Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 401: Tại sao chuyện này lại xảy ra?

Thời gian dài chờ đợi quả là một cực hình đối với những nhân viên nghiên cứu ở nơi này. Bọn họ sẽ phải kiểm tra tình trạng cơ thể của Dư Ca năm phút một lần, xác định chắc chắn không có vấn đề gì thì mới có thể yên tâm.
Từng giây, từng phút trôi qua.
Sau hơn hai giờ đồng hồ, tác dụng của thuốc dần mất đi, hai tình nguyện viên bắt đầu tỉnh lại sau giấc ngủ sâu.
“Dữ liệu của hắn ta không có thay đổi quá nhiều.”
Một người phụ trách kiểm tra thông tin ở thiết bị nói: “Còn hai người kia thì đã thay đổi rất nhiều rồi.”
Người đầu tiên mà hắn nói đương nhiên chính là Dư Ca.
Nghe vậy, sắc mặt mọi người hơi thay đổi. Có vấn đề gì sao?
"Trước tiên cứ kiểm tra tình trạng cơ thể của bọn họ đã."
Ngũ Băng nói.
Nhân viên phụ trách kiểm tra cho đối tượng thí nghiệm gọi nhân viên an ninh tới rồi đem ba người ra khỏi phòng bệnh để đi kiểm tra sức khỏe. Dữ liệu hiện giờ chỉ phản ánh được tình hình sơ bộ nhất, còn việc liệu có ảnh hưởng gì không thì phải đợi có kết quả kiểm tra sức khỏe thì mới có thể xác định được.
Sau khi ba người được đưa ra ngoài để kiểm tra sức khỏe, thì nhóm người nghiên cứu cũng theo đó rời khỏi. Vì buổi thí nghiệm lần này đã xảy ra vấn đề, cho nên bọn họ phải luôn luôn túc trực để có thể giải quyết kịp thời.
Lúc mọi người còn đang suy nghĩ về ba tình nguyện viên, thì ánh mắt của Thẩm Sùng Tín hơi hấp háy: "Ta đi WC, có chuyện gì thì nói hộ ta một câu, hai phút nữa ta trở về."
Thẩm Sùng Tín thông báo một tiếng với Lưu Lệ Văn đang đứng bên cạnh rồi xoay người rời đi.
Sau khi vào WC, Thẩm Sùng Tín thở ra một hơi, ánh mắt hiện lên vẻ vừa lưỡng lự vừa chờ mong, hắn không dằn được mà liếm liếm môi.
Sau 10 giây do dự, Thẩm Sùng Tín lấy một cái bút từ trong túi quần ra rồi bơm thuốc vào trong ruột bút.
Làm xong, Thẩm Sùng Tín cất bút đi, còn ống tiêm thì bẻ gãy rồi ném vào bồn cầu. Xác nhận các mảnh thủy tinh đã được xả xong xuôi, hắn ta mới mỉm cười ra khỏi WC.
Vì thí nghiệm có vẻ đã xảy ra vấn đề, nên sự tập trung của mọi người dồn vào việc đợi kết quả kiểm tra sức khỏe của ba người tình nguyện viên, cho nên không ai nhận ra được sự kỳ lạ của Thẩm Sùng Tín.
Nhìn những thành viên của nhóm đều đang khẽ khàng thảo luận, Thẩm Sùng Tín nhẹ mỉm cười, tâm trạng cũng bình tĩnh trở lại.
"Tình hình hiện giờ thế nào rồi?"
Thẩm Sùng Tín nói thầm bên tai Lưu Lệ Văn.
"Vẫn chưa kiểm tra sức khỏe xong, phải chờ thêm một chút nữa."
Lưu Lệ Văn khẽ gật đầu.
Trên người ba tình nguyện viên đều không xuất hiện dị ứng và các triệu chứng nào khác, điều này đã khiến bọn họ thả lỏng hơn rất nhiều. Thuốc đã được tiêm thành công và giờ đang ở trong giai đoạn phát huy tác dụng.
Thẩm Sùng Tín lên tiếng đáp lời, khóe mắt hắn ta liếc nhìn Trần Mặc đang yên lặng đứng bên cạnh Ngô Băng.
Trần Mặc cảm thấy điều gì đó, hắn quay đầu thì Thẩm Sùng Tín đã thu lại ánh mắt ấy lại. Hắn nhẹ chau mày, cũng không để ý gì nữa mà quay lại tiếp tục quan sát thiết bị đo lường.
Hắn tới đây tham gia cuộc thí nghiệm với tư cách là một trong những nhân sự chính.
Vì đây là công nghệ hắn phát minh ra, nên đối với loại thuốc này, hắn là người hiểu rõ nhất. Một khi thí nghiệm xảy ra vấn đề, hắn có thể lập tức biết được vấn đề này nằm ở đâu.
Mấy ngày qua, hắn đã nhiều lần làm mẫu quá trình tổng hợp và tinh chế thuốc cho những nhân viên nghiên cứu ở đây.
Đây là lần thí nghiệm thứ hai. Nếu như lần này thành công thì sẽ còn lần thứ ba, thậm chí là nhiều lần thí nghiệm hơn nữa, bởi sở nghiên cứu không có công nghệ trong tay nên họ sẽ phải hết sức cẩn trọng.
Nếu lần thí nghiệm thứ ba không có vấn đề gì, công tác bào chế thuốc cũng ổn thoả, thì hắn sẽ quay lại thành phố Tân Hải, những chuyện còn lại thì sẽ được sở nghiên cứu bên này hoàn thành nốt.
Dù vậy, tình huống lần này cũng không hề khiến Trần Mặc lo lắng. Đây là công nghệ hắn lấy được từ Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, cho nên không có bất kỳ tác dụng phụ nào, hắn không cần phải lo về việc thuốc này sẽ xảy ra vấn đề.
Sau hai giờ, việc kiểm tra sức khỏe cho cả ba người đã kết thúc. Báo cáo kiểm tra sức khỏe của cả ba tình nguyện viên cũng đã được đưa đến tận bàn của một vài chuyên gia phụ trách chính.
Số 3, số 4 có mức hoạt động tế bào cao, mật độ xương, thể trạng đều tăng cao. Thế nhưng, cơ thể của tình nguyện viên số 2 không hề có bất kỳ biến đổi rõ ràng nào.
Trần Mặc trở về từ sở nghiên cứu khi trời đã tối.
Sau khi vào căn hộ, Trần Mặc ném chiếc túi đựng máy tính lên ghế sô pha rồi nằm ngã ra lên đó, tiếp tục suy nghĩ về vấn đề phát sinh trong cuộc thí nghiệm vừa rồi.
Trong số ba tình nguyện viên lần này, thì chỉ có hai tình nguyện viên thành công, còn một tình nguyện viên mặc dù đã được tiêm thuốc nhưng lại không xảy ra bất kỳ thay đổi rõ ràng nào trên cơ thể. Đây là thuốc phát triển tiềm năng cơ thể người, nếu cơ thể không phát sinh biến đổi, cho dù không xảy ra tổn thương hay tác dụng phụ thì vẫn sẽ bị xem là thất bại.
Nếu không tìm được nguyên nhân gây nên thất bại lần này, thì cuộc thí nghiệm thứ ba sắp tới sẽ phải được tiến hành hết sức thận trọng. Trải qua sự cố lần này, không ai có thể xác định được lần thí nghiệm tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Tại sao chuyện này lại xảy ra?
Sau khi Trần Mặc nhận được báo cáo kiểm tra sức khỏe, đây là câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong đầu hắn. Có lẽ những nhân viên nghiên cứu kia cũng đang băn khoăn cùng một vấn đề giống như vậy.
Tình nguyện viên có vấn đề về thể chất? Hay là đã phát sinh sự cố khác?
Trần Mặc liệt kê tất cả các khả năng có thể nghĩ tới trong đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi