Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1227: Giá trị của một hành tinh

Sau khi quan sát quả cầu công nghệ được một lúc, Trần Mặc đột nhiên phát hiện một chất lỏng trong suốt màu vàng đang tách ra từ bên trong nó.
Trần Mặc nhanh chóng xác định nguyên nhân mà giọt chất lỏng này lại được tách ra như vậy.
Phần thưởng cho việc nghiên cứu và phát triển thành công các công nghệ vượt quá cấp thẩm quyền hiện có.
Không hề nghĩ ngợi, Trần Mặc liền duỗi ngón tay ra rồi chạm vào chất lỏng.
Chất lỏng trong suốt màu vàng kim từ từ tan biến vào đầu ngón tay của hắn.
Một loại cảm giác khó tả tràn ngập khắp thể xác về tinh thần của Trần Mặc, cảm giác này còn thoải mái hơn vô số lần so với quá trình phát triển tiềm năng cao cấp của cơ thể.
Trong quá trình phát triển tiềm năng cao cấp, các tế bào trong cơ thể Trần Mặc đều có cùng một cảm giác mạnh mẽ hưng phấn, nhưng hiện tại lại là cảm giác thăng hoa đến tột đính, giống như là một phương thức tiến hóa nguyên thủy giúp cho cấp độ sinh mệnh trải qua biến hóa về chất.
Nếu như Trần Mặc có thể nhìn thấy bên trong cơ thể của chính mình, thì hắn nhất định sẽ phát hiện được bộ não đang tràn ngập ánh sáng vàng óng trong suốt, mỗi một tế bào đều có khuynh hướng phát quang, huyết dịch và các loại chất lỏng ở trong cơ thể đều ẩn chứa hào quang hoàng kim huyền ảo.
Không biết trải qua bao lâu, Trần Mặc đột nhiên mở to hai mắt, sau đó hít một hơi thật sâu.
Mặc Nữ đang ở bên cạnh, bất giác mỉm cười nhìn hắn.
Ngay khi vừa tỉnh lại, anh Mặc đã mang đến cho cô một cảm giác rất đặc biệt, đặc biệt là đôi mắt của hắn. Mỗi khi Mặc Nữ nhìn trực diện vào nó, cô càng khắc ghi cảm giác nói không nên lời kia, đồng thời cũng càng thêm mê muội.
Có điều, ở trong mắt của Mặc Nữ, anh Mặc vẫn luôn luôn là sự tồn tại quan trọng nhất, đặc biệt nhất, cũng như ưu tú nhất.
Sau khi trải qua cảm giác thăng hoa từ sâu thẳm trong linh hồn, Trần Mặc cảm thấy vui sướng đến cực hạn, giống như là ở cấp độ sinh mệnh của hắn đã phát sinh một sự thay đổi về chất.
“Ta đã ngủ bao lâu rồi?”
“Ba tiếng.”
Mặc Nữ thành thật trả lời: “Anh Mặc hình như đã thay đổi.”
“Ừ.”
Trần Mặc cười to rồi gật đầu.
Hắn không ngờ Mặc Nữ lại có thể phát hiện ra thay đổi của mình, tuy rằng ngoại hình của hắn không có mấy thay đổi, nhưng lại mang đến cho người khác một cảm giác rất dị biệt.


Ransu đứng trên bầu trời rộng lớn, nhìn ra một đại dương không thấy bờ. Toàn bộ hành tinh này là một đại dương không có lục địa.
Ông ta mặc trang phục phòng hộ rồi tiến vào trong biển, một thế giới rộng lớn hiện ra trước mắt.
Từng mảnh rừng rậm rạp trải dài hàng trăm mét dưới đáy biển, lá huỳnh đàn, tảo biển và hoa hải đường lấp lánh ánh sáng sặc sỡ, muôn loài cá tôm và sinh vật kỳ lạ đang di chuyển qua lại, tất cả các sự vật này đều cùng tôn vinh quang cảnh hoàn mỹ nhất dưới đáy đại dương.
Một số con “khỉ biển” có chân chèo và mang to bằng lòng bàn tay đang nằm nhoài giữa những tán cây dưới đáy biển , những con cá đuối thân bẹp với lớp vảy xanh biếc đang lượn lờ giữa chùm rong biển dài hàng chục mét, con “rùa biển” có bộ lông xanh dài bằng đầu đũa, những con cá phát ra ánh sáng đỏ tươi rực rỡ, những loài sinh vật thân mềm huỳnh quang bảy màu,…
Vô số loài động vật kỳ lạ tạo thành một chuỗi sinh vật hoàn thiện dưới đáy biển.
Đối với sự xuất hiện của Ransu và các thành viên khác trong nhóm nghiên cứu, những sinh vật kỳ dị dưới nước này chỉ né tránh sang một bên, không hề làm ra bất kỳ hành vi đặc biệt nào khác.
“Đẹp thì đẹp đấy, nhưng đáng tiếc, chúng cũng không phải là những sinh vật biển cấp đỏ có trí tuệ.”
Ransu vồ lấy một con cá có hình dạng kỳ lạ đang bơi về phía mình, sau đó dùng móng vuốt để cào xước làn da bóng loáng của nó, một dòng máu đỏ tươi tuôn trào và lan ra xung quanh.
Thấy con cá trên tay đang giãy giụa vì đau đớn, Ransu buông lỏng móng vuốt, tùy ý để cho nó chạy trốn. Khi con cá bị thương vừa đi đến rừng cây bên cạnh, thì lập tức bị một con khỉ biển ngoạm vào miệng.
“Cấp độ sinh mệnh của những sinh vật cấp đỏ ở đây thực sự rất yếu ớt.”
“Giáo sư, ta đã thu thập toàn bộ dữ liệu từ thiết bị dò xét sự sống, nhưng cũng không thể phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào của các nền văn minh thông minh trên hành tinh này.” Con thằn lằn đi theo bên cạnh, nhìn vào thiết bị và nói.
“Cái hành tinh này quả thực rất xinh đẹp! Nếu như nó không nằm ở vị trí quá xa xôi, thiên hà xung quanh quá hoang vu, thì cho dù là các loài sinh vật biển ở nơi này không phải là sinh mệnh trí tuệ, chúng ta vẫn có thể định vị toạ độ và thông báo cho các sinh vật cấp đỏ khác để kiếm được chút tiền. Tuy nhiên, vị trí hiện tại của hành tinh này quá hẻo lánh, bọn chúng cũng không có bao nhiêu hứng thú.”
Ransu thở dài một tiếng.
Không có sinh mệnh trí tuệ hoặc dấu hiệu của một nền văn minh thông minh, thì đối với những nhà khảo cổ học vũ trụ mà nói, giá trị nghiên cứu của hành tinh này không lớn. Trừ khi có một bộ tộc nào đó trong vũ trụ muốn mua hành tinh này để sinh sống, nếu không thì hành tinh này cũng không có giá trị bằng một mỏ tinh.
Vị trí ở đây tương đương với sa mạc trong vũ trụ. Môi trường khắc nghiệt, không gian hỗn loạn đã khiến cho việc nuôi dưỡng một nền văn minh rất khó khăn. Bọn họ phát hiện ra rằng có hơn 60 hành tinh sinh mệnh trong cụm thiên hà Hydra, nhưng hiện giờ vẫn chưa phát hiện ra bất kỳ sinh vật có trí tuệ cũng như nền văn minh.
“Đi đến một hành tinh sinh mệnh tiếp theo.”
Sau khi xác nhận thiết bị dò xét sự sống không phát hiện sinh vật có trí tuệ ở đây, Ransu trực tiếp mở miệng.
Phạm vi của siêu thiên hà Lanakea quá rộng lớn, nếu bọn họ ở trên một hành tinh vô giá trị quá lâu, thì cũng không biết đến khi nào mới có thể hoàn thành hoạt động nghiên cứu khảo cổ học vũ trụ này.
(*) Lanakea là siêu thiên hà, không phải siêu tinh cầu nhé, mình đã sửa lại lỗi dịch thuật ở các chương trước đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi