Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 620: Người bảo hộ

Nếu như có người trông thấy, nhất định có thể nhận ra thân phận của hai ông lão này. Bọn họ chính là hai người có vai trò nòng cốt trong bộ máy chính phủ Trung Quốc, đồng thời cũng là thuyền trưởng lèo lái con tàu lớn Trung Quốc đi về phía trước.
Lúc này, bọn họ đều có một tập tài liệu trong tay, chính là bản báo cáo nghiệm chứng mà Lý Thành Chi mang về từ sở nghiên cứu vật lý Plasma. Hơn nữa, bọn họ không khỏi chấn động khi biết người đưa phần tài liệu về công nghệ phản ứng hạt nhân có kiểm soát cho Lý Thành Chi chính là Trần Mặc.
"Ông nghĩ gì về điều này?"
Thủ trưởng đang mặc áo Tôn Trung Sơn, ông ta bình tĩnh mở miệng.
"Đứa nhỏ này cái gì cũng biết, thật là khiến người ta có cảm giác không thể tưởng tượng nổi."
Ông già ngồi đối diện đang đeo một cặp kính cận, trên người ông ta toát ra khí chất văn chương, ánh mắt cơ trí hiện lên một tia tán thưởng.
"Thật sự không thể tưởng tượng nổi, hắn có lẽ chính là một người khổng lồ công nghệ của Trung Quốc chúng ta! Từ thời cận đại cho đến nay, lãnh thổ Trung Quốc của chúng ta chưa từng xuất hiện bất kỳ một người khổng lồ thời đại nào. Sự xuất hiện của hắn có thể là dấu hiệu của sự trỗi dậy của Trung Quốc."
Thủ trưởng nở nụ cười ôn hòa
"Quan trọng hơn hết, đứa nhỏ này luôn quan tâm đến dân tộc và quốc gia. Từ trí tuệ nhân tạo cho tới máy đo địa chấn, thậm chí còn có thuốc phát triển tiềm năng, tất cả những công nghệ phi thường này đều đích thân hắn phát triển và hoàn thiện. Tầm nhìn siêu việt và tính cách quyết đoán của hắn đã vượt gia những người cùng tuổi, quả là một nhân tài vô cùng hiếm thấy."
"Nếu như có người khác biết ông khen hắn nhiều như vậy, nhất định bọn họ sẽ bị hù dọa đến mất hồn."
Phó thủ trưởng khẽ gật đầu, nhưng ông cũng bày tỏ sự đồng tình của mình đối với lời nhận xét của thủ trưởng: "Đứa nhỏ này quả thực rất thông minh, hắn biết miếng bánh này quá lớn, cần phải chia sẻ với một người khác, mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi."
(*) Mộc tú vu lâm, phong tất tồi chi: Ý chỉ người hiền tài, xuất chúng thường hay bị đố kỵ
"Vậy chúng ta sẽ là người bảo hộ cho hắn, không thể để nhân tài chủ chốt của Trung Quốc chúng ta bị các thế lực bên ngoài hãm hại. Ta cũng muốn nhìn xem, liệu hắn có thể phát triển đến mức nào. Ông bạn già, ta giao chuyện này cho ngươi."
......
......
Trần Mặc cũng không biết mình đã kinh động đến lãnh đạo cấp cao nhất trong bộ máy chính phủ. Cho dù biết, hắn cũng không cảm thấy quá ngạc nhiên, bởi vì tầm ảnh hưởng của công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân trong tay hắn quá mức chấn động.
Nhưng khi Trần Mặc đang chuyên tâm nghiên cứu, một người bạn lâu ngày không gặp đột nhiên tìm tới.
Đương nhiên, người đó không phải là nhân viên chính phủ, mà là Alexander.
Vì muốn tìm một bộ trang sức cho Tiểu Ngư trong ngày tổ chức hôn lễ, hắn đã đi tìm Alexander hỗ trợ.
Sau một khoảng thời gian không có tin tức, Trần Mặc không ngờ Alexander lại đột nhiên xuất hiện vào ngày hôm nay, hơn nữa còn mang theo hai người đến đây
Một ông lão với mái tóc xoăn màu trắng, bộ râu dài, và đeo kiếng gọng vàng, bộ dáng giống như doanh nhân thành đạt. Người còn lại là một người đàn ông trung niên có cái mũi diều hâu, tròng mắt màu xanh lam, nước da trắng hồng hào đặc trưng của người phương Tây.
"Đã lâu không gặp, Alexander tiên sinh."
Trần Mặc nhìn thấy Alexander, hắn bước đến để chào đón.
"Đã lâu không gặp."
Alexander vừa cười vừa nói, hắnquay sang ông lão có mái tóc xoăn trắng và giới thiệu: "Hai vị này là bạn của ta, vị này là Richard tiên sinh, một nhà sưu tập đá quý và cũng là một nhà đầu tư các tác phẩm nghệ thuật."
"Xin chào, Richard tiên sinh. "
Trần Mặc dùng vốn tiếng Anh ít ỏi của mình chào hỏi hai người.
"Xin chào, Trần tiên sinh."
Richard cũng không khách khí mà lập tức đưa mắt quan sát Trần Mặc. Người này sở hữu những thành tựu không tương xứng với tuổi tác của hắn, biểu hiện vô cùng trầm ổn, đủ để khiến cho người ta bội phục.
"Vị này là Paul, cũng là một nhà sưu tầm đá quý, một trong số các cổ đông của tập đoàn Duke."
Alexander chỉ vào người đàn ông trung niên mũi ưng đứng ở bên cạnh rồi lên tiếng giới thiệu.
"Thật hân hạnh gặp ngài, Paul tiên sinh. "
"Ta cũng vậy, Trần tiên sinh."
Sau khi chào hỏi xong, đám người ngồi vào chỗ của mình.
"Hai vị này chính là những người mà lần trước tôi nói với cậu. Richard tiên sinh là chủ nhân của “Đôi Mắt Thiên Sứ”, còn Paul hiện đang sở hữu “Nước Mắt Nàng Tiên Cá”. Vì hôn lễ của ngươi, ta đã tốn không ít công sức mới thuyết phục hai người này tới đây để gặp ngươi đấy."
"Vậy ta cám ơn trước hai vị trước."
Trần Mặc mỉm cười nói.
"Ta sẽ cho các ngươi mở mang tầm mắt."
Paul mũi ưng vẫy tay với trợ lý, sau đó tiếp nhận một két sắt rồi đặt lên trên bàn trà, sau đó tự tay mở nó ra.
Một sợi dây chuyền nạm viên kim cương có kích cỡ lớn so với trứng bồ câu hơn một chút nằm ở trong chính giữa rương, hình dáng của nó tương tự như quả lê, màu xanh nước biển tinh khiết tỏa sáng khắp căn phòng, bề mặt trong suốt không xây xát, mỗi một mặt cắt đều được chế tác tinh xảo, quả nhiên xứng danh nước mắt của nàng người cá.
Bất kỳ người phụ nữ nào, khi nhìn thấy viên kim cương này, đều trở nên phát cuồng vì nó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi