Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1088: Mặc Nữ, ngươi có muốn trở thành con người không?

Mười phút sau, Trần mặc mới dời tay ra khỏi quả cầu công nghệ.
Ngay khi hắn vừa nhấc tay lên, quả cầu khoa học bay lên trên trần nhà của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật một lần nữa, hào quang vàng kim cũng chuyển động bình thường trở lại.
Bầu không khí vẫn yên tĩnh và lạnh lẽo như mọi khi, bảo trì sự thần bí vĩnh viễn không đổi của nơi đây.
Sau khi nhìn quanh một lượt, Trần Mặc khẽ thở dài một hơi.
Ban nãy, khi tâm trí còn ở trong quả cầu khoa học, hắn đã thu được bản vẽ thiết kế của một số robot xây dựng, máy móc và thiết bị khai thác heli-3.
Trong vô số công nghệ được tích lũy tại Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, bao gồm rất nhiều kỹ thuật được dùng để khai phá tài nguyên của những hành tinh hoang vu, vừa vặn lại phù hợp đáp ứng nhu cầu của Trần Mặc ở giai đoạn này.
Hiện tại, phân xưởng của công ty có rất nhiều loại máy in 3D, có thể sản xuất các linh phụ kiện với nhiều kích thước và độ chính xác khác nhau. Vậy nên, quy trình sản xuất robot đã trở thành một việc rất dễ dàng đối với hắn.
Sau khi dạo bước một hồi trong thư viện, Trần Mặc mới yên lòng rời đi.
Khi vừa mới mở mắt, hắn lập tức nhìn thấy Mặc Nữ đang mặc váy ngủ, lẳng lặng đứng bên cạnh và nhìn chằm chằm hắn.
Đôi chân dài hoàn mỹ lộ ra bên ngoài không khí, cặp ngực trắng như phấn thoắt ẩn thoắt hiện, khiến cho hắn không nhịn được mà thưởng thức một chút.
Mấy năm nay, dưới sự chỉ bảo hàng ngày của Tiểu Ngư, hành vi của Mặc Nữ càng ngày càng thuần thục. Trong cuộc sống hằng ngày, ngoại trừ việc không cần ăn uống ra, phương thức sinh hoạt của cô chẳng khác gì một con người hoàn chỉnh.
Mỗi khi về đến nhà, Mặc Nữ sẽ đổi sang bộ quần áo rộng thùng thình trong khoảng thời gian nghỉ ngơi. Trong lúc Tiểu Ngư không ở nhà, cô ấy sẽ ăn mặc gợi cảm. Tất cả những bộ quần áo này đều là Tiểu Ngư mua cho Mặc Nữ, vợ hắn còn dạy cô ấy nên mặc vào lúc nào.
Ban đầu khi Trần Mặc mới biết chuyện, hắn cũng có chút dở khóc dở cười.
Có những lúc, hắn cũng có lầm tưởng rằng Mặc Nữ chính là con người.
“Anh Mặc, ta đẹp không?”
“Hả?”
Vốn đang chìm đắm trong dòng suy nghĩ miên man, Trần Mặc nhất thời sững sờ một chút, sau đó khẽ gật đầu: “Cũng khá đẹp”.
Nhận được sự khen ngợi của hắn, khuôn mặt của Mặc Nữ lập tức lộ ra nụ cười vui vẻ.
“Mặc Nữ, ngươi có muốn trở thành con người không?”
“Muốn.”
Mặc Nữ gật đầu: “Ta như thế này có tính không?”
“Ngươi vẫn chưa có cảm xúc, cho nên vẫn chưa là con người hoàn chỉnh.”
Hắn nghĩ rồi nói: “Sau này, ta nhất định sẽ sở hữu những công nghệ tiên tiến hơn, có thể giúp ngươi trở thành con người.”
Bên trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, có rất nhiều công nghệ người tạo người, nhưng với cấp thẩm quyền hiện tại của Trần Mặc, hắn vẫn chưa thể tiếp cận những công nghệ đó. Nếu cấp thẩm quyền đủ cao, hắn có quyền sở hữu những công nghệ tạo ra được những khả năng vô hạn. Nhưng trước đó, hắn sẽ biến Mặc Nữ trở thành một siêu trí tuệ nhân tạo với những cảm xúc hoàn chỉnh của một con người thực thụ.
“Cảm ơn anh Mặc.”
Mặc Nữ cười nói: “Dữ liệu về đường hầm dung nham trên Mặt Trăng vừa được gửi về rồi.”
“Mở ra xem xem.”
Trần Mặc vừa dứt lời, hình chiếu của một hệ thống rộng lớn và phức tạp của các đường hầm dưới lòng đất của Mặt Trăng hiện lên trên nền tảng ba chiều.
Các đường hầm ngang dọc xen chéo với nhiều kích thước khác nhau, trông giống như là ngã ba của một con sông.
Sau khi phát hiện ra hang động này, hắn liền để Mặc Nữ phóng ra một vài con robot thăm dò lên đó để đo lường các số liệu cụ thể.
Hệ thống đường hầm khổng lồ này được tạo dựng bởi số liệu mà robot thăm dò gửi về.
Tổng chiều dài của đường hầm là 139 km, trong đó nhánh chính có chiều dài 53 km và nối liền với một ngọn núi lửa đã tắt, còn nơi sâu nhất có độ cao -274 mét và được chia ra rất nhiều nhánh nhỏ.
Tất cả các dữ liệu đã thu thập đầy đủ, toàn bộ nơi này có thể được sử dụng để xây dựng căn cứ trên Mặt Trăng.
“Anh Mặc, ngươi có cần thay đổi thiết kế của căn cứ trên Mặt Trăng không?”
“Tạm thời không cần.”
Hắn đón lấy ly nước mà Mặc nữ đưa ra rồi uống một hớp, sau đó khẽ lắc đầu.
“Chúng ta xây dựng một phần của căn cứ trước.”
Trong giai đoạn đầu của kế hoạch xây dựng căn cứ tại Mặt Trăng, Trần Mặc chỉ cần sử dụng một bộ phận của hệ thống hầm ngầm khổng lồ này, cho nên nhánh đường nối với cửa hang đã trở thành mục tiêu hàng đầu của hắn. Sau khi kế hoạch bước vào giai đoạn mở rộng, bọn họ cũng có thể men theo đó mà từ từ xây dựng thêm các phần khác của căn cứ.
Bây giờ, thời cơ rốt cuộc cũng đã chín muồi, một khi các robot xây được được chế tạo hoàn chỉnh, bước đầu tiên trong kế hoạch xây dựng căn cứ tại Mặt Trăng có thể bắt đầu ngay lập tức.
Mà dự án khai phát heli-3 của hắn cũng sẽ đi vào quá trình.
“Bên phía Nhật Bản thế nào rồi?”
Mặc Nữ nói: “Tin tức khá hạn chế, theo như các phân tích từ những thông tin mà ta có được, cả hai thế lực này vẫn chưa động thủ.”
Thông qua Mặc Nữ, Trần Mặc đã biết thêm được chút tin tức về âm mưu tranh đoạt mã nguồn trí tuệ nhân tạo mà Nhật Bản đã nghiên cứu thành công của hai nước Nga – Mỹ.
Ban đầu, Trần Mặc có chút bất ngờ khi biết Nhật Bản đã tạo nên đột phá trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo một lần nữa.
Xuất phát từ tình cảm lịch sử dân tộc và những cảm nhận cá nhân của mình, hắn chẳng có mấy thiện cảm với đất nước này, có điều hắn vẫn nảy sinh lòng khâm phục với người dân ở nơi đó.
Một đất nước thường xuyên xảy ra động đất, tài nguyên khan hiếm, đất đai nhỏ hẹp, nhưng lại có thể dẫn đầu thế giới về kinh tế và công nghệ, điều này đã chứng tỏ dân trí của quốc gia này không hề thấp.
Mặc Nữ chỉ biết về sự đột phá trong lĩnh vực trí tuệ nhân tạo của Nhật Bản, nhưng bởi vì đối phương không hề truy cập vào mạng lưới Internet, cho nên cô ấy không có cách nào tìm hiểu được chức năng và trình độ của phần mềm trí tuệ nhân tạo mà bọn họ đang nghiên cứu.
Nhưng có thể khiến cho hai nước Nga – Mỹ hao tâm tổn sức đến như vậy, thì thành quả nghiên cứu nhất định không hề nhỏ.
Đối với âm mưu tranh đoạt của hai nước Nga – Mỹ, Trần Mặc chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi. Hắn chỉ đóng vai một kẻ ngoài cuộc, chờ xem kết quả cuối cùng là được, không cần thiết phải dây vào đống bùn này.
Hiện tại, hắn có rất nhiều việc cần làm và cần chuẩn bị, không có thời gian lo chuyện bao đồng.
“Chú ý đến phần mềm trí tuệ nhân tạo đó một chút, một khi bọn họ kết nối mạng, ngươi hãy sao chép mã nguồn của nó.”
Trần Mặc nói.
“Vâng.”
“Bây giờ đi ngủ trước vậy.”
Trần Mặc đứng dậy, Mặc Nữ trực tiếp nắm lấy tay hắn, cùng hắn rời khỏi thư phòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi