Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 88: Ngày đầu tiên ở công ty

Sáng hôm sau, Tiểu Ngư dậy sớm, chuẩn bị bữa sáng cho hai người. Sau khi ăn sáng xong, Trần Mặc đến cửa hàng, còn Tiểu Ngư đến công ty.
“Tiểu Ngư, ngươi thật may mắn, ta có chút ghen tị đấy.”
Lý Nhược Hi và Tiểu Ngư cùng nhau bước vào công ty: “Ngươi chỉ mới đi thực tập, liền được cấp trên coi trọng, trực tiếp trở thành trợ lý tổng giám đốc. Đó là vị trí mà bao người mơ ước đó. "
“Ta cũng không biết tại sao.”
Tiểu Ngư nói: “Hiện tại ta có chút lo lắng, dù sao ta cũng không có kinh nghiệm trong lĩnh vực này.”
“Chỉ cần làm việc chăm chỉ là được thôi, mọi thứ đều là từ lạ lẫm mới trở nên quen thuộc mà. Tương lai ngươi có thể thăng quan tiến chức, hãy nhớ tới người bạn thân từng chung chăn chung gối này là được.”
Lý Nhược Hi cười nói: “Ta đến văn phòng của ta đây, chúc ngươi công việc thuận lợi. "
"Được, hẹn gặp lại."
Tiểu Ngư quan sát xung quanh, sau đó đi về phía văn phòng tổng giám đốc. Khi vừa bước vào văn phòng của Triệu Mẫn, Tiểu Ngư đột nhiên trở nên căng thẳng. Dù sao đây cũng là ngày đầu tiên cô đi làm, hơn nữa, cô từng nghe nói, cá tính của vị Triệu tổng này rất mạnh mẽ.
"Triệu tổng."
Triệu Mẫn ngẩng đầu, ngước nhìn Tiểu Ngư, đánh giá cô một cách cẩn thận.
Tiểu Ngư rất xinh đẹp, tuy không phải là mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, nhưng khí chất của cô vừa dịu dàng, lại vừa hoang dã, hương vị độc đáo này khiến người ta nhìn đến hai mắt toả sáng.
“Ngươi ngồi đi.”
Triệu Mẫn khẽ cười với cô: “Là Tiểu Ngư phải không?
“Vâng, đúng vậy.”
Tiểu Ngư gật đầu.
"Một cái tên hay, từ nay ta sẽ gọi ngươi là Tiểu Ngư. Ngươi không cần phải gọi ta là Triệu tổng, gọi là chị Triệu hoặc chị Mẫn đều được."
Tiểu Ngư sửng sốt một chút, không kịp phản ứng lại, cô nhìn Triệu Mẫn chớp mắt mấy cái. Mọi người đều có thể cảm nhận được, Triệu Mẫn đối với cô không giống như đối với những người khác.
“Chị Triệu.”
Mặc dù cô vẫn đang khó hiểu, nhưng Tiểu Ngư vẫn lên tiếng gọi.
"Ừ, quản lý Lý đã nói với ngươi những việc cụ thể cần phải làm vào ngày hôm qua rồi phải không? Hôm nay là ngày đầu tiên ngươi làm việc ở đây, nếu không hiểu cái gì thì cứ hỏi. Còn đây là thông tin và tài liệu của công ty, trước tiên ngươi xem thử đi, không hiểu chỗ nào thì trực tiếp hỏi ta."
Thấy Triệu Mẫn cũng không khó gần như mình nghĩ, Tiểu Ngư thầm thở phào nhẹ nhõm. Nếu tổng giám đốc là một người phụ nữ mạnh mẽ khó đối phó, tương lai của cô nhất định sẽ rất khổ sở. Bây giờ nhìn thấy Triệu Mẫn thân thiện như vậy, trái tim đang treo lơ lửng của Tiểu Ngư cuối cùng cũng được thả lỏng.
“Ta hiểu rồi, cảm ơn chị Triệu .”
Tiểu Ngư cầm tập tài liệu mà Triệu Mẫn đưa, sau đó rời khỏi văn phòng.
….
….
Trần Mặc đang ngồi trong cửa hàng, đeo tai nghe máy tính, chỉ huy Mặc Nữ tiến hành thiết kế diện mạo bên ngoài của điện thoại Mắt Hồ Điệp 2. Bốn máy tính trước mặt đang đồng thời hoạt động hết công suất, khiến Trần Mặc hận bản thân không có bốn cái miệng để nói cùng một lúc.
"Mặc Nữ, ngươi đổi màu của con mắt thứ ba thành màu xanh lam, con mắt ở giữa chính là vị trí của camera, ngươi hãy thay đổi các đường viền xung quanh thành màu đen..."
Tốc độ của Mặc Nữ rất nhanh, nhưng vẫn còn khác so với những gì hắn mong muốn. Hơn nữa, các mẫu màu được tạo ra cũng hơi khác so với những gì hắn đã thấy trong Thư viện Khoa học Kỹ thuật.
Cứ như thế, Trần Mặc vừa nhớ lại thiết kế bên ngoài của chiếc điện thoại, vừa miêu tả lại cho Mặc Nữ. Dựa vào trí nhớ siêu phàm của hắn, mô hình của chiếc điện thoại đã bước đầu hoàn thành.
Một khi màu của Mắt Hồ Điệp vẫn còn có tì vết, vẻ đẹp hoàn mỹ của nó sẽ hoàn toàn bị phá hỏng. Vì vậy, sau khi hoàn thành mô hình ban đầu, Trần Mặc vẫn phải tự tay sửa đổi nhiều chỗ.
Hai giờ sau, hắn ngồi phịch xuống ghế. Xem ra, thiết kế diện mạo bên ngoài của một chiếc điện thoại còn khó hơn việc thiết kế bo mạch chủ của nó.
Với sự giúp đỡ của Mặc Nữ, Trần Mặc đã thiết kế bo mạch chủ cho điện thoại Mắt Hồ Điệp 2. Hắn chỉ cần nói ra tên các loại linh kiện chủ chốt, sau đó giải thích cách nối đường dây tuyến, Mặc Nữ đã có thể hoàn thành lắp đặt ngay trong lần đầu tiên. Nhưng thiết kế, màu sắc và đường nét bên ngoài của Mắt Hồ Điệp thì không đơn giản như các thành phần kết nối của một bảng mạch, càng không thể chỉ cần biết linh kiện chủ chốt và nối chúng lại với nhau là được.
Trong vòng hai giờ đồng hồ, hắn đã hoàn thành bốn bản thiết kế giao diện bên ngoài của điện thoại di động, sao chép toàn bộ mẫu mã các phiên bản Mắt Hồ Điệp trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật cùng với sự trợ giúp của Mặc Nữ. Tốc độ này cũng không tính là quá chậm.
“Mặc Nữ, ngươi gửi thông tin về mẫu mã và thiết kế bo mạch chủ của chiếc điện thoại này cho Triệu Mẫn.”
Trần Mặc nói.
“Anh Mặc, email đã được gửi thành công.”
Ngay khi Trần Mặc vừa nói xong, giọng nói non nớt của Mặc Nữ vang lên.
Một lúc sau, tiếng chuông điện thoại của Trần Mặc vang lên.
"Kết nối."
Trần Mặc nói.
"Đã được kết nối."
Mặc Nữ nói.
"Chủ tịch, ta đã nhận được email của ngươi. Ta rất muốn bổ đầu ngươi ra xem cấu tạo bên trong đó như thế nào. Với tư duy nghệ thuật mạnh mẽ như vậy, ngươi không trở thành nghệ sĩ thì thật đáng tiếc."
Cuộc gọi vừa được kết nối, giọng nói của Triệu Mẫn lập tức vang lên.
"Ta cũng không biết nghệ thuật là như thế nào đâu, ngươi cũng đừng quá ngạc nhiên. Hơn nữa, đây chỉ mới là bốn bản thiết kế thôi, vẫn còn một vài thiết kế trong đầu ta chưa kịp vẽ ra đây này. Ta sẽ tiến hành thiết kế chúng và gửi cho ngươi sau, để tránh phiền toái đăng ký bản quyền về sau."
"Được."
Triệu Mẫn nói.
"Tiểu Ngư như thế nào rồi?"
"Vừa mới đến công ty, cô ấy vẫn còn đang làm quen với tình hình công việc. Nhưng mới có chút mà đã lo lắng như vậy, chi bằng ngươi tự mình tới công ty một chuyến?"
Triệu Mẫn cố ý trêu chọc
“Khi nào phòng thí nghiệm được hoàn thành thì ta sẽ qua công ty.”
Trần Mặc nói.
"Ngươi đến đây rồi, không phải Tiểu Ngư sẽ biết được thân phận của ngươi hay sao? Ngươi không sợ sau khi cô ấy biết chuyện sẽ cắt đứt với ngươi à?"
Triệu Mẫn cười nói.
Trần Mặc nói: “Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng, ta cũng không thể nói dối Tiểu Ngư cả đời được.”
Cúp điện thoại xong, Trần Mặc lại dồn sự chú ý vào chiếc máy tính trước mặt
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi