Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 303: Dòng tweet hãm hại

Nhìn thấy số Bitcoin trong tài khoản, Weiss dừng lại, nhìn về phía Nadella. Đây là khoản Bitcoin lớn nhất mà hắn từng mua.
Loại tiền này, bản chất của nó chỉ là một đống số liệu đã được mã hóa, trên lý thuyết thì không hề có giá trị. Nhưng vì được một số lượng lớn người dùng chấp nhận, khiến nó trở nên vô cùng đắt đỏ. Giống như mua kim cương châu báu, bản chất của nó chỉ là những cục đá, nhưng vì được rất nhiều người yêu thích, khiến châu báu có thêm giá trị tồn tại.
Vì cách quảng bá vô cùng cường điệu, cùng với việc ngày càng có nhiều người tham gia giao dịch Bitcoin, khiến giá cả của Bitcoin liên tục tăng lên, đạt mức gần 20 ngàn USD/ một đồng ở thời điểm hiện tại.
Weiss là cao thủ Internet, đương nhiên hắn biết rõ, Bitcoin thường được sử dụng giữa các hacker hoặc cho một số giao dịch ngầm. Nếu đó không phải vì yêu cầu đặc biệt, hắn cũng sẽ không mua Bitcoin làm gì cả.
“Liên hệ với hắn đi.”
Nadella nói.
Weiss gật đầu, lập tức gửi tin nhắn cho đối phương. Không bao lâu sau, Chú Hề gửi tới một số tài khoản.
“Gửi cho hắn đi.”
Đối với người thường mà nói, 300 vạn USD là rất nhiều, nhưng đối với bọn họ, chút tiền ấy không là gì cả.
Nếu cứ để cho công ty Kiến Hành Quân tiếp tục dựa vào con virus của Tổ Chức Chú Hề để quảng bá cho hệ điều hành Con Mối, mở đường tiến vào lĩnh vực văn phòng doanh nghiệp, đến khi đó, những tổn thất của bọn họ phải chịu còn nhiều gấp trăm ngàn lần so với chút tiền này.
Nadella cũng đã từng nghĩ đến chuyện Chú Hề sẽ lật lọng, nhưng bây giờ chỉ có thể đánh cược, cược rằng Chú Hề sẽ tuân theo thỏa thuận. Hiện tại, con virus Chú Hề đang tàn sát bừa bãi khắp nơi, nếu công ty Kiến Hành Quân gặp phiền toái, Microsoft cũng có thể tranh thủ thêm nhiều thời gian.
“Hợp tác vui vẻ.”
“Hỏi hắn thử xem có thể bán mã nguồn virus và phần mềm diệt virus cho chúng ta hay không, 200 triệu USD.”
Nhìn thấy tin nhắn trả lời của Chú Hề, Nadella vội vàng nói.
“Không có hứng.”
Sau ba chữ đơn giản đó, cho dù Weiss gửi tin nhắn gì đi nữa thì vẫn không có bất kỳ phản hồi nào. Nadella trầm mặt rồi lấy di động ra, bấm vào trang Twitter của Tổ Chức Chú Hề.
Từng giây từng phút trôi qua, sắc mặt bình tĩnh của Nadella xuất hiện một chút biến hóa, Chú Hề vẫn chưa đăng bài, có khi 300 vạn USD kia đã ném vào trong lựa rồi.
Ngay khi Nadella vô cùng thất vọng, chuẩn bị cất di động rời khỏi biệt thự thì một thông báo bài đăng làm tinh thần hắn trở nên chấn động.


Ánh sáng mặt trời xuyên qua khung cửa sổ, đem đến cảm giác ấm áp cho mùa đông lạnh giá, khiến buổi sáng hôm nay trở nên vô cùng dễ chịu.
Trần Mặc rửa mặt xong, đi ra khỏi phòng tắm thì nhìn thấy Tiểu Ngư đang chuẩn bị bữa sáng, hắn cười hiểu ý rồi ngồi xuống bên cạnh cô.
"Vừa mới làm xong đấy, ăn đi cho nóng."
Tiểu Ngư đưa cốc sữa bò ấm cho Trần Mặc. Từ cái lần Trần Mặc nôn mửa không rõ lý do đó, Tiểu Ngư liền chú ý hơn đến vấn đề ăn uống của hắn.
"Ừm."
Trần Mặc đáp, đón lấy ly sữa rồi mỉm cười nhìn Tiểu Ngư.
"Nhìn ta làm gì? Mau ăn sáng đi."
Tiểu Ngư bị Trần Mặc nhìn chằm chằm liền mỉm cười: "Nhìn ta thì hết đói à?"
"Đúng, rất xuất sắc."
Trần Mặc gật đầu vô cùng nghiêm túc.
"Nói tiếp đi, ta thích nghe, khen ta nữa đi."
Tiểu Ngư nở nụ cười, cầm trứng lên, tự tay bóc vỏ rồi bỏ vào bát của Trần Mặc.
Trong mắt người ngoài, người đàn ông này luôn giữ nét mặt điềm tĩnh, tự tin, nhưng khi trở về biệt thự hoặc khi ở bên cô, thì hắn lại giống như một đứa trẻ chưa lớn.
Hơn nữa, đứa trẻ lớn xác này lại chỉ thuộc về một mình cô.
Sau khi ăn xong bữa sáng đầy ấm áp, hai người cùng nhau đi đến công ty.
Trong khoảng thời gian này, Kiến Hành Quân hứng chịu rất nhiều công kích từ dư luận, ngoài ra cũng có rất nhiều chuyện phiền phức tìm đến. Chỉ có điều, những sự việc này đều không cần Trần Mặc phải xử lý, tất cả mọi chuyện lớn nhỏ trong công ty đều đã có Triệu Mẫn lo toan. Còn hắn chỉ chuyên tâm vào nghiên cứu, hoàn toàn mặc kệ đến những chuyện phiền toái của công ty.
Xe của Trần Mặc đi đến cách công ty không xa lắm thì liền giảm tốc độ. Từ xa đã có thể nhìn thấy lối ra vào văn phòng công ty Kiến Hành Quân đã bị bao vây bởi không ít phóng viên. Bây giờ mới là đầu ngày, vậy mà đã có nhiều phóng viên như vậy, đây thật sự là lần đầu tiên xảy ra.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Trần Mặc khẽ nhíu mày, còn Tiểu Ngư lập tức lấy điện thoại ra. Cô vừa mới mở trang tin tức, bên trên là vô số những tiêu đề.
[Tổ Chức Chú Hề thừa nhận được công ty Kiến Hành Quân chống lưng.]
[Công ty Kiến Hành Quân âm thầm giúp đỡ Tổ Chức Chú Hề?]
[Đợt khủng bố virus Chú Hề chính là âm mưu của công ty Kiến Hành Quân?]
[Tổ Chức Chú Hề có xích mích với Kiến Hành Quân?]
"Trần Mặc, xem này."
Tiểu Ngư đưa điện thoại di động cho Trần Mặc. Hai mắt Trần Mặc híp lại, hắn vừa nhìn tiêu đề các bài báo thì lập tức hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra. Tổ Chức Chú Hề đã đăng một bài viết lên Twitter, nội dung cảm ơn sự giúp đỡ từ Kiến Hành Quân.
Lúc Tổ Chức Chú Hề đăng bài, ở bên bọn họ đang là đêm khuya, chứ hiện giờ thì tin tức đã lan truyền khắp nơi trên thế giới. Sức ảnh hưởng của con virus Chú Hề đang ở đỉnh cao, bất kỳ động thái nào của tổ chức hacker này cũng nhận được sự chú ý của cả thế giới. Không ngờ, sự xuất hiện lần này của bọn chúng đã kéo công ty Kiến Hành Quân vào tâm bão.
"Chuyện này có vẻ đã gây ra náo động rất lớn."
Tiểu Ngư nói. "Chúng ta bị Tổ Chức Chú Hề hãm hại."
Tiểu Ngư đã tiếp xúc gần như tất cả những chuyện bí mật của Kiến Hành Quân, đồng thời cũng có thể tự do ra vào phòng thí nghiệm của Trần Mặc. Do đó, cô có lẽ là một trong những người hiểu rõ sự tình trong công ty nhất. Tiểu Ngư đương nhiên cũng biết, công ty Kiến Hành Quân không hề có chuyện chống lưng cho Tổ Chức Chú Hề.
"Vào công ty rồi nói tiếp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi