Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 789: Chuyển viện

Trần Mặc gật đầu và nói ra sự thật:" Triệu Mẫn từng tham dự diễn đàn kinh tế New York, sau khi trở về thành phố Tân Hải, cô ấy đã đi xét nghiệm và bị nghi ngờ nhiễm virus, hiện đang được cách ly để theo dõi."
"Nếu như Triệu Mẫn không nhiễm bệnh, có lẽ ngươi cũng sẽ không tham gia vào đội nhóm của chúng ta, đúng chứ?"
Ngũ Băng đột ngột hỏi.
"Bởi vì đây vốn là trách nhiệm của bác sĩ. Trong bối cảnh hàng nghìn nhân viên y tế trên khắp thế giới đều đang tham gia vào cuộc chiến chống dịch VFV, sớm muộn gì thì các người cũng sẽ tìm ra phương án giải quyết mà thôi. Bản thân ta cũng không phải là một nhân viên y tế chuyên nghiệp, cho nên ta không cần thiết phải mạo hiểm mà dấn thân vào mớ hỗn độn này. Hơn nữa, ta vẫn còn có rất nhiều dự án nghiên cứu khsac."
Trần Mặc không hề có ý phủ nhận lời nói của Ngũ Băng.
"Nhưng Triệu Mẫn đang có nguy cơ nhiễm virus, cho nên ta không thể không tham dự để đề phòng những tình huống xấu nhất."
"Chẳng trách cô ấy lại tình nguyện làm việc cho ngươi, thậm chí còn giúp ngươi xây dựng một cơ nghiệp đồ sộ như vậy."
Tâm trí Ngũ Băng có chút phức tạp, nhưng cô cũng không còn vướng mắc gì về vấn đề này nữa, nhanh chóng đi vào vấn đề chính:" Vậy chúng ta phải nhanh chóng tìm thấy phương án chữa trị. Nếu đợi đến khi virus VFV bùng nổ ở trong nước, không ai có thể nói trước hậu quả sẽ như thế nào."
Suy nghĩ hồi lâu, Trần Mặc mới bắt đầu nói:"Ta muốn đưa Triệu Mẫn đến đây để tiếp tục điều trị. Trường hợp của cô ấy khá đặc biệt, thời gian ủ bệnh lâu hơn bình thường. Nói không chừng, chúng ta có thể tìm thấy những đột phá mới từ cô ấy."
Tuy nhiên, ngoại trừ nguyên nhân bên trên, còn có một chút tâm tư của hắn.
Hiện tại, khu cách ly ở thủ đô là nơi được trang bị đầy đủ các thiết bị y tế tối tân nhất, đội ngũ y bác sĩ và nhân viên y tế đều là những người có trình độ cao, thậm chí còn có nhiều người tham gia cuộc chiến chống SARS năm đó. Nếu Triệu Mẫn được cách ly ở đâu, sự an toàn của cô ấy sẽ được đảm bảo hơn bất kỳ nơi nào khác.
Trần Mặc lựa chọn tham gia nhóm nghiên cứu của chính phủ chứ thay vì làm một mình, ngoại trừ nơi đây có đội ngũ y bác sĩ đứng đầu cả nước và điều kiện thí nghiệm thuận lợi nhất, hắn đồng thời cũng có thể hiểu rõ diễn biến của dịch bệnh và nhận được sự hỗ trợ hậu cần nhanh nhất. Vì lẽ đó, tốc độ nghiên cứu thuốc của hắn cũng sẽ được đẩy nhanh hơn rất nhiều, thậm chí cũng có thể cung cấp điều kiện chữa trị tốt nhất cho Triệu Mẫn nếu cần thiết.
"Ngươi hãy tự đi xin tổ trưởng Thạch đi, ông ấy chắc hẳn sẽ không từ chối đề nghị của ngươi đâu."
Ánh mắt sắc bén của Ngũ Băng liếc về phía Trần Mặc.
Trần Mặc là một nhân tài toàn diện, có thể nói là thông thạo mọi thứ, loại thuốc phát triển tiềm năng cơ thể con người cũng chính là thành phẩm nghiên cứu của Trần Mặc. Ngũ Băng cô cũng là một trong số ít người biết được khả năng và kinh nghiệm phát triển dược phẩm của hắn.
Điều đáng ngờ hơn nữa chính là khả năng học tập và năng lực phân tích của Trần Mặc. Bọn họ chỉ cần giảng giải nguyên lý hoặc hướng dẫn sử dụng máy móc một lần duy nhất, hắn lập tức hiểu rõ và nhanh chóng làm theo. Các thành viên trong nhóm chuyên gia đều sợ đến mức ngây người, nếu như không biết rõ về thân phận của Trần Mặc, bọn họ chắc chắn sẽ cho rằng hắn là nhân viên y tế chuyên nghiệp.
Mỗi một người ở đây đều đã có kinh nghiệm dẫn dắt đoàn đội của riêng mình. Nhưng chỉ vài ngày sau khi Trần Mặc tham gia nhóm nghiên cứu, hắn đã lập tức hiểu rõ toàn bộ các tài liệu nghiên cứu, hơn nữa còn đưa ra một số phương pháp tương đối cao siêu, khiến cho bọn họ đều có một cảm giác “thể hồ quán đỉnh”.
(*) thể hồ quán đỉnh: nôm na là ‘tưới nước lên đầu’ – thường dùng để ví von cho việc truyền thụ trí tuệ
Giờ đây, tất cả mọi người trong nhóm nghiên cứu đều coi Trần Mặc như một nhà nghiên cứu dược phẩm chuyên nghiệp, thậm chí Thạch Hoành Đồ còn đặt không ít kỳ vọng lên người Trần Mặc, mong chờ hắn có thể làm nên kỳ tích.
"Vậy bây giờ ta đi tìm gặp tổ trưởng Thạch để nói một tiếng."
Trần Mặc nói xong liền quay người rời đi.
….
….
Sau khi rời khỏi khu cách ly tập trung, Triệu Mẫn được các nhân viên y tế đưa đến phòng cách ly chuyên dụng tại thủ độ. Cô vừa quan sát môi trường xung quanh, vừa nảy sinh một chút nghi hoặc trong lòng.
Từ hôm qua, Triệu Mẫn đã nhận được thông báo chuyển viện đến thủ đô để tiếp tục chữa trị. Sau khi biết đây là chủ ý của Trần Mặc, cô không hề do dự mà lập tức đồng ý.
Ngờ đâu, cô lại được đưa đến phòng cách ly đặc biệt này bằng chuyên cơ ngay từ sáng hôm nay.
Thông qua cách bày trí và các chi tiết nội thất trong căn phòng, Triệu Mẫn có thể xác định môi trường của bệnh viện này tốt hơn rất nhiều so với Bệnh viện Nhân dân Binhai. Cô có thể ngắm nhìn cỏ cây hoa lá bên ngoài cửa sổ, giúp cho tâm trạng thoải mái hơn hẳn.
Két…
Bỗng nhiên cánh cửa phòng mở ra, hai nhân viên y tế mặc quần áo bảo hộ, đeo khẩu trang đi vào.
“Cơ thể cảm thấy thế nào rồi?”
“Là ngươi?”
Triệu Mẫn có chút bàng hoàng khi nghe thấy giọng nói quen thuộc.
Lúc này, Trần Mặc đang trong tình trạng bịt kín từ đầu đến chân, cho nên cô không thể nhận ra ngay từ đầu, nhưng khi hắn vừa cất lời, cô lập tức biết thân phận của Trần Mặc. Giọng nói này chính là âm thanh quen thuộc và ấm áp nhất đối với cô.
“Ngươi ở đây làm gì? Đây là khu cách ly, ngươi không sợ bị nhiễm bệnh sao?”
“Tôi vào đây để tìm cô, nếu sợ thì ta đã không đến rồi.”
Trần Mặc nói.
Hắn đã nộp đơn xin chuyển viện cho Triệu Mẫn từ hôm qua, Thạch Hoành Đồ không hề do dự mà đáp ứng ngay lập tức, hắn còn sắp xếp nhân viên y tế đến hỗ trợ việc đưa đón ngay ngày hôm nay.
“Thôi được, nếu ngươi đã không sợ, vậy thì mau đến ôm ta một cái.”
Triệu Mẫn bước đến rồi ôm chặt Trần Mặc, mặc dù vẫn bị ngăn cách bởi tầng tầng lớp lớp bảo hộ, nhưng cô vẫn cảm thấy được an ủi phần nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi