Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 987: Biển rộng sao trời

Lời đồn liên quan tới Trần Mặc và Triệu Mẫn càng lúc càng hung ác, trên mạng liên tục xuất hiện các bản ghi âm ám chỉ Trần Mặc thuê sát thủ mưu sát Cẩu Vĩ. Không lâu sau đó, những bằng chứng vạch tội Trần Mặc lén lút bán công nghệ tiên tiến cho nước ngoài, những lời đồn tương tự cũng được tuyền ra ngay sau đó.
Mưu sát Cẩu Vĩ.
Bán nước cầu vinh.
Hai cái mũ to lớn cùng chụp lên đầu Trần Mặc, kích động dư luận lên đến cao trào.
“Chứng cứ rõ rành rành đến nhường này mà cảnh sát còn không dám bắt thủ phạm, ha ha, đúng có tiền thật là tốt!”
“Hắn có lẽ đang chuẩn bị để di cư, âm thầm nhận được hộ chiếu của quốc gia nào rồi. Người có tiền đều thích chạy ra hải ngoại, ai bảo bầu không khí ở nước ngoài thơm ngọt quá làm chi.”
“Ha ha, pháp luật quả nhiên chỉ bảo vệ kẻ có tiền.”
“Quốc gia ủng hộ công việc kinh doanh của hắn nhiệt tình như thế, vậy mà hắn lại đi di cư, chuyển dời tài sản. Cái loại vô ơn bạc nghĩa như vậy, ta đề nghị chính phủ tịch thu toàn bộ tài sản và công nghệ của hắn.”
“Loại người bán nước cầu vinh, mưu sát người dân vô tội mà vẫn chưa bị bắt vào tù, chẳng lẽ người có tiền là có thể sống trên pháp luật hay sao?”
“…”
Làn sóng chửi rủa trên internet càng thêm điên cuồng.
Vô số người la hét đòi bắt giữ Trần Mặc, nhưng phía cảnh sát chỉ trả lời qua loa rằng bọn họ đang điều tra vụ án rồi không nói thêm gì nữa, tựa như đang thể hiện thái độ bàng quan của chính phủ.
Động thái này của cảnh sát khiến vô số cư dân mạng càng thêm tức giận.
Bọn họ chỉ có thể than trách thói đời ngày nay đen tối mù mịt vô cùng.
Bên cạnh đó, bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Kiến Hành Quân cũng chỉ bác bỏ tin đồn bằng một tuyên bố trên trang Weibo chính thức, sau đó tiếp tục sự duy trì im lặng đến mức quỷ dị.
Các phương tiện truyền thông chính thức cũng giữ vững thái độ trung lập, không bình luận gì thêm.
Lúc này đây, Trần Mặc đang ở trong Trung Tâm Hàng Không Phi Kiến, chuyên tâm theo dõi tiến độ chế tạo máy bay vũ trụ.
“Dư luận hiện giờ như thế nào rồi?”
Trần Mặc bỏ dụng cụ trong tay xuống, nhìn về phía hình chiếu ba chiều của Triệu Mẫn.
“Các tin tức về chúng ta vẫn chưa hạ nhiệt, những lời đồn mới tiếp tục truyền ra, hơn nữa còn mang thông tin mang tính kích động. Đám người đó còn tranh luận về vấn đề cổ phần của công ty, bọn họ nói ngươi không chia sẻ với các nhân viên kỹ thuật cốt cán và ban quản lý cấp cao, chê trách ngươi chiếm trọn tất cả cho riêng mình. Bọn họ chắc chắn muốn đánh động đến nội bộ quản trị cấp cao của công ty, suy giảm ý chí tích cực của bọn họ.”
Triệu Mẫn nói.
Thế giới bên ngoài tràn ngập lời đồn vu khống, bởi vì bộ phận quan hệ xã hội và các nhân sự nòng cốt của Kiến Hành Quân không lộ diện, cho nên lòng người càng trở nên bàng hoàng.
“Nhân viên công ty phản ứng thế nào?”
“Phản ứng? Đám người có ý định khơi gợi đề tài này lên để tranh luận về các nhân sự quản lý cấp cao và cấp trung, ta cho cút xéo hết, không có ngoại lệ. Sóng lớn đãi cát, sự kiện lần này chính là cơ hội để nhìn thấu lòng người. Những kẻ bất trung với công ty, không tin vào công ty, dù có giữ lại cũng không có giá trị bồi dưỡng.”
Triệu Mẫn trả lời trực tiếp.
“Ta đã phát tin trong nội bộ, mặc dù quản trị cấp cao công ty không có cổ phần trên danh nghĩa, nhưng mỗi cuối năm, bọn họ đều sẽ nhận tiền hoa hồng và tiền thưởng tương ứng dựa theo cấp bậc. Hơn nữa, đoàn đội kỹ thuật nghiên cứu công nghệ sẽ còn có tiền thưởng ngoài định mức mỗi khi tạo ra đột phá. Có thể nói, những lợi ích mà bọn họ xứng đáng được có, chúng ta đều giao ra không thiếu một phân.
Công ty của chúng ta là công ty khoa học kĩ thuật có phúc lợi tốt nhất toàn cầu. Chúng ta thuê bọn họ, cho bọn họ phúc lợi tốt như vậy là để bọn họ làm việc, chứ không phải để bọn họ bàn điều kiện với ta. Hơn nữa, toàn bộ công nghệ tân tiến nhất của công ty đều lấy ra từ trong phòng thử nghiệm của ngươi. Ngoại trừ ngươi, không có ai có tư cách bàn về vấn đề cổ phần.”
“Ngươi còn phải vất vả thêm hai ngày nữa rồi, cơn sóng gió này đã gần đến hồi kết, đêm nay sẽ có một trò hay đây.” Trần Mặc nói.
“Có trò hay gì? Ngươi biết kẻ đứng sau màn rồi à?”
“Ngày mai ngươi sẽ biết tin tức thôi.”
“Nói chuyện với ta còn thừa nước đục thả câu?” Triệu Mẫn lập tức không vui, nhưng cũng không hỏi nhiều.
Trần Mặc không đề cập đến kẻ chủ mưu của màn kịch nực cười vừa qua. Có một số chuyện vốn dĩ không mang lại lợi ích gì, chờ đến khi hoàn thành rồi nói ra cũng không muộn.
“Nếu ngươi có thời gian thì đi thăm Vô Song một chút đi, trong khoảng thời gian ngươi vắng mặt, con bé thường xuyên bảo dì Mẫn không còn thương nó nữa.”
“Con bé đang nhắc khéo ta mang bánh kẹo cho nó đó.”
Triệu Mẫn nghe thấy Vô Song nhắc tới mình, ngoài miệng thì trách mắng, nhưng lòng vẫn rất vui sướng.
“Bây giờ ngươi đang nghiên cứu cái gì?”
“Chế tạo vệ tinh.”
Trần Mặc chỉ chỉ vào hình chiếu ba chiều của bản thiết kế vệ tinh trên đài.
Máy bay vũ trụ sắp được chế tạo xong xuôi, đợi đến khi thành công, Trần Mặc nhất định sẽ phóng nó lên bầu trời. Vậy nên, hắn cũng thuận tiện phóng vệ tinh thuộc về tập đoàn Kiến Hành Quân để phòng ngừa chu đáo.
Mục tiêu phát triển của sau này chính là vũ trụ vô tận, thời điểm hắn nhảy ra khỏi Địa Cầu chính là một khởi đầu hoàn toàn mới.
“Máy bay vũ trụ sắp hoàn thành rồi. Nếu nó bay thử thành công, thì ta sẽ thuận tiện đưa vệ tinh Kiến Hành Quân vào quỹ đạo, chuẩn bị hành trình thăm dò vũ trụ sau này.”
“Giấc mộng của đàn ông chính là biển rộng sao trời, phải vậy không.”
Triệu Mẫn mỉm cười.
Bên trong sở nghiên cứu, hình chiếu ba chiều của Triệu Mẫn biến mất, bầu không khái yên tĩnh trở lại, bên người Trần Mặc chỉ có Mặc Nữ và các loại người máy thông minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi