Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 66: Đuổi việc ông chủ?

Trải qua khoảng thời gian khó khăn này, hệ điều hành Kiến Hành Quân đã bước đầu đạt được sự khẳng định của người dùng. Những ưu điểm về cấu hình, ngoại hình và khả năng chống thấm nước đã giúp chiếc điện thoại Mắt Hồ Điệp hoàn toàn xứng đáng giá tiền của nó. Ngoài ra, vẻ ngoài đẹp mắt nên Mắt Hồ Điệp càng được người dùng nữ yêu thích hơn, về khía cạnh này, ngay cả Trần Mặc cũng không ngờ tới.
Lượng tiêu thụ hiện tại của Mắt Hồ Điệp đang tăng lên ổn định và bắt đầu có chỗ đứng trong thị trường điện thoại di động. Tuy nhiên, nếu công ty Kiến Hành Quân muốn chiếm thị phần lớn hơn thì rõ ràng không thể chỉ dựa vào Mắt Hồ Điệp.
Bọn họ chính là một đêm thành danh. Trong mắt rất nhiều người dùng, Mắt Hồ Điệp tuy đẹp nhưng độ nhận diện thương hiệu không cao, về vấn đề chất lượng cũng chưa quá đảm bảo, nếu như muốn phát triển thương hiệu thì tương lai còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Trần Mặc định buông điện thoại xuống, chuẩn bị tiếp tục nghiên cứu ngôn ngữ lập trình bằng chữ Hán thì đột nhiên có một cuộc gọi đến.
Lúc này, Triệu Mẫn tay đang cầm điện thoại, đứng ở bên cửa sổ trong phòng làm việc, bình tĩnh ngắm nhìn cảnh tượng ngựa xe như nước bên dưới. Dạo này công ty có rất nhiều chuyện phiền phức, hôm nay lại có năm nhân viên xin nghỉ việc, có thể khẳng định rằng đã có người đang đào góc tường công ty của bọn họ, chỉ là cô cũng không chắc chắn cụ thể là công ty nào đang động tay động chân.
Sau khi điện thoại được kết nối, Triệu Mẫn mới thở phào một hơi. Vị chủ tịch này tuy tuổi đời còn trẻ, nhưng lại không sợ phong ba, tính cách cũng trầm ổn, khiến cho cô vô cùng yên tâm. Đối với các nhân viên trong công ty, Triệu Mẫn là người họ có thể tin cậy, thì vị chủ tịch trẻ tuổi khiêm tốn này chính là thuốc an thần của riêng cô ấy.
"Chủ tịch, hôm nay lại có năm nhân viên xin từ chức."
Triệu Mẫn bình tĩnh nói.
"Ngươi không cần phải báo cáo chi tiết với ta như thế chứ?"
Trần Mặc ở đầu dây bên kia có chút dở khóc dở cười.
"Ta chỉ muốn xem thử thái độ của ngươi như thế nào thôi. Xem ra, cho dù xảy ra chuyện gì đi chăng nữa thì cũng không thể hù doạ ngươi dù chỉ một chút. Chẳng lẽ ngươi không lo tất cả nhân viên ở đây đều bị đào đi hết sao?"
"Chỉ cần ngươi vẫn còn đấy thì mọi chuyện sẽ ổn thôi."
Trần Mặc cười ha ha: "Sóng to gió lớn, đây chính là lựa chọn của họ."
Trần Mặc từng được nghe Lão Thư kể về các nền văn minh khác nhau, từ lúc mới khai sinh cho đến khi bị hủy diệt, thậm chí hắn còn từng nhìn thấy quá trình đó trên màn hình chiếu trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật, giống y hệt như trong các bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng. Có thể vì hắn xem nhiều rồi, nên khi đối mặt với những chuyện này thì Trần Mặc vẫn có thể giữ trạng thái tâm lặng như nước.
"Bây giờ ta cảm thấy việc đánh cược với ngươi chính là một cái bẫy."
Triệu Mẫn cũng cạn lời với Trần Mặc.
"Công ty đã liên hệ với phía đại học Tân Hải rồi, ngày mai sẽ có người qua đó tuyển dụng thực tập sinh, ta định hợp tác với đại học Tân Hải để bọn họ cung cấp nhân tài cho chúng ta trong tương lai, đặc biệt là nhân tài ngành kỹ thuật."
"Vậy để ta cũng đi phỏng vấn. Ngươi nói xem, nếu ta đi phỏng vấn thì có đậu không?"
Trần Mặc cười hì hì.
"Ngươi đi đi, ta đảm bảo cho ngươi qua cửa, sau đó ta sẽ lại đuổi việc ngươi, đuổi việc ông chủ chính là ước mơ từ trước đến giờ của ta đó."
Triệu Mẫn bị Trần Mặc chọc cười, vị chủ tịch này có đôi khi thật sự rất thích trêu cô.
"Bàn về việc chính, còn có vấn đề về trụ sở chính của công ty."
"Ừ, cô nói đi."
"Chúng ta đang có hai lô đất, ta muốn dùng để xây trụ sở chính của công ty và khu công nghiệp."
Triệu Mẫn nói thẳng.
Hiện giờ danh tiếng của công ty đang đi lên, tuy rằng số lượng nhân viên còn ít nhưng vẫn phải nhìn trước tính sau, bằng không đợi đến khi công ty phát triển rồi mới xây dựng những thứ này thì có lẽ hơi chậm.
"Được, đúng là nên xây rồi."
Trần Mặc nghĩ ngợi rồi nói.
"Vậy ta bảo Lăng Phong đi tiếp xúc với chính quyền thành phố bên kia, cứ thế trước đã nhé, nếu ngươi có thời gian thì nhớ đến công ty một chuyến."
Triệu Mẫn cũng có chút bó tay với sự ung dung thong thả của Trần Mặc, dù sao thì cô cũng đã quen nhìn thấy cảnh tượng vị chủ tịch này luôn luôn bày ra dáng vẻ chẳng sao cả đối với tất cả mọi chuyện.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Mặc lại tập trung tinh thần nghiên cứu ngôn ngữ lập trình chữ Hán. Những cuốn sách về phương diện sáng tạo ngôn ngữ lập trình thường có nội dung rất sâu sắc về các từ khóa, cụm từ, và các câu lệnh, chỉ là phương thức biểu đạt chữ Hán quá phức tạp, cho nên tốc độ nghiên cứu của Trần Mặc mới chậm như thế. Vì đây là một hệ thống ngôn ngữ máy tính hoàn toàn mới, cũng là lĩnh vực trước giờ hắn chưa từng thử bao giờ, rõ ràng sẽ không đơn giản như việc dịch trực tiếp ngôn ngữ lập trình C như bình thường.
Sau hai tháng tập trung nghiên cứu, Trần Mặc đã có những bước tiến khả quan, hắn tin rằng không lâu sau sẽ có thể hoàn thành toàn bộ, vì vậy hắn càng dồn hết sức lực vào việc nghiên cứu ngôn ngữ lập trình chữ Hán này.
Trần Mặc lại dần đần đắm chìm trong trạng thái nghiên cứu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi