Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 567: Mưa to gió lớn

Triệu Mẫn cẩn thận quan sát khắp người Trần Mặc một lượt.
“Không có bị thương gì đâu.”
Trần Mặc nói.
“Vậy thì tốt.”
Triệu Mẫn thấy trên cánh tay Trần Mặc có mấy vết xước nhỏ, ngoài ra thì không có gì khác thì mới cảm thấy yên tâm phần nào: “Ta sẽ xử lý những chuyện khác, còn ngươi thì cứ chăm sóc cho Tiểu Ngư đi.”
Triệu Mẫn không tiếp tục nói sang chuyện khác, vì cô ấy thừa biết Trần Mặc làm gì còn tâm trạng để giải quyết những việc đó nữa. Vì vậy, cô rất biết điều, cố tình tạo không gian riêng cho Trần Mặc và Tiểu Ngư.
Biểu hiện của Trần Mặc rất bình tĩnh, nhưng cô ấy có thể cảm nhận được, lửa giận trong lòng hắn hiện đang rất dữ dội. Bất kỳ ai gặp phải chuyện này, tâm tình nhất định cũng sẽ không thể tốt ngay được.
Công việc của công ty còn rất nhiều, nhưng khi cô ấy chẳng còn tâm trí mà giải quyết. Trần Mặc đã bình an trở về, nên cô có thể tiếp tục giải quyết rồi.
Căn bản không có cách để nào che giấu chuyện Trần Mặc bị tấn công.
Xe cảnh sát gây ra nhiều động tĩnh lớn như vậy, vừa lúc có rất nhiều phóng viên đang phát sóng trực tiếp về buổi hỏa hoạn, bọn họ đã chạy theo xe cảnh sát tới đây để đưa tin về hiện trường vụ tấn công, tất cả mọi thứ đều được phơi bày dưới ống kính của truyền thông.
Hiện tại, sự cố hỏa hoạn không còn quá quan trọng nữa, nên hầu như các kênh tin tức đều đưa tin về vụ việc Trần Mặc bị tấn công.
Khu ký túc xá của nhân viên nhà máy xảy ra hỏa hoạn lớn, trên đường đến thăm hỏi nạn nhân thì Trần Mặc gặp phải một đám phục kích. Suy nghĩ kĩ hơn một chút, ai nấy cũng hiểu rằng vụ hỏa hoạn là một phần trong kế hoạch bắt cóc Trần Mặc.
Không ai ngờ rằng, gã khổng lồ công nghệ của thời đại mới, nhân vật đại diện cho nền khoa học kỹ thuật của Hoa Hạ lại gặp phải một vụ động độ nghiêm trọng như vậy. Như lẽ tất nhiên, điều này đã tạo ra một trận mưa to gió lớn trên mạng, tiến triển của vụ việc đã khiến vô số người thấp thỏm đau tim.
Chỉ trong một giờ đồng hồ, sức nóng của vụ việc này có thể sánh ngang với một vụ ám sát tổng thống một quốc gia nào đó. Vô số người đang đoán già đoán non về việc ai mới là kẻ chủ mưu của tất cả những điều này, vì nếu xem xét từ những manh mối khác nhau, người có thể bắt cóc Trần Mặc chắc chắn không phải người thường.
Hiện giờ, rất nhiều phóng viên vây quanh bên ngoài bệnh viện Phượng Hoàng Bắc, một con kiến cũng khó có thể chui lọt. Ngoài ra, một nửa đội cảnh sát đặc nhiệm của thành phố Tân Hải cũng được phái đến để phụ trách an ninh.
Nhìn thấy Triệu Mẫn bước ra dưới sự bảo vệ của vệ sĩ và cảnh sát, tất cả các phóng viên đều bắt đầu nhào tới để đặt câu hỏi. Nếu không nhờ có cảnh sát đặc nhiệm ngăn chặn đám phóng viên điên cuồng náo loạn, thì đường dây an ninh của bọn họ e rằng sẽ bị phá vỡ ngay lập tức.
"Triệu Mẫn, nghe nói Trần Mặc bị xã hội đen bắt cóc, có phải sự thật không?"
"Tổng giám đốc Triệu, bọn xã hội đen có liên lạc với các ngươi để đòi tiền chuộc không?"
"Tổng giám đốc Triệu, nghe nói vị hôn thê của Trần Mặc bị thương trong vụ tấn công? Thương tích bây giờ thế nào rồi?"
"Liên quan đến vụ tấn công này, hiện tại đã biết hung thủ là ai chưa?”
"..."
Tất cả các ống kính và đèn flash đều nhắm thẳng vào Triệu Mẫn, trong thoáng chốt, khung cảnh đã trở nên hỗn loạn như vậy. Không chỉ các phóng viên đang hồi hộp mà những người theo dõi buổi truyền hình trực tiếp cũng căng thẳng đến toát mồ hôi.
Sau khi tin tức Trần Mặc bị tấn công bị lan truyền ra bên ngoài, đây là lần đầu tiên một giám đốc điều hành cấp cao của công ty Kiến Hành Quân xuất hiện trước công chúng. Hơn nữa, cô ta còn được coi là người thân cận với Trần Mặc nhất.
Triệu Mẫn hít một hơi thật sâu, giơ tay ấn xuống, tất cả phóng viên đang náo loạn đều trở nên yên lặng, ai nấy đều nhìn chằm chằm vào Triệu Mẫn, những chiếc micro trong tay bọn họ cũng được nhân viên an ninh thu lại, đặt trước mặt Triệu Mẫn.
"Đã có một cuộc tấn công được tính toán kỹ càng nhằm vào chủ tịch hội đồng quản trị của công ty chúng ta vào sáng sớm ngày hôm nay nay. Chủ tịch hội đồng quản trị của chúng tôi hiện đã bình an vô sự và đang nghỉ ngơi, hắn không phải bị bắt cóc như lời đồn đoán bên ngoài.
Chúng ta cảm thấy rất kinh hoàng và căm phẫn cực độ trước sự việc này, đồng thời cũng sẽ tích cực hợp tác với cơ quan công an để tìm ra kẻ chủ mưu. Ngoài ra, công ty Kiến Hành Quân treo thưởng 2000 vạn cho bất cứ ai cung cấp manh mối liên quan đến vụ việc này. Ta thật sự hy vọng, những người biết được tình hình có thể cung cấp manh mối cho cơ quan công an để tiến hành giải quyết vụ việc."
Sau khi trả lời ngắn gọn, Triệu Mẫn xoay người rời đi, bỏ lại một đám phóng viên vẫn tiếp tục nhao nhao náo loạn.
"Bà Triệu Mẫn, Trần Mặc đã trở về bình an vô sự, có phải các ngươi đã trả tiền chuộc cho bọn xã hội đen không?"
"Tổng giám đốc Triệu, xã hội đen đã yêu cầu bao nhiêu tiền chuộc hay kỹ thuật công nghệ gì thì mới đồng ý thả người?”
"Tổng giám đốc Triệu..."
Rất nhiều phóng viên lại lao tới, nhưng dù họ có la hét thế nào đi chăng nữa, thì Triệu Mẫn cũng không hề có ý định quay lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi