ đồng phục thí nghiệm, đổi sang một chiếc áo len, quần jean và đi giày cao gót, Mặc Nữ ;ập tức đi về phía phòng thí nghiệm của Vô Song.
Bây giờ, Mặc Nữ càng ngày càng có nhiều khí chất nhân loại hơn trước kia, trông hệt như một người phụ nữ bình thường, chỉ là dung mạo xinh đẹp và vóc dáng hoàn hảo đến mức khó tin, nên đi đến đâu cũng gây chú ý đến đó.
Cô đã có tình cảm, cảm xúc và suy nghĩ, vậy nên cũng thường nhớ tới anh Mặc, chỉ là biểu hiện cảm xúc của cô rất lý trí.
Chị Tiểu Ngư có thể khóc thầm khi nhớ anh Mặc, hoặc chị Triệu Mẫn ngây ra khi nhìn ảnh của anh Mặc, nhưng cô không có tuyến lệ, vậy nên không thể khóc, chỉ cảm thấy đau lòng và nhớ nhung vô hạn, nhưng đồng thời cũng tin chắc rằng anh Mặc vẫn còn sống.
Cô là một những người có nhiều thời gian nhất ở bên cạnh Trần Mặc nhất, vậy nên cũng là một trong số những người hiểu hắn nhất.
“Dì Mặc Nữ!”
Vừa bước vào phòng thí nghiệm, Mặc Nữ lập tức mỉm cười khi nghe thấy tiếng Vô Song gọi mình.
“Dì Mặc Nữ, dì Mẫn đã đồng ý với ý tưởng và kế hoạch của ta, thiết bị thực tế ảo thế hệ thứ hai có thể được sản xuất bất kỳ lúc nào!”
Vô Song ôm chầm lấy Mặc Nữ, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự vui mừng.
Trong mắt Vô Song, Mặc Nữ không phải là người máy, mà là một thành viên trong gia đình, cho nên cô bé đã quen với việc giao tiếp mặt đối mặt với Mặc Nữ, thay vì thông qua máy móc hoặc internet.
Thiết bị thực tế ảo thế hệ thứ hai là sản phẩm do cô bé và dì Mặc Nữ cùng nhau nghiên cứu, bây giờ nó đã chính thức được sản xuất hàng loạt, cô bé đương nhiên là người vui nhất, bởi vì đây là lời công nhận của mọi người dành cho cô bé.
“Tốt lắm, nhưng cho dù thành phẩm của chúng ta sắp được sản xuất, thì ngươi cũng phải về nhà ăn cơm!” Mặc Nữ nói với vẻ cưng chiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi