Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 516: Chỉ dạy

Vương Tư Gia ghé vào tai Lâm Thư hỏi.
Hai người đều thuộc đội ngũ chuyên trách công nghệ trí tuệ nhân tạo trong công ty, hơn nữa còn là các nữ nhân viên hiếm hoi trong bộ phận Nghiên cứu và Phát triển, cho nên quan hệ giữa hai người tương đối tốt. Mặc dù chưa tới mức độ chị em tri kỷ, nhưng cả hai vẫn có thể coi nhau là những người bạn tốt để thoải mái bông đùa.
“Không… không… không.”
Lâm Thư vội vàng phủ nhận, ánh mắt bắt đầu né tránh.
Nụ cười trên mặt Vương Tư Gia càng trở nên xấu xa hơn: "Đột nhiên căng thẳng như vậy, ngươi bị ta nói trúng tim đen rồi chứ gì? Đừng nói với ta rằng ngươi đang thầm thương trộm nhớ chủ tịch nhé? Ở cái tuổi thanh xuân bùng nổ của ngươi thì đúng là nên có một người để nhớ thương trong lòng."
“Không… ta không có.”
Bởi vì bí mật trong lòng bị bại lộ, khuôn mặt Lâm Thư lập tức đỏ bừng cả lên.
“Câu trả lời đã viết rõ trên trán ngươi rồi đó.”
Vương Tư Gia cười ha ha.
"Thật ra phải lòng chủ tịch không có gì đáng xấu hổ, trong công ty chúng ta cũng có rất nhiều nữ nhân viên đều đang thầm yêu hắn mà. Người đứng trước một người tài giỏi như hắn mà không động lòng mới là bất thường ấy. Ta đây cũng đang thầm mến chủ tịch, ngay từ lần đầu tiên chị họ kể về hắn thì ta đã luôn miệng muốn lấy hắn rồi. Nếu không phải chủ tịch đã có bạn gái, có lẽ ta đã sớm cưa đổ hắn."
"Phụt … khụ khụ… ”
Vệ Triết đang uống nước, nghe được lời nói của Vương Tư Gia thì lập tức bị sặc nước, chỉ biết vỗ vỗ ngực ho khan một tiếng. Hắn thật sự đã bị sự bạo dạn của Vương Tư Gia làm cho hồn bay phách lạc.
Nhìn thấy phản ứng của Vệ Triết, hai bên má của Lâm Thư càng đỏ hơn nữa, cô cũng không biết nên trả lời Vương Tư Gia như thế nào.
“Vệ Triết, ngươi không nghe lén ta và Tiểu Thư nói chuyện đấy chứ?”
Vệ Triết co quắp cả mặt, hắn cũng cần phải nghe trộm sao? Lúc nãy Vương Tư Gia cũng không hề tiết chế âm lượng của mình, hắn ta ngồi yên chỗ này cũng có thể nghe rõ từng chữ của cô ấy.
“Xin hỏi Vương tiểu thư, ngươi nghĩ vì sao chủ tịch lại gọi chúng ta lên đây?”
Vệ Triết vội vàng chuyển đề tài.
"Dự án "trí tuệ nhân tạo +" vừa mới được triển khai, cả ba húng ta đều thuộc đội ngũ nghiên cứu công nghệ trí tuệ nhân tạo. Liệu có phải hắn muốn gặp chúng ta vì vấn đề này không nhỉ?"
Mặc dù Vương Tư Gia có tính cách khá vô tư, nhưng suy nghĩ của cô lại rất tinh tế.
Khi biết hai người này đã đổi chủ đề rồi, Lâm Thư lập tức thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt của cô lại hướng về phía cửa phòng làm việc.
Cửa phòng làm việc đột nhiên mở ra, sắc mặt Lâm Thư trở nên bừng sáng, vội vàng đứng lên từ ghế sô pha. Thấy vậy, Vương Tư Gia và Vệ Triết cũng đứng lên theo, sau đó dõi theo người đang đang đi vào phòng.
“Không cần câu nệ, ngồi đi.”
Trần Mặc ngồi xuống đối diện ba người, Vệ Triết và Vương Tư Gia đều đã quen biết với Trần Mặc từ trước, bọn họ cũng không do dự mà ngồi xuống ngay. Lâm Thư thì hơi lo lắng, nhưng sau đó cũng ngồi xuống theo.
“Có biết tại sao ta lại gọi các ngươi đến đây không?”
“Không biết.”
Cả ba người đều lắc đầu.
“Ta trước tiên muốn hỏi các ngươi một điều, nếu có cơ hội khác phát triển tốt hơn trong tương lai, thì các ngươi có rời công ty không?”
Trần Mặc hỏi.
Cả ba người họ nhìn nhau, dường như đã hiểu ý của Trần Mặc. Bọn họ đều là những người thông minh, đương nhiên biết rằng đây chỉ là một bài kiểm tra đơn giản, có thể Trần Mặc đang có nhiệm vụ nào đó quan trọng muốn giao cho bọn họ.
“Tuyết m thích sự ổn định, cho nên ta cũng không muốn xuôi ngược khắp nơi.”
Nghĩ đến Đường Tuyết m, Ngụy Triết liền cười dịu dàng: “Hơn nữa, chẳng lẽ công ty nào khác có thể mang lại cơ hội phát triển tốt hơn Kiến Hành Quân sao?”
“Ta không có tham vọng gì lớn lao, chỉ cần chị họ ta không rời đi, thì chắc chắn ta sẽ không thể đi đâu được.”
Vương Tư Gia nói.
“Ta cũng sẽ không rời đi.”
Lâm Thư kiên định lắc đầu.
Trần Mặc không ngạc nhiên với câu trả lời này, thật ra đây chỉ là một câu hỏi thông thường, dù sao thì hắn cũng không thể chỉ dạy thuật toán trí tuệ nhân tạo chuyên sâu cho một người đang có ý định rời khỏi công ty.
"Dự án "trí tuệ nhân tạo +" đã triển khai đến đâu rồi? Có gặp phải khó khăn gì không?"
Trần Mặc tiếp tục hỏi.
“Giám đốc Vương, trình bày đi.”
Vệ Triết nhìn sang Vương Tư Gia.
"Tổng giám đốc đã đồng ý với ý tưởng của chúng ta, cho nên hiện giờ chúng ta đang phát triển trợ lý thông minh cá nhân thuộc dự án "trí tuệ nhân tạo +" trên cơ sở trợ lý di động thông minh Tiểu Điệp. Tuy nhiên, mã nguồn của trợ lý thông minh cá nhân có nhiều yêu cầu cấp cao hơn, nó tương tự như robot thông minh Yêu Cơ, nhưng chức năng thì lại khác."
Vương Tư Gia nói.
"Đã phát triển được rồi sao?"
"Không, chính xác là chúng ta cần phải đạt đến trình độ thông minh của robot Yêu Cơ. Nhưng việc này hơi khó, chúng ta vẫn đang trong quá trình hoàn thiện."
Vương Tư Gia nói.
Trình độ hiện tại của đội ngũ nghiên cứu công nghệ trí tuệ nhân tạo chỉ đáp ứng được sự phát triển của trợ lý di động thông minh chứ vẫn chưa thể phát triển robot thông minh. Hơn nữa, bọn họ vẫn chưa được cấp quyền truy cập vào mã nguồn hệ thống của robot thông minh.
Trần Mặc gật đầu rồi đứng dậy khỏi chỗ ngồi: “Đi theo ta.”
Ba người bọn họ không chần chừ mà lập tức đi theo Trần Mặc. Không lâu sau, Trần Mặc đã dẫn ba người vào một phòng thí nghiệm gần đó.
"Đây là phòng thí nghiệm trí tuệ nhân tạo trước đây ta sử dụng. Hiện tại ta chưa cần sử dụng đến phòng thí nghiệm này, cho nên ta sẽ giao cho ba người các ngươi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi