Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1298: Tiểu Ngư mang thai

Rầm rầm rầm…
Trong phòng tập thể hình, từng âm thanh trầm đục vang lên, từng con robot bay lộn ngược và đập mạnh lên trên tường, sau đó lại nhanh chóng đứng dậy và lao về phía Trần Mặc một lần nữa.
Mười phút sau, tất cả người máy đều ngừng hoạt động, Trần Mặc cũng dừng lại, sau đó hít một hơi thật sâu.
Sau khi thả lỏng, các bắp thịt và đường cong trên người trở nên nhu hòa đi rất nhiều, Trần Mặc khôi phục vóc dáng như cũ, cơ thể tràn trề mồ hôi lớn như hạt đậu, phong thái vui vẻ sáng khoái.
“Anh Mặc uống nước đi.”
Mặc Nữ đưa cho Trần Mặc một bình nước, sau đó liền bắt đầu lau mồ hôi trên người hắn.
Người máy là cái Trần Mặc coi như là người huấn luyện cũng như là đối thủ.
Kể từ khi nhận được cấp thẩm quyền Tử Kim của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, cơ thể xuất hiện nhiều thay đổi, Trần Mặc cảm giác bản thân càng lúc càng cường hãn, thậm chí còn có thể bẻ cong sắp thép bằng tay không.
Sự cải tiến này thực sự khiến cho người ta kinh hỉ.
“Ta đi tắm rửa một chút, sau đó chúng ta ăn sáng xong sẽ đến công ty.” Trần Mặc nhìn thời gian, sau đó đi đến phòng tắm trong phòng tập thể hình.
Tiểu Ngư đeo tạp dề, bận rộn làm bữa sáng ở trong bếp.
Mặc dù người hầu và người máy ở nhà cũng có thể làm bữa sáng, nhưng cô đã quen với việc tự mình chuẩn bị bữa sáng cho Trần Mặc.
Nhìn thấy Trần Mặc ăn bữa sáng do chính tay mình nấu, Tiểu Ngư cảm thấy rất thỏa mãn, bởi vì bữa ăn như vậy vừa có hương vị, vừa có hơi ấm của gia đình. Muốn trói chặt một tên đàn ông, thì trước tiên phải trói chặt dạ dày của hắn, cô đương nhiên biết rõ điểm này.
Sau khi kết hôn lâu như vậy, tình cảm của hai người vẫn chưa bao giờ phai nhạt.
Sau khi kết hôn, Tiểu Ngư coi Trần Mặc và gia đình là trung tâm, mà Trần Mặc dành đa số thời gian cho việc nghiên cứu, cho nên Tiểu Ngư sẽ giúp hắn giải quyết những chuyện trong nhà, đóng vai trò hậu phương hỗ trợ hắn.
Trần Mặc chiều chuộng Tiểu Ngư, Tiểu Ngư cũng dung túng Trần Mặc, hơn nữa bản tính của cô vốn dĩ cũng dễ dàng thỏa mãn, chỉ nhận một chút chỗ tốt liền vui vẻ nửa ngày.
Trần Mặc luôn nói Tiểu Ngư không có tiền đồ bằng ngữ điệu cưng chiều, nhưng đối với cô, chăm sóc gia đình và đảm đang nội trợ cũng là một loại hạnh phúc.
Lúc Trần Mặc ở bên cô, cô có thể làm nũng mà không kiêng nể gì, thoải mái làm bất cứ chuyện gì mà bản thân muốn làm.
Lúc Trần Mặc bề bộn với công việc nghiên cứu, cô tự mình đọc sách đi mua sắm, hỏi thăm người nhà, quản lý quỹ từ thiện, và giáo dục Vô Song.
Tiểu Ngư vô cùng hiểu chuyện, biết lúc nào có thể quấy rầy Trần Mặc, lúc nào không nên quấy nhiễu hắn, cho nên dễ dàng nắm bắt được trái tim của hắn.
Sinh hoạt rất đơn giản, nhưng cũng không nhàm chán.
“Cháo chín rồi.”
Tiểu Ngư ngắt nguồn điện của bếo từ, cẩn thận từng li từng tí nhấp nắp lên.
Bỗng nhiên, Tiểu Ngư khẽ nhíu mày, mùi hơi nước bốc lên từ nồi khiến cho cô có cảm giác buồn nôn.
Chẳng lẽ cháo có vấn đề?
Tiểu Ngư chần chừ một chút, cầm lấy cái thìa đang đặt ở bên cạnh lên, múc một thìa, thổi nguội thì từ từ nếm thử một chút.
Oẹ…
Vừa mới nếm được chút hương vị, một cảm giác buồn nôn mãnh liệt ập đến, khiến cho Tiểu Ngư nôn khan mấy lần.
Có chuyện gì xảy ra vậy? Hương vị bình thường mà?
Tiểu Ngư vỗ ngực một cái, hồi tưởng đến hương vị vừa rồi, rõ ràng là không có vấn đề.
Oẹ… Oẹ…
Lúc Tiểu Ngư định nếm thử thìa thứ hai, thì cảm giác buồn nôn mãnh liệt hơn lại xuất hiện.
Tiểu Ngư nhanh chóng chạy đến bồn rửa bát bên cạnh rồi nôn khan mấy lần, cảm giác buồn nôn khiến cô rưng rưng nước mắt, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Một lúc lâu sau, cô ngẩng đầu lên và ngửi thấy mùi cháo bay ra khỏi nồi, chợt cảm giác buồn nôn mãnh liệt.
Tiểu Ngư không dám ở lại phòng bếp nữa, lập tức chạy như bay vào phòng tắm. Hai phút sau đó, cô mới mang theo bộ dạng mệt mỏi từ bên trong đi ra.
Bỗng nhiên như nghĩ đến cái gì đó, Tiểu Ngư vội vã đi về phòng.
“Có chuyện gì xảy ra vậy? Robot bảo mẫu nói ngươi vừa mới bị nôn khan?”
Lúc Tiểu Ngư vừa đi ra, thì Trần Mặc cũng vừa mới chạy về tới nơi.
Mặc Nữ nói cho hắn biết, robot bảo mẫu trông thấy Tiểu Ngư nôn mửa, hắn không suy nghĩ nhiều mà nhanh chóng trở về nhà, mái tóc còn chưa kịp khô.
Nhìn thấy Trần Mặc, Tiểu Ngư trực tiếp nhảy lên người hắn, ôm hắn một cái thật chặt.
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Có ông xã ở đây, bà xã đừng sợ.”
Trần Mặc nhẹ nhàng vỗ về sau lưng của Tiểu Ngư.
“Ta có rồi.”
“Có cái gì cũng không sợ, nhưng ngươi có cái gì?”
Trần Mặc cảm giác có gì đó không đúng, âm điệu tăng lên rất nhiều, phảng phất một chút chờ mong.
“Ta mang thai.”
Tiểu Ngư đưa que thử thai trong tay đến trước mặt Trần Mặc như đang hiến dâng bảo vật, thần sắc ngập tràn vui sướng.
“Vậy mà ngươi còn chạy nhanh như vậy sao.”
Trần Mặc vừa chấn động vừa kinh hỉ, hắn lập tức ôm lấy Tiểu Ngư, đặt cô ngồi xuống sô pha, sau đó khẽ sờ bụng cô một cái.
“Ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt, không cần đi làm cơm nữa, ta sẽ thông báo mẹ đến đây một chuyến để chăm sóc cho ngươi.”
“Ừ.”
Tiểu Ngư còn đang đắm chìm trong vui sướng, chỉ biết nhu thuận gật đầu.
Mấy tháng này, cô vẫn muốn có đứa con thứ hai, nên thường xuyên quấn rầy Trần Mặc, kết quả mỗi lần đều bị dày vò đến mức phải xin tha, tiếp đó lại khiêu chiến quyền uy của hắn một lần nữa, tạo thành một vòng tuần hoàn lặp đi lặp lại nhiều lần.
Trước đó, thể chất của Trần Mặc đã vô cùng kinh người, nhưng sau khi cơ thể trải qua quá trình tiến hóa, thì lại càng khủng bố hơn nữa, năng lượng cùng thể lực của hắn gần như vô tận.
Ngoại trừ khoảng thời gian đặc biệt phải nghỉ ngơi, hai người vẫn rất chăm chỉ làm chuyện vợ chồng, không buông tha bất cứ cơ hội nào.
Nhưng trải qua mấy tháng, bụng của Tiểu Ngư vẫn không có chút động tĩnh nào, cùng với những biến hóa trên cơ thể Trần Mặc, cô cũng không còn ép buộc bản thân như trước.
Mới vừa rồi, Tiểu Ngư có chút nghi ngờ, dì cả vừa mới đến từ 20 ngày trước, lẽ ra không nên ốm nghén vào lúc này mới đúng. Nhưng cô chợt nghĩ đến tình huống của Trần Mặc, cho nên thử kiểm tra một chút, không ngờ lại đúng vậy.
Đây quả thực là một bất ngờ cực lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi