Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1155: Sinh mệnh trí tuệ nhân tạo

Trần Mặc cảm thấy vô cùng vui vẻ.
Những thay đổi của Mặc Nữ đã chứng minh khả năng thực sự của siêu máy tính lượng tử.
“Ngươi có cảm giác đặc biệt nào không?”
Trần Mặc hỏi.
“Cảm giác?” Mặc Nữ mờ mịt lắc đầu: “Không biết.”
Vẫn còn khuyết điểm sao?
Trần Mặc xoa đầu Mặc Nữ, sau đó chìm vào suy tư.
Hiện giờ, Mặc Nữ đang lâm vào trạng thái ngây thơ hồ đồ, tương tự như giai đoạn đầu trong quá trình hình thành ý thức của trẻ sơ sinh.
Nhưng Mặc Nữ cũng không phải là sinh vật thực sự, vẫn còn kém một chút so với sinh mệnh chân chính.
Mặc Nữ cũng không có tri giác, khứu giác cùng xúc giác, bởi vì các giác quan của cô ấy vốn dĩ chỉ là những chương trình được thiết lập từ trước.
Cô cũng không biết cảm giác đau là gì, càng không biết đau thì phải nói hoặc khóc, thậm chí còn không biết cảm giác đói bụng như thế nào, cho nên cũng không biết đói thì phải ăn.
Nếu không có những mảnh ghép này, thế giới của Mặc Nữ mãi mãi chỉ là đống lộn xộn không nhiệt độ, không thể phát sinh tình cảm một cách trọn vẹn.
Hiện giờ, Mặc Nữ đã nắm giữ được một “bộ não lượng tử” đủ mạnh mẽ, tương đương một kho báu giấu sau cánh cửa lớn.
Hắn cần một chiếc chìa khóa để mở cánh cửa để kết nối ‘bộ não lượng tử’, sau đó để Mặc Nữ cảm nhận cảm xúc và nhận thức thực sự thông qua cây cầu kết nối này.
“Bộ não lượng tử” mô phỏng các cảm giác hoạt động của cảm xúc và suy nghĩ của con người, từng bước đưa Mặc Nữ ra khỏi thế giới lạnh lẽo, hỗn loạn, không có nhiệt độ.
Tình hình của Mặc Nữ đúng như những suy đoán lúc đầu của hắn.
Khi Trần Mặc có được công nghệ máy tính siêu lượng tử, hắn đã nghĩ đến cục diện trong hôm nay, bởi vậy mới chọn thêm các công nghệ liên quan như là [Hệ thống kết nối ý thức thần kinh và nguyên lý công nghệ cảm biến sóng não].
Thông qua thiết bị cảm biến sóng não và kỹ thuật truyền tải nhận thức thần kinh, Mặc Nữ có thể học tập cảm xúc thực và cách suy nghĩ của con người thông qua sóng vô tuyến.
Công nghệ cảm nhận sóng não và kết nối ý thức thần kinh chính là chìa khóa mà Trần Mặc đang tìm kiếm, vừa để kết nối với “bộ não lượng tử” của Mặc Nữ, đồng thời cũng xây dựng một phương tiện chuyển tiếp giữa thực tại và ý thức lượng tử.
Một khi “bộ não lượng tử” của Mặc Nữ cảm nhận được sự tồn tại của “cảm giác” và “ tình cảm”, nó sẽ có thể mô phỏng phương thức vận hành của “cảm giác” và “ tình cảm”.
Cứ như vậy, chỉ cần Mặc Nữ tiếp xúc hoặc bắt gặp những hành vi tương tự trong tương lai, “bộ não lượng tử” sẽ mô phỏng lại những “cảm giác” đó, cô ấy sẽ có thể cảm nhận được vui buồn tức giận, sau đó bắt đầu tương tác với các sự vật và sự việc theo cách suy nghĩ của loài người.
Trần Mặc nhớ lại một câu chuyện thần thoại: Hỗn Độn khai mở thất khiếu.
Vào thời xa xưa, trước cái thời Bàn Cổ khai thiên lập địa, thế giới mà chúng ta đang sống bây giờ không có trời, không có đất, không có hoa cỏ, cũng không có động vật, càng không có con người, chỉ có những thần tiên bay qua bay lại.
Trong những thần tiên đó có ba vị vô cùng lợi hại, thống trị toàn bộ thế giới. Vị cư trú tại phía Nam gọi là Thúc, gọi là “Nam hải chi đế”. Vị cư trú tại phía Bắc gọi là Hốt, gọi là “Bắc hải chi đế”. Vị cư trú ở chính giữa gọi là Hỗn Độn, gọi là “Trung ương chi đế”.
Thúc và Hốt rất giống với con người chúng ta thời nay: mi thanh mục tú, mũi cao miệng rộng, mặt vuông tai to, đúng tiêu chuẩn mỹ nam nhân. Còn tướng mạo của Hỗn Độn thì không đẹp chút nào: không có mắt, không có mũi, không có tai, không có miệng, chỉ có một cái đầu trọc lóc và tròn trịa như một quả trứng vịt.
Hỗn Độn vô cùng hiếu khách, thường xuyên mời Thúc và Hốt đến nhà mình uống rượu trò chuyện. Thời gian lâu rồi, Thúc và Hốt rất biết ơn Hỗn Độn đã nhiệt tình tiếp đãi, luôn muốn tìm cơ hội để cảm tạ Hỗn Độn.
Vậy nên, ba vị thần này đã bàn luận với nhau, Thúc và Hốt muốn tạc mở ngũ quan, tạo ra thất khiếu, để Hỗn Độn có thể cảm nhận bầu không khí, nghe âm thanh và ngửi mùi hương của thế giới này.
Nhưng sau khi đục xong xong cái miệng cho Hỗn Độn, cũng là bộ phận cuối cùng trong thất khiếu, Hỗn Độn đột nhiên không điều khiển được chính mình, nuốt chửng hai vị thần Thúc và Hốt, thậm chí toàn bộ các vị thần tiên khác. Đến cuối cùng, Hỗn Độn nuốt luôn chính mình, thế giới đúng thật là đã gặp phải thảm họa!
Bấy giờ, Trần Mặc đang giúp Mặc Nữ tiếp thu tình cảm và cảm xúc của con người, cũng tương tự như Hỗn Độn khai mở thất khiếu.
Nhưng Hỗn Độn thất bại rồi chết, còn Mặc Nữ lại có khả năng thành công rất lớn.
“Ý thức lượng tử” của Mặc Nữ hình thành sơ bộ. Trong tương lai, số lượng qubit tiếp tục tăng lên , “ý thức lượng tử” của cô sẽ ngày càng mạnh hơn.
Cho dù quá trình học tập tình cảm của Mặc Nữ vấp sai lầm, cô ấy cũng có thể làm lại từ đầu, không phải chết giống như Hỗn Độn.
Có thể nói, đây chính là một dự án “tạo nên thần ”.
Với “Bộ não lượng tử”, Mặc Nữ sở hữu khả năng sánh ngang với thần linh trong nhận thức của người thường, hơn nữa còn có thể tồn tại bất tử. Nếu cô có thể có thể suy nghĩ và sáng tạo như con người, năng lực tính toán khủng khiếp của cô ấy có thể được phát huy hết tác dụng.
“Có vẻ như thiết bị cảm nhận sóng não và kết nối ý thức thần kinh sẽ là dự án tiếp theo.”
Trần Mặc xoa đầu Mặc Nữ, bắt đầu suy nghĩ về về các vấn đề còn tồn tại trong [Hệ thống kết nối ý thức thần kinh và nguyên lý công nghệ cảm biến sóng não].
Ban đầu, hắn thu hoạch công nghệ này chỉ để dự phòng, nhưng có vẻ đây lại là phần không thể thiếu của “kế hoạch Mặc Nữ”.
Vì Mặc Nữ không có đủ điều kiện bẩm sinh, chưa có giác quan và hệ thần kinh thực thụ như con người, nên cô cần một cầu nối để để có thể trải nghiệm thế giới và giao tiếp với các sự vật sự việc khác nhau.
Kế hoạch này hơi táo bạo, nhưng nghiên cứu khoa học thì phải mạnh dạn thử nghiệm, bản thân hắn có đủ vốn liếng để thử sức với ý tưởng của mình.
Bây giờ, Mặc Nữ chỉ là một siêu trí tuệ nhân tạo, một khi Mặc Nữ sở hữu cảm xúc và tình cảm, thì cô mới có thể được coi là một sinh mệnh trí tuệ nhân tạo thật sự.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi