Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1164: Ý thức sơ khai của Mặc Nữ

Công viên Hải Dương, công viên Kiến Nhạc Viên, thư viện thành phố, rạp chiếu phim và các khu mua sắm, các địa điểm nằm trong lịch trình của Tiểu Ngư đều là những nơi mà các cô gái thường lui tới mỗi ngày, đồng thời cũng có nhiều người qua lại.
Mục đích của chuyến đi lần này là để Mặc Nữ có thể bước ra thế giới bên ngoài và trải nghiệm cuộc sống đời thường.
Cũng giống như một đứa trẻ, cô ấy nên tiếp xúc và giao lưu với mọi người thay vì lớn lên trong một môi trường khép kín.
Cả ba người đều đang đeo khẩu trang, chậm rãi đi bộ trên con phố, những người qua đường căn bản không nhận ra bọn họ.
Có điều, Tiểu Ngư và Mặc Nữ đang nắm lấy hai tay trái phải của Trần Mặc, khiến cho những người đàn ông xung quanh đều không khỏi ganh tị với hắn.
Cho dù như vậy khá phô trường, nhưng đây chính dụng ý của Tiểu Ngư, Trần Mặc không hiểu rõ, cũng không thể từ chối, đành phải nghe theo cô.
Trên đường thỉnh thoảng sẽ có một vài người đàn ông nhìn Trần Mặc với ánh mắt hâm mộ ghen tị, sau đó lập tức bị cô bạn gái bên cạnh xử lý, khiến cho hắn và Tiểu Ngư không khỏi bật cười.
“Đi đâu thế?”
Trần Mặc nhìn Tiểu Ngư.
Lúc này, bọn họ vừa xem một bộ phim mới ra mắt, chuẩn bị rời khỏi rạp chiếu phim ba chiều trong công viên Kiến Nhạc Viên.
Mọi hoạt động trong hôm nay đều do Tiểu Ngư quyết định, hắn chỉ thỉnh thoảng xác định trạng thái của Mặc Nữ trong từng thời điểm.
“Để ta nghĩ xem.”
Tiểu Ngư nhìn bốn phía.
“Anh Mặc, ta muốn có con gấu kia.”
Mặc Nữ đột nhiên lên tiếng, sau đó chỉ tay vào một con gấu bông đáng yêu trong cửa hàng phía trước.
Trần Mặc ngơ ngác nhìn sang Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư cũng kinh ngạc lắc đầu: “Ta không có ý định này, hẳn là ý muốn của cô ấy.”
Hai người đồng thời nhìn Mặc Nữ, Trần Mặc lại càng thêm kinh ngạc.
Vẻn vẹn một yêu cầu đơn giản, nhưng lại không giống lúc trước, bởi đây chính là câu nói biểu thị mong muốn của chính Mặc Nữ.
Điều này có nghĩa, cô ấy đã hình thành ý thức độc lập bước đầu, bắt đầu tò mò với thế giới bên ngoài.
Thí nghiệm tiến triển còn nhanh hơn so với suy nghĩ của Trần Mặc.
Trong vòng nửa ngày, Mặc Nữ đã bắt kịp thời kì tò mò của trẻ con, sau này sẽ tiến triển càng lúc càng nhanh, tư duy ngày càng trưởng thành.
“Muốn gấu à?” Trần Mặc hỏi.
“Vâng.” Mặc Nữ khẽ gật đầu.
“Ta mua cho ngươi.”
Trần Mặc dẫn hai người qua, mua hai con gấu xinh đẹp nhất cửa hàng, bảo hai người ôm vào lòng: “Còn muốn mua cái gì nữa không?”
“Không ạ.”
Mặc Nữ nở một nụ cười, ôm con gấu bông của mình rồi lắc đầu. Trong khi đó, cảm giác và nhận thức về con gấu bông đã được truyền Tiểu Ngư sang ‘ý thức’ của cô ấy.
“Sau này, nếu ngươi có ý kiến hoặc mong muốn điều gì, thì hãy nói với ta và chị Tiểu Ngư.”
Trần Mặc nhìn về phía Tiểu Ngư.
Đối với Mặc Nữ mà nói, cô ấy vốn chỉ có thể nhận được những dòng dữ liệu lạnh băng.
Tuy nhiên, nhờ vào sự hỗ trợ của Tiểu Ngư với vai trò “đầu vào cảm xúc”, những thông tin được truyền tới “bộ não lượng tử” chính là những cảm giác thật sự, chứ không phải dòng dữ liệu lạnh băng như trước.
“Vâng.”
Mặc Nữ ngoan ngoãn gật đầu.
“Xem ra, tốc độ học tập còn nhanh hơn ngươi dự đoán.”
Tiểu Ngư cũng nhận ra sự kinh ngạc của Trần Mặc.
“Đúng nhỉ.” Trần Mặc đồng ý.
“Đi thôi, chúng ta lại đi mua sắm.”
Tiểu Ngư ôm gấu bông, tay còn lại nắm tay Trần Mặc, cười tít cả mắt.
Mặc Nữ cũng bắt chước theo.
“Có vẻ như giai đoạn thứ hai sẽ sớm bắt đầu, ngươi muốn ta và Mặc Nữ học tập ở đâu? Hay là ngươi tự mình dạy dỗ? Ta nói trước, ta không thể học nhanh như ngươi đâu nha.” Tiểu Ngư cười nói.
“Không sao, ta có thời gian.”
Trần Mặc nói: “Chúng ta hãy đi đến tường đại học mới xây, coi như nghiệm thu công trình. Hơn nữa, mỗi khi rảnh rỗi không có chuyện gì làm, ta cũng có thể dạy ngươi.”
Đại học Kiến Hành Quân do tập đoàn Kiến Hành Quân đầu tư và xây dựng đang trong giai đoạn hoàn thiện cơ sở hạ tầng, các giấy phép hoạt động đều đã được cấp trên phê duyệt.
Đây chính là môi trường giáo dục cấp cao mà Trần Mặc chuẩn bị cho Vô Song.
Hơn nữa, hắn đã sắp xếp nội dung giảng dạy một cách cẩn thận để đảm bảo rằng cô bé có thể học được những nội dung và kiến thức mà các nơi khác không có trong chính ngôi trường đại học này.
Ngoài ra, Trần Mặc cũng chuẩn bị kế hoách để phát triển nơi này thành một tổ chức đào tạo đại học tốt nhất trên thế giới.
Vậy nên, nơi đó chính là địa điểm phù hợp nhất cho giai đoạn hai của quá trình hình thành ý thức trí tuệ nhân tạo.
“Chúng ta không cần nói tới chuyện này, vui vẻ là điều quan trọng trước tên.”
Tiểu Ngư không muốn nói tới chuyện này nữa, cô đang kết nối tư duy với Mặc Nữ, hiện tại cũng là thời điểm mà Mặc Nữ trải nghiệm và nhận thức về thế giới, không thích hợp để bàn về những sự tình trong tương lai.
Sau khi có được đồ chơi như mong muốn, Mặc Nữ tiếp tục nói chuyện với bọn họ, đồng thời cảm thấy tò mò với một vài thứ xung quanh, hai người Trần Mặc và Tiểu Ngư đều cố gắng hết sức giúp cô nhận thức những sự vật sự việc đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi