Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1452: Bí mật động trời

“Cái gì vậy?”
“Đồ ăn vặt.”
Jingger mở thùng, lấy ra rất nhiều túi đồ ăn vặt và các loại thịt đóng gói. Vừa nhìn thấy đồ ăn vặt, con thú nhỏ lập tức hưng phấn hưng phấn, chộp lấy một túi, thành thạo xé giấy gói rồi ngồi ăn trên vai Jingger.
“Đồ ăn vặt sao? Ngươi mà lại mua đồ ăn vặt à?”
Trần Mặc dường như vừa phát hiện đại lục mới, có chút không thể tin nổi khi biết Jingger luôn lạnh lùng vô tình như băng lại thật sự đi mua đồ ăn vặt.
“Ta mua cho Khoai Tây.” Jingger lạnh lùng nói.
Khoai Tây là cái tên mà Trần Mặc đặt cho con thú nhỏ, tiểu tử mập mạp bình thường ngoài ăn ra vẫn là ăn, đích thị là một thứ nghiện ăn vặt điển hình.
“Ngươi rời đi lúc nãy để mua đồ ăn vặt cho Khoai Tây sao? Cũng không xem đánh nhau sao?”
“Không có gì thú vị.”
“Được rồi.” Trần Mặc chấp nhận sự thật này, mạch não của Jingger thật sự không giống người bình thường: “Sau đó thế nào?”
Trần Mặc chỉ biết Jingger đã giết một người, còn những chuyện sau đó thì hắn không chú ý nên không biết.
“Sau khi giết một người, cả đám còn lại thành thật hơn.” Jingger liếc mắt nhìn sinh mệnh da xám vừa được cứu về, sau đó mang con thú nhỏ đang ôm đồ ăn vặt sang một bên, cầm dao điêu khắc rồi lặng lẽ chạm trổ
Trần Mặc đã sớm quen với một Jingger trầm mặc ít nói, tiếp tục ngồi đợisinh mệnh da xám tỉnh lại.
Khoảng mười lăm phút sau, đôi mắt hẹp dài của đối phương khẽ giật rồi chậm rãi mở ra, cảnh tượng trước khi ngất đi không ngừng hiện lên trong đầu. Hắn ta rất nhanh đã chú ý tới Trần Mặc và Jingger trong phòng, ngoài ra còn có một con thú cưng nhỏ đáng yêu.
Hắn ta nhớ rõ mình đã được cứu vớt, sau đó liền bất tỉnh nhân sự.
người đàn ông da xám đứng dậytừ mặt đất, làm động tác chữ thập với Trần Mặc để bày tỏ lòng thành kính.
“Cảm ơn ngươi đã cứu ta.”
“Không cần khách khí.” Trần Mặc cẩn thận đánh giá người đàn ông da xám, ít ra thì hắn ta không có phản ứng giống như hạng người tội ác tày trời sau khi tỉnh lại.
Nhớ tới hứa hẹn trước khi hôn mê, người đàn ông da xám xoay người về phía cánh tay chiến giáp trên mặt đất, sau khi lục lọi mới phát hiện không gian bên trong cánh tay rỗng tuếch, ống thuốc bên trong đã bị lấy mất.
“Ngươi tìm cái này sao?” Trần Mặc cầm lấy ống thuốc lúc nãy, quơ quơ trước mặt người đàn ông da xám.
“Đúng vậy, ta tặng thứ này cho ngươi, coi như là quà báo đáp ơn cứu mạng.” Người đàn ông da xám tạo thành hình chữ thập cúi chào.
“Đây là thứ gì?” Trần Mặc tò mò hỏi.
“Một ống thuốc có thể khai phá siêu năng lực mạnh mẽ bên trong do nền văn minh Ma Diễm sáng chế ra.”
Người đàn ông da xám không có ý giấu giếm.
“Cái thứ đồ chơi gì cơ?”
Trần Mặc nghi ngờ có phải mình nghe lầm hay không.
Người đàn ông da xám sửng sốt, hắn phát hiện Trần Mặc không hưng phấn như trong tưởng tượng, phải biết rằng nền văn minh Ma Diễm đã không từ mọi thủ đoạn để che giấu món đồ này.
“Đây là ống thuốc có thể khai phá siêu năng lực của nền văn minh Ma Diễm.”
Sau khi xác nhận món vật này là một loại thuốc phát triển siêu năng lực, Trần Mặc đã mất hết hứng thú.
Hắn có rất nhiều loại kỹ thuật liên quan đến hạng mục này, mọi người Trái Đất và ngôi sao Man Sơn trong tiểu vũ trụ đang phát triển loại thuốc này. Hơn nữa, tất cả các đầu sách công nghệ thuộc cấp thẩm quyền [Nhân viên quản lý – Thần Thoại] đều theo định hướng siêu năng lực.
Loại thuốc này có lẽ sẽ rất hấp dẫn đối với các nền văn minh và sinh mệnh khác, nhưng vẫn không đủ để thu hút bọn họ.
“Nhận, ngươi có thể đi rồi.”
Trần Mặc tiếp nhận lọ thuốc này, thứ này là thù lao mà hắn đã bất chấp nguy hiểm và phiền phức để mang về, dù sao thì chân muỗi cũng là thịt. Mặc dù hắn vẫn chưa xác định được hiệu quả của loại thuốc này như thế nào, nhưng đây cũng có thể là nguồn tài liệu tham khảo cho nghiên cứu phát triển thuốc siêu năng lực sắp tới của hắn.
“Thưa ngài, ta còn có một chuyện…”
Người da xám xoay người, khẽ cắn môi hạ quyết tâm: “Ta muốn đi theo ngài.”
“???”
Vẻ mặt Trần Mặc hiện lên nét kinh ngạc.
Hắn không ngờ người da xám lại muốn đi theo hắn.
Ta cứu ngươi về đây rồi, vậy mà ngươi còn muốn bám đùi ta sao?
Tên này quả thực vô cùng phiền phức.
Nền văn minh Ma Diễm và thế lực thần bí kia vẫn đang tìm kiếm người đàn ông da xám, nếu bọn họ bị phát hiện hắn ta đang ở đây, thì cả đám bọn họ sẽ gặp phải phiền toái rất lớn! Hơn nữa không chỉ có hai nhà này, tương lai sẽ còn có các thế lực và nền văn minh khác liên tục đến gây chuyện.
Mặc dù Trần Mặc không quá hứng thú với lọ thuốc phát triển siêu năng lực này, nhưng điều đó không có nghĩa là nó không quan trọng. Trần Mặc biết rõ người sở hữu siêu năng lực là một sự tồn tại mạnh mẽ như thế nào, hắn ta và Jingger chính là một ví dụ điển hình.
Đối với bất kỳ sinh mệnh nào trong vũ trụ này, siêu năng lực quả thực là rất huyền diệu.
“Tại sao ngươi lại muốn đi theo ta?”
“Ngài đã cứu ta, ta muốn báo đáp ngài! Hơn nữa, ta vốn dĩ không biết mình nên đi đến nơi nào, cũng không có cách nào rời khỏi tinh cầu này, nếu vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị nền văn minh Ma Diễm bắt trở về. Ngoài ra, các ngài lại cho ta cảm giác không giống như người bình thường.” Người da xám chắp tay trước ngực về phía Trần Mặc, khom lưng hành lễ một cách nghiêm túc.
Trần Mặc không để lộ bất kỳ cảm xúc nào: “Ngươi hiện đang chuốc oán khắp nơi, tại sao ta phải thu nhận ngươi chứ?”
Người da xám biết rõ tình cảnh của mình, hắn ta vốn là đối tượng truy nã của nền văn minh Ma Diễm, hơn nữa còn đang cất giấu một bí mật động trời ở trên người, nếu hắn ta không thể thuyết phục Trần Mặc, Trần Mặc sẽ không thể tiếp tục giúp đỡ hắn ta.
“Ta có siêu năng lực.”
Người da xám do dự một chút, tiết lộ bí mật của mình.
Khi người da xám nói ra điều này, Trần Mặc không khỏi sửng sốt.
Ngay cả Jingger cũng đã ngừng động tác chạm khắc hòn đá ở trong tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi