Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 128: Khuyên bảo Tiểu Ngư

"Hắn sai bảo ngươi?"
Tiểu Ngư đi theo Triệu Mẫn lâu như vậy, nhưng cô chưa bao giờ thật sự nhìn thấy Trần Mặc sai bảo Triệu Mẫn làm cái gì. Ngược lại, chính Triệu Mẫn mới là người bảo người bạn gái như cô bắt Trần Mặc đi làm việc.
"Không hiểu sao? Cấp trên đưa ra những chỉ đạo chung, những việc còn lại thì giao cho nhân viên bên dưới. Đây chính là cách dùng người, cũng chính là cách khảo nghiệm năng lực của nhân viên. Công việc của ngươi chính là quyết định có nên dùng phương án của bọn họ đưa ra hay không. Nếu như cách của họ sai mà ngươi vẫn quyết định dùng, vậy đó chính là thất bại của ngươi. Đây gọi là khảo nghiệm tầm nhìn của người làm lãnh đạo. Bây giờ ngươi chính là quản lý, đừng dùng suy nghĩ của nhân viên để định nghĩa công việc của quản lý, có rất nhiều thứ ngươi không cần phải đích thân đi làm. Giao việc cho cấp dưới, nắm chắc phương hướng chiến lược của công ty, mới là điều cấp trên nên làm."
Triệu Mẫn nói.
"Có hiểu một chút."
Tiểu Ngư vẫn còn hơi mơ hồ.
"Ta chưa từng chạm vào một thiết bị sản xuất điện thoại nào, công việc mỗi ngày chỉ là xem tài liệu, ký hợp đồng, điều động nhân viên, nhưng công ty Kiến Hành Quân vẫn có thể phát triển rất tốt, ngươi biết vì sao không?"
Triệu Mẫn nói.
"Hình như hơi hiểu. Nếu nội dung của những tài liệu này không phù hợp với phương hướng chiến lược trong lòng ngươi, thì ngươi sẽ bác bỏ rồi bảo cấp dưới làm lại."
Tiểu Ngư nói.
"Đúng rồi, giống như việc xây dựng tuyến đường cao tốc, lãnh đạo muốn xây dựng một tuyến đường từ thủ đô ra tới biển Đông, đây là gọi chiến lược lớn. Còn việc khảo sát tuyến đường, dự toán và thi công như thế nào thì lãnh đạo sẽ không quan tâm, tất cả đều sẽ để cấp dưới làm. Nếu như phương án thiết kế và thi công của cấp dưới đề ra đạt yêu cầu thì sẽ tiến hành thực hiện. Nhưng nếu phương án thiết kế không theo chiến lược tuyến đường từ thủ đô ra biển Đông, lãnh đạo sẽ gạt bỏ và bắt cấp dưới đưa ra phương án khác cho đến khi phù hợp với chiến lược ban đầu mới thôi."
Triệu Mẫn nhẫn nại chỉ dạy Tiểu Ngư.
"Trần Mặc chính là người đưa những chiến lược lớn, là nhân vật đứng nói chuyện không đau lưng trong truyền thuyết. Ta phụ trách xem xét các phương án có phù hợp với chiến lược của hắn hay không. Còn những nhân viên trong công ty mới chính là người thực hiện các công việc cụ thể. Đây gọi là cách dùng người và quản lý. Người giàu chẳng cần quản việc gì, chỉ nói chuyện thôi cũng có thể kiếm được tiền, họ chỉ cần xác định chiến lược kinh doanh chính xác, người bên dưới sẽ giúp họ thực hiện, giống như Mã baba vậy."
(*)Mã baba: Mã Vân/Jack Ma
"Hiểu rồi ạ."
Tiểu Ngư nghe thấy Mã baba thì lập tức cười tươi như hoa, cô không ngờ Triệu Mẫn lại hài hước như thế.
"Ngươi hiểu được là tốt, hãy buông bỏ băn khoăn của mình xuống, cứ dũng cảm mà làm việc, đừng ngại phạm sai lầm, cũng đừng lo lắng nhiều chỉ vì ngươi là bạn gái của chủ tịch. Ở vị trí hiện tại của ngươi, cho dù có phạm lỗi thì tổn thất cũng không lớn, ngược lại ngươi có thể thu được kinh nghiệm. Ta sẽ không trách ngươi, hắn lại càng không nỡ trách ngươi. Có chống lưng tốt như vậy, ngươi so với người khác ưu thế hơn rất nhiều."
Tiểu Ngư làm việc dưới quyền Triệu Mẫn lâu như thế, đương nhiên Triệu Mẫn hiểu rõ lo lắng của Tiểu Ngư. Toàn bộ công ty đều biết Tiểu Ngư là bạn gái của chủ tịch, cho nên cô ấy rất dễ bị gắn cái mác dựa vào quan hệ mà đi lên.
Điều này cũng trở thành một vật cản vô hình của cô ấy.
Bởi vì Tiểu Ngư là bạn gái của chủ tịch, cho nên có rất nhiều việc cô không được phép mắc sai lầm, đôi khi còn phải làm tốt hơn nữa. Một khi xảy ra sai sót, những người khác chắc chắn sẽ dèm pha cô ấy ăn bám bạn trai. Có thể họ không nói công khai nhưng chắc chắn sẽ nói sau lưng.
Vì vậy mà Tiểu Ngư làm việc gì cũng đều tận tâm tận lực, cố gắng đạt đến mức độ hoàn hảo nhất, không để xảy ra bất kỳ sai lầm nào. Cái danh phận bạn gái của chủ tịch này tạo cho cô rất nhiều áp lực, chỉ là bình thường cô không thể hiện ra bên ngoài, âm thầm chịu đựng một mình mà thôi. Tiểu Ngư quả thật là một cô gái ngoài mềm trong cứng.
"Vâng."
Tiểu Ngư gật đầu, sau khi được Triệu Mẫn khuyên bảo, cô cũng bắt đầu nghĩ thoáng hơn, cho dù có là bạn gái của Trần Mặc thì cô vẫn là cô, là một Tiểu Ngư độc nhất vô nhị.
Nghĩ tới đây, trong lòng Tiểu Ngư dường như được thả lỏng không ít, thần sắc trên khuôn mặt trở nên tự tin hơn rất nhiều.
"Ngươi đi thông báo chuyện về Mắt Hồ Điệp 2 cho các phòng ban đi, buổi họp báo lần này giao cho ngươi đấy."
Triệu Mẫn nói.
"Cảm ơn chị Triệu."
Tiểu Ngư mỉm cười, gửi lời cảm ơn tới Triệu Mẫn rồi quay người rời khỏi phòng làm việc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi