Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1383: Trọng lực gấp năm lần

Trong thời gian 14 ngày này, Trần Mặc vừa học tập vửa thực hành các kỹ năng sửa chữa động cơ tốc độ ánh sáng. Dựa vào một số lý thuyết kỹ thuật của động cơ tốc độ ánh sáng trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, cộng với kiến thức từ sách hướng dẫn bảo trì và sự hỗ trợ của người máy bảo trì trên phi thuyền, cũng không quá khó để hắn nắm vững tất cả.
Ngoài ra, Trần Mặc cũng cần phải chuẩn bị cho nhiều loại kỹ thuật khác nhau, vậy nên khoảng thời gian này trôi qua rất nhanh chóng.
Trên đường đi, Trần Mặc vẫn luôn bật radar thăm dò, nhưng chỉ toàn phát hiện ra các sao xung chưa được đánh dấu, vậy nên vẫn không thể xác nhận được vị trí của mình.
Trần Mặc có thể sử dụng mạng lưới giao tiếp lượng tử để kết nối với thế giới bên ngoài, nhưng lại không có cách nào khóa chặt vị trí của mình. Hơn nữa, nếu không có đủ tinh tệ, hắn cũng không thể kêu gọi các nhóm cứu hộ từ những nền văn minh khác nhau đến cứu mình.
Quan trọng hơn hết, vì sợ nền văn minh Tam Nhãn tìm ra mình, Trần Mặc vẫn chưa dám khởi động chức năng định vị của phi thuyền.
“Anh Mặc, chúng ta đã đi vào quỹ đạo hành tinh và chuẩn bị hạ cánh.” Thanh âm nhắc nhở của Mặc Nữ khiến Trần Mặc tạm dừng công việc trong tay.
Bọn họ đang tiến vào một hệ hằng tinh cỡ nhỏ, nhưng kích thước của nó vẫn lớn gấp mười lần so với hệ mặt trời của Trái Đất, sau đó chuẩn bị hạ cánh hành tinh thứ năm bên trong hệ hằng tinh này, nằm trong khu vực thích hợp cho sự sống để phát triển.
Trần Mặc đi đến trung tâm điều khiển phi thuyền, chợt nhìn thấy Lang Nguyệt và con thú nhỏ đang chơi đùa với nhau, nhưng ai nấy đều có chút buồn bực ngán ngẩm.
Sau khi được điều trị trong khoang y tế, mọi thương thế của Lang Nguyệt đã hồi phục hoàn toàn, cô gái ngoài hành tinh này bắt đầu tìm hiểu vũ trụ với tâm trạng hân hoan vui sướng, trải nghiệm môi trường không trọng lực một vài lần, sau đó từ từ điềm tĩnh trở lại, chuyển sang học tập những kiến thức liên quan đến phi thuyền.
Một chuyến hành trình dài trong không gian là một thử thách tinh thần cho bất kì sinh mệnh nào, huống chi là người chưa trải qua huấn luyện như Lang Nguyệt.
Khi nhìn thấy Trần Mặc, Lang Nguyệt vội vàng ôm con thú nhỏ đi tới chỗ hắn, trong lòng có hơi hưng phấn.
Hiện tại, trên phi thuyền chỉ có Lang Nguyệt, Trần Mặc và một con vật nhỏ nhắn đáng yêu. Trong khoảng thời gian ở chung này, cô ấy đã biết rõ hơn về Trần Mặc, đó là một người đàn ông tốt tính, bình tĩnh tự tin, không khó hòa đồng như trong tưởng tượng.
Lang Nguyệt cũng đã dụ dỗ Trần Mặc hai lần, nhưng kết quả đều thất bại.
Hắn vốn không hề có hứng thú về mặt tình dục với cô ta.
Tại ngôi sao Thanh Thủy, tình yêu vượt chủng tộc cũng không phải chuyện hiếm lạ, thậm chí còn cực kỳ phổ biến. Hơn nữa, cư dân ở đó cũng không có quan niệm một vợ một chồng, căn bản không kiêng kỵ bất cứ điều gì. Tuy nhiên, Trần Mặc vẫn một mực không thèm quan tâm đến cô ta. Lần đầu tiên đi quyến rũ một người đàn ông, mà lại nhận về kết cục ê chề như vậy, Lang Nguyệt đương nhiên cảm thấy vô cùng tuyệt vọng.
“Ngươi đến rồi!”
Lang Nguyệt nhìn Trần Mặc với ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Trong những lúc Trần Mặc đang đắm mình trong công việc nghiên cứu, Lang Nguyệt không tìm được ai để nói chuyện, nhưng cũng không hiểu rõ về khoa học kỹ thuật, vậy nên chỉ có thể lủi thủi cùng con thú nhỏ, không dám làm phiền hắn.
“Chúng ta sắp hạ cánh rồi.”
Trần Mặc bước đến cửa sổ phi thuyền, nhìn ra một hành tinh màu xanh lam với thảm thực vật rất dày và đẹp ở bên ngoài .
Thiên thể “mặt trăng” tác động đến thuỷ triều của hành tinh này có màu đỏ máu, trông vô cùng kỳ dị, Trần Mặc không khỏi suy đoán liệu đó có phải là nguyên nhân khiến nó giàu sắt hay không. Ngoài ra, hắn không nhìn thấy bất kỳ vệ tinh nhân tạo, hay dấu hiệu thành phố hoặc nền văn minh bê tông cốt thép nào, hệt như một hành tinh nguyên thủy.
“Đẹp không?” Trần Mặc hỏi.
“Đẹp!” Lang Nguyệt chăm chú quan sát, nội tâm có hơi mong chờ. Đây là lần đầu tiên cô ta rời khỏi ngôi sao Thanh Thủy và đáp xuống một hành tinh khác, đó là điều mà cô ta chưa bao giờ dám tưởng tượng trước đây.
Sau khi mất đi cuộc sống ổn định ở ngôi sao Thanh Thủy, đồng thời cũng buông bỏ một lớp gông cùm trên người, tâm tính của cô ấy cũng đang lặng lẽ thay đổi.
“Anh Mặc, lực hấp dẫn của hành tinh này gấp năm lần so với tiêu chuẩn mà ngươi đặt ra.”
Khi chuẩn bị đi vào bầu khí quyển, Mặc Nữ lên tiếng nhắc nhở.
Trần Mặc cài đặt lực hấp dẫn bên trong phi thuyền dựa trên lực hút của Trái Đất, trọng lực của ngôi sao Thanh Thủy gấp đôi so với Trái Đất, còn lực hấp dẫn của hành tinh này lại gấp năm lần so với Trái Đất.
Một người nặng 100 cân, khi đứng ở đây thì sẽ có thêm 400 cân, nên nếu không có thể lực tốt thì căn bản không thể sống được bao lâu.
“Sau khi hạ cánh, ta sẽ khởi động hệ thống phản trọng lực để điều chỉnh trọng lực bên trong phi thuyền, ngươi cứ ở trong phi thuyền, tuyệt đối đừng ra ngoài. Sau khi từ từ tập làm quen với lực hấp dẫn của hành tinh này, ngươi mới được rời khỏi phi thuyền.” Trần Mặc dặn dò.
“Được.” Lang Nguyệt gật đầu.
Cô ấy đương nhiên hiểu rõ những điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi