Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 749: Xuất cảng

m thanh gào khóc hòa lẫn với tiếng kêu cứu sợ hãi, tất cả mọi người bất chấp tất cả, liều mạng vọt ra ngoài bên ngoài hội trường để tìm đường thoát thân.
Thái Sơn và Chung Lôi nghe theo mệnh lệnh của Vương Hải, cả hai xông lên sân khấu, dùng thân hình cường tráng của mình che chở cho Trần Mặc, bảo vệ hắn nhanh chóng rời khỏi sân khấu. Vương Hải và Chu Hà cầm ô chống đạn chắn ở hai bên, đám người nhanh chóng thoát khỏi hiện trường từ tuyến đường đã định sẵn.
Trên đường đi, đám người Vương Hải gắt gao vây quanh Trần Mặc, khiến người lạ không thể tới gần hắn dù chỉ nửa phân.
Trong đám đông hỗn loạn, một người phụ nữ ăn mặc gợi cảm nhìn chằm chằm Dolivice đang chạy trốn theo dòng người, cô ta khẽ nở nụ cười đắc ý, sau đó cất bước đi theo.
….
….
“Trần Mặc, ngươi không sao chứ, nơi đó đã xảy ra chuyện gì?”
Khi mới vừa rời khỏi Viện Hàn lâm Khoa học Hoàng gia Thụy Điển dưới sự hộ tống của đám người Vương Hải, Trần Mặc lập tức nhận được cuộc gọi của Tiểu Ngư, thanh âm của cô trong điện thoại có chút nóng nảy xen lẫn với tiếng nức nở.
Tiểu Ngư đang xem Trần Mặc diễn thuyết trên chương trình truyền hình trực tiếp, thì toàn bộ ánh đèn ở hội trường đột nhiên tắt ngúm, tiếng nổ mạnh cùng tiếng thét chói tai liên tiếp vang lên, chương trình trực tiếp cũng ngừng phát sóng ngay sau đó bởi vì tình hình quá hỗn loạn. Điều này đã khiến Tiểu Ngư vô cùng sợ hãi, cô đành vội vàng gọi điện thoại cho Trần Mặc để hỏi thăm tình hình.
“Ta không sao, nơi đó đột nhiên phát sinh một vụ nổ, nguyên nhân thì ta không rõ. Ta hiện đang chạy về khách sạn.”
Nhận ra Tiểu Ngư đang quan tâm và lo lắng cho mình, Trần Mặc cảm thấy ấm áp trong lòng, tinh thần cũng trở nên trấn định không ít. Hắn chuyển cuộc gọi thường thành video ba chiều.
Khi trông thấy Trần Mặc vẫn bình an vô sự, tâm trạng của Tiểu Ngư mới hoàn toàn được buông lỏng, nét lo lắng trên gương mặt xinh đẹp tiêu tan đi không ít: “Ngươi phải chú ý an toàn nhé, về sớm một chút.”
“Biết rồi, ta sẽ đặt vé máy bay trở về ngay tối nay, sau đó có thể về đến nhà vào tối ngày mai. Ngươi không cần quá lo lắng, chú ý nghỉ ngơi cho tốt.”
Trần Mặc nhẹ giọng an ủi vợ mình.
“Được.”
Tiểu Ngư trịnh trọng gật đầu.
“Ngươi cứ yên tâm dưỡng thai, bây giờ ở Trung Quốc hẳn là rất muộn rồi, ngươi ngoan ngoãn đi ngủ đi.”
Sau khi dỗ dành Tiểu Ngư đi ngủ xong, Trần Mặc mới thở phào nhẹ nhõm.
Tiểu Ngư đang mang thai, cảm xúc đôi khi sẽ không ổn định, nếu gặp phải kích thích tâm lý kịch liệt, cô và đứa bé trong bụng sẽ gặp thương tổn, như vậy thì sẽ rất phiền phức. May sao, hắn vẫn không có việc gì, Tiểu Ngư cũng an tâm phần nào.
Trần Mặc vừa cúp điện thoại của Tiểu Ngư, Triệu Mẫn lập tức điện thoại tới.
“Lam Khê báo cáo với ta rằng ngươi vừa mới bị tập kích, ngươi không sao chứ?”
Giọng nói của Triệu Mẫn cũng có chút lo lắng.
“Không có gì nguy hiểm, ta đang trên đường trở về khách sạn.”
Trần Mặc nói.
“Là nhằm vào ngươi sao?”
Triệu Mẫn hỏi.
Trần Mặc đã bị tập kích không ít lần, nhưng chủ yếu chỉ phát sinh ở trong nước, nên bọn họ vẫn có thể kiểm soát tình hình. Tuy nhiên, lần này hắn lại gặp phải sự cố tại nước ngoài, điều này khiến Triệu Mẫn không thể không lo lắng.
“Về vấn đề này, đoán chừng phải tới khi ta bị bọn hắn bắt đi, hoặc bọn hắn hướng súng về phía ta rồi bắn hai phát thì mới có thể xác định được. Có điều, ta ở bên này tạm thời vẫn chưa gặp phải bất kỳ bất trắc nào.”
“Chú ý một chút, ngươi bây giờ còn trân quý hơn so với quốc bảo.”
Triệu Mẫn nói.
“Biết rồi, cảm tạ ngươi đã quan tâm.”
Sau khi kể lại tình huống hỗn loạn lúc đó cho Triệu Mẫn xong, Trần Mặc mới cúp máy.
......
......
Trong một căn phòng khách sạn cao cấp tại Stockholm, một người đàn ông ngậm xì gà, ngắm nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ đến xuất thần. Nếu như Vương Hải có mặt ở đây, hắn nhất định có thể nhận ra đây người đàn ông này chính là người quen của mình.
Lúc này, Liric đang suy tư, vì sao vệ sĩ bên người Trần Mặc lại có thể nhận ra hắn. Nghi vấn này không hề có đáp án, bởi vì hắn đã xác định đây là lần đầu tiên mình gặp qua đối phương.
Trực giác nói cho Liric biết, ánh mắt sắc bén kia không thể nào là giả được.
Smith ngồi im lặng trên ghế sa lon để đọc tạp chí, sắc mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng ánh mắt lại thỉnh thoảng liếc về chiếc di động trên bàn.
Ong ong ong......
Điện thoại di động đột nhiên rung mạnh, đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh trong phòng.
“Hàng hóa đã xuất cảng thành công .”
“Tốt.”
Liric khẽ buông lỏng tâm tình, thở ra một làn khói từ trong phổi, miệng phát ra thanh âm quái dị: “Các ngươi hãy đưa hàng đến chỗ cần đến, sau đó thông báo cho ta ngay lập tức. Một khi hoàn thành phi vụ này, chúng ta sẽ nghỉ ngơi một đoạn thời gian, chờ nhiệm vụ mới.”
“Đã rõ.”
Sau khi cúp điện thoại, Liric mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm mà vứt điện thoại di động sang một bên.
Trước mắt, tất cả mọi người còn chưa biết rõ tình hình, chính quyền thành phố Stockholm vẫn chưa ban bố lệnh phong tỏa, nên khi Elsa ra tay thành công, bọn họ lập tức đưa người lên thuyền và rời khỏi Châu u.
Kế hoạch thứ hai vốn dĩ rất mạo hiểm, hệ thống an ninh bên trong hội nghị được tiến hành vô cùng nghiêm ngặt, cho nên bọn họ có khả năng bị bại lộ rất cao. May sao, nhiệm vụ đã được hoàn thành, đồng đội cũng an toàn rời đi. Thuyền rốt cuộc cũng đã xuất cảng an toàn, các bước tiếp theo đều nằm trong kế hoạch ban đầu.
“Vì sao ngươi đột nhiên quyết định thực hiện kế hoạch thứ hai?”
Smith hỏi Liric nghi vấn của mình.
Liric nhìn Smith, hắn khẽ gật đầu một cái rồi nói: “Không vì cái gì, trực giác của ta mách bảo như thế.”
Quả thực, thanh âm quái dị của Liric khiến cho người nghe không rét mà run.
Hắn nói xong, cầm lấy xì gà rồi để vào trong miệng, động tác ung dung hơn rất nhiều so với vừa rồi.
“Các ngươi không cần lo lắng các bước tiếp theo, hãy tiếp tục mai danh ẩn tích và chờ đợi nhiệm vụ mới. Nhiệm vụ lần này, coi như đã hoàn thành.”
Liric cúi người, cầm một cái cặp sách công văn rồi ném cho Smith: “Tổ chức cho các ngươi chi phí nghỉ dưỡng, cứ vui chơi cho thỏa thích đi.”
Smith liếc nhìn một xấp đô la mỹ dày cộp bên trong, hắn nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi