Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 366: Cứu mỹ nhân

Trần Mặc là nhân vật mới nổi trong nước, nhưng rất ít khi tham gia xã giao, bọn họ bình thường cũng không có cơ hội tiếp xúc với hắn. Đêm nay là một cơ hội tốt, nhưng Từ Gia Lân lại nhảy ra giành trước, khiến bọn họ chỉ biết căm hận trong lòng. Nếu có thể làm quen với một ngôi sao tiềm năng vô hạn như Trần Mặc, tương lai của bọn họ chắc chắn có thể sánh ngang với tập đoàn Từ thị.
Từ Gia Lân nhìn con gái mình và Trần Mặc từ đằng xa, trong mắt ông ta hiện lên sự hài lòng, khóe miệng hơi nhếch lên, sau đó uống cạn ly rượu trong tay. Con gái của ông xuất sắc như vậy, việc giành lấy Trần Mặc chỉ là chuyện sớm muộn.
Trần Mặc vẫn đang tập trung các bước nhảy, không mảy may để ý đến ánh mắt và phản ứng của người khác. Đối với hắn mà nói, đây chỉ là một buổi xã giao bình thường mà thôi.
“Trần tiên sinh, thật ra ngươi không cần phải quá quan tâm đến chuyện nhảy tốt hay không, tất cả đều chỉ là thứ yếu mà thôi.”
Từ Nghiên Tâm nói: “Cho ta mạo muội hỏi một câu, Trần tiên sinh thích kiểu phụ nữ như thế nào?”
“Ha ha,…”
Trần Mặc vừa định mở miệng, thì bị một âm thanh đột ngột cắt ngang.
“Từ Gia Lân, ta muốn ngươi hối hận cả đời.”
Một giọng nói tràn đầy hận ý phá vỡ bầu không khí hài hòa của cả hội trường. Tất cả mọi người đều giật mình, quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh. Bọn họ lập tức nhìn thấy một người phụ nữ đang cầm một con dao phay trong tay, lao về phía sau lưng Từ Nghiên Tâm.
“Cẩn thận.”
Trần Mặc khẽ biến sắc, hắn không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức ôm Từ Nghiên Tâm vào trong lòng, nghiêng người nhấc chân rồi đẩy mạnh cánh tay của người phụ nữ kia.
Cô ta kêu lên một tiếng đau đớn, cơ thể mất cân bằng rồi ngã xuống đất, hiện trường trở nên hỗn loạn tưng bừng.
“Đi chết đi.”
Người phụ nữ chộp lấy con dao, cô ta đứng dậy khỏi mặt đất một lần nữa, sau đó lại lao về phía Từ Nghiên Tâm một cách tuyệt vọng, nhưng chưa kịp đến gần thì đã bị Trần Mặc dùng một cước đá bay.
“Bắt người, các ngươi bị ngu rồi sao?”
Tiếng rống giận dữ của Từ Gia Lân như đánh thức tất cả mọi người, nhân viên bảo vệ của tiệc rượu lập tức lao về phía người phụ nữ, gắt gao đè ả ta xuống đất.
“Từ Gia Lân, ngươi không thể…”
Người phụ nữ chưa kịp nói hết lời thì bị nhân viên bảo vệ bịt miệng, không thể động đậy được nữa.
Từ đầu đến cuối, toàn bộ quá trình này chỉ diễn ra chưa đầy nửa phút. Nhiều người thậm chí còn chưa rõ chuyện gì vừa mới xảy ra.
Sau khi nhìn thấy người phụ nữ đã bị khống chế, mọi người mới ngạc nhiên quan sát Trần Mặc, người đã ra tay bảo vệ Từ Nghiên Tâm hai lần. Bọn họ đều không ngờ, nhân vật nổi tiếng như hắn lại có thân thủ tốt như vậy.
Ngay cả Từ Nghiên Tâm lúc này cũng chưa hoàn hồn lại, cô vẫn đang được Trần Mặc bảo vệ sau lưng. Từ Nghiên Tâm cũng không ngờ những chuyện như thế này lại xảy ra với mình, ánh mắt nhìn về phía Trần Mặc cũng nhiều thêm vài phần cảm xúc.
Vệ sĩ của những người khác cũng đã xuất hiện tại đại sảnh, cẩn thận quan sát xung quanh, Vương Hải cũng đi đến bên cạnh Trần Mặc.
“Tiểu Nghiên, ngươi không sao chứ?”
Từ Gia Lân chạy tới chỗ Từ Nghiên Tâm, sắc mặt vô cùng khó coi.
“Không sao, may là có Trần tiên sinh cứu ta.”
Từ Nghiên Tâm nói.
“Cám ơn ngươi, tổng giám đốc Trần.”
Từ Gia Lân cảm kích nói: “May mà có ngươi, nếu không thì đứa nhỏ này đã gặp nguy hiểm rồi.”
“Tiện tay mà thôi.”
Trần Mặc nhìn người phụ nữ đang bị nhân viên bảo vệ đè xuống đất: “Cô ta là ai?”
“Người phụ nữ này từng là thư ký của ta, ta đã cho cô ả nghỉ việc từ lâu. Có lẽ vì chuyện này mà cô ta ghi hận trong lòng, sau đó dựa vào danh nghĩa của ta mà trà trộn vào đây. Ta không ngờ mình lại nuôi ra một kẻ bất nhân bất nghĩa như vậy, để mọi người chê cười rồi.”
Sắc mặt Từ Gia Lân tối sầm lại, ông ta liếc nhìn người phụ nữ đang nằm trên mặt đất: “Mau đưa cô ta xuống, đừng để mọi người mất hứng.”
Người phụ nữ lập tức bị đưa xuống, nhạc đệm trong hội trường lại vang lên, như thể chưa có chuyện gì xảy ra.
Chỉ là mọi người không thể giả vờ mất trí nhớ được, bọn họ đều nhìn thấy thân thủ Trần Mặc khi hắn ra tay giải cứu Từ Nghiên Tâm, hình như người này đã từng trải qua huấn luyện.
Nếu Trần Mặc không ra tay, mọi người tuyệt đối không biết một người trầm ổn ôn hòa như hắn lại có thân thủ tốt như vậy, đây mới thật sự là thâm tàng bất lộ.
Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Trần Mặc đã hoàn toàn thay đổi, đặc biệt là những tiểu thư hào môn, trong mắt đều hiện lên vài ngôi sao nhỏ, hai cú đá đẹp mắt vừa rồi đã làm cho các cô ấn tượng sâu sắc.
“Thật sự cảm ơn ngươi, nếu như không có ngươi, e rằng ta đã mất mạng rồi.”
Từ Nghiên Tâm lại đến chỗ Trần Mặc, trịnh trọng cám ơn hắn.
“Không có việc gì.”
Trần Mặc khẽ gật đầu một cái.
Cũng may hắn vẫn thường xuyên rèn luyện cơ thể, thân thủ sau khi phát triển tiềm năng cũng không uổng phí. Người phụ nữ kia cũng không phải dân chuyên nghiệp, nên hắn có thể ngăn cản một cách dễ dàng.
Trần Mặc ngồi xuống ghế sô pha, trong đầu nhớ lại tình huống vừa rồi. Hắn cảm thấy có điều gì đó kỳ quái, lại không nghĩ ra kỳ quái ở chỗ nào.
Không lâu sau, Trần Mặc liền đứng dậy rời khỏi hội trường, sau khi xảy ra sự cố vừa rồi, hắn cũng không còn hứng thú tiếp tục ở lại nơi này nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi