Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1288: Thiếu nữ thiên tài

Chu Tiểu Phượng sững sờ nhìn về phía cửa lớn, một cô bé nhỏ nhắn bước vào với ôm một chiếc hộp trên tay, ngay cả tiếng chuông cửa hay lời nhắc nhở cũng không có.
Thông thường, hệ thống cửa tự động ở trụ sở Con Kiến chỉ mở ra với những người có thẩm quyền, bao gồm nhân viên và người quản lý của bộ phận đó, còn người lạ thì cần phải đăng ký trước khi tiến vào.
Hơn nữa, tính năng nhận dạng khuôn mặt trên mỗi cánh cửa cũng sẽ không phát sinh sai lầm.
Hiển nhiên, bộ phận của bọn họ không có một nhân viên nào trẻ tuổi như vậy, những bộ phận khác chắc chắn cũng không, bởi vì cô bé này rõ ràng là một đứa trẻ vị thành niên.
Chu Tiểu Phương liền đứng lên, đối mặt với Vô Song.
“Chào chị, ta muốn tìm tổng giám đốc Lâm Trí Viễn.” Vô Song nói.
“Hả? Em gái, ngươi đến tìm Lâm tổng sao? Có hẹn trước không?”
Chu Tiểu Phượng vô cùng kinh ngạc, tự hỏi không biết cô bé này có quan hệ như thế nào với Lâm tổng.
“Ta tên là Trần Vô Song, ta không có hẹn trước,=.” Vô Song nói.
“Trần Vô Song sao? Để ta liên lạc với Lâm tổng một chút.”
Chu Tiểu Phương cảm giác cái tên này có chút quen tai, nhưng nhất thời không nhớ được mình đã từng nghe ở đâu: “Lâm tổng, một cô bé tên là Trần Vô Song đến tìm ngươi, cô bé còn đang ôm theo một cái thùng to.”
“Ta sẽ ra ngay bây giờ.”
Tút tút!
Thanh âm mù mịt ở đầu dây bên kia khiến cho Chu Tiểu Phượng cực kỳ ngạc nhiên, cô không thể kiềm nén sự tò mò mà quan sát Vô Song một chút.
Lâm Trí Viễn hiện đang là tổng giám đốc bộ phận phần mềm tiêu dùng, cũng như một trong số quản lý cấp cao của tập đoàn Kiến Hành Quân, Chu Tiểu Phượng không ngờ một đại nhân vật như hắn lại quen biết với cô bé này.
Nhưng cái tên này quả thực khá quen tai.
“Em gái, ngươi ngồi xuống chờ một chút, Lâm tổng đang đi đến đây.”
“Không cần đâu, ta tự mình đi vào.”
Vô Song khệ nệ ôm cái thùng, đi đến cửa lớn của khu phần mềm.
“Haiz, ngươi không được…đi…”
Chu Tiểu Phương vừa định mở miệng ngăn cản, thì nhìn thấy cánh cửa của khu vực đó tự động mở ra, khiến cho cô sửng sốt đến mức ngây người.
Các tiêu chuẩn bảo mật và an ninh của tập đoàn Kiến Hành Quân vô cùng nghiêm ngặt, ngoại trừ những trường hợp đặc biệt, các nhân viên bình thường không được phép tiến vào khu vực phát triển kỹ thuật mà không có sự chấp thuận của cấp trên.
Cô bé nhỏ nhắn này còn không cần thẻ vào cửa, chỉ cần trực tiếp quét mặt là được rồi sao?
Có thể nói, số người có thể tự do ra vào khu vực phát triển kỹ thuật ở tập đoàn Kiến Hành Quân cũng không quá nhiều, ngay cả những giám đốc và trưởng phòng từ các bộ phận khác đi qua đây, bọn họ cũng cần phải sử dụng thẻ vào cửa.
“Vô Song, sao ngươi lại đến đây?”
Lâm Trí Viễn vừa đi ra cửa ra vào của khu vực phát triển kỹ thuật, liền nhìn thấy Vô Song đang tiến vào, hắn nhanh chóng cấm lấy cái hộp ở trong tay của cô bé, đồng thời khiến cho những thành viên còn lại trong đội phát triển kỹ thuật đều cảm thấy nghi hoặc.
“Dì Mẫn bảo ta đến đây để chuẩn bị cử hành một buổi họp báo sản phẩm.”
“Buổi họp báo sao?” Lâm Trí Viễn kinh ngạc hỏi lại.
“Đúng vậy, ba nói sản phẩm của ta cũng không tệ, cho nên dì Mẫn muốn cử hành một buổi họp báo dành riêng cho ta. Hơn nữa, mẹ chỉ cho ta ba tiếng mỗi ngày để chuẩn bị việc này, bởi vì ta còn phải đi học vào thời gian khác. Vì lẽ đó, ta muốn nhờ các ngươi hỗ trợ kiểm tra mũ trò chơi ảo điều khiển bằng sóng não này, nhằm thu hoạch dữ liệu trải nghiệm thực tế để thiết kế PPT và video quảng cáo.”
“Chủ tịch đã thử qua sản phẩm của ngươi sao?” Lâm Trí Viễn kinh ngạc hỏi.
“Ừ.” Vô Song trịnh trọng gật đầu.
Trong khoảng thời gian này, Vô Song thường sẽ nhờ Lâm Trí Viễn hỗ trợ kiểm tra và hướng dẫn kỹ thuật lập trình trò chơi, cho nên hắn cũng biết Vô Song đang nghiên cứu mũ trò chơi ảo điều khiển bằng sóng não.
Hắn không ngờ Vô Song đạt được thành công nhanh như vậy, thậm chí còn nhận được sự công nhận của chủ tịch.
Không hổ là con gái chủ tịch, thiếu nữ thiên tài.
“Được, không thành vấn đề.”
Lâm Trí Viên vỗ ngực cam đoan: “Ngươi cứ giao công đoạn kiểm tra và quảng bá cho ta.”
“Cảm ơn chú Lâm.” Vô Song nói.
“Không cần khách khí.”
“Vậy sáng sớm ngày mai, ta sẽ đến đây một lần nữa, hẹn gặp lại chú Lâm.”
Sau khi Vô Song rời đi, đám người trong đội phát triển kỹ thuật phần mềm đều nhìn về phía Lâm Trí Viễn, sắc mặt tràn đầy hiếu kỳ.
Người có thể đi vào khu vực phát triển kỹ thuật, ngay cả thân thích của Lâm Trí Viễn cũng không thể nào.
“Giám đốc, cô bé kia là ai? Là cháu gái của ngươi sao?” Một trưởng nhóm có quan hệ tốt với Lâm Trí Viễn hỏi.
“Cháu gái ta sao? Ta cũng không có may mắn này, cô bé đó chính là con của chủ tịch, đại tiểu thư của chúng ta, Trần Vô Song.”
“Con gái chủ tịch sao?”
Tất cả nhân viên trong văn phòng đều nhao nhao nhìn về phía Lâm Trí Viễn, phảng phất như vừa phát hiện ra thế giới mới. Bọn họ đều đã biết chủ tịch có một cô con gái, vị đại tiểu thư này thỉnh thoảng sẽ đến công ty để tìm tổng giám đốc Triệu Mẫn, hoặc đi đến phòng thí nghiệm ở toà nhà số một, nhưng đây cũng là lần đầu tiên bọn họ được nhìn thấy người thật.
“Tại sao con gái của chủ tịch lại tìm Lâm tổng?”
Đám lập trình viên thẳng nam đều vô cùng hiếu kỳ.
“Đại tiểu thư vừa mới phát triển một sản phẩm, cô bé nhờ đoàn đội chúng ta kiểm tra và tiến hành quảng bá.”
“Sản phẩm gì?”
Hầu hết nhân viên của khu vực phát triển kỹ thuật đều tập trung ở một chỗ, ai nấy đền căng tai ra nghe ngóng, những âm thanh bàn tán ồn ào lúc đầu đã nhỏ đi rất nhiều.
“Các ngươi đều đã được phổ biến về những quy định bảo mật trong khu vực phát triển kỹ thuật, cho nên cần phải giữ bí mật về sản phẩm này: mũ trò chơi ảo điều khiển bằng sóng não, coi như là thiết bị thực tế ảo thế hệ đầu tiên.”
Lâm Trí Viên lấy chiếc mũ trò chơi ảo từ trong hộp.
Một đám lập trình viên nhìn chiếc mũ trò chơi ảo, ai nấy đều trợn mắt thật to, há mồm thật lớn.
Bọn họ vốn là những kẻ nghiện game, thường dành thời gian rảnh rỗi để chơi game, cho nên thiết bị này đích thị là một món thần khí của cả một đời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi