Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 627: Đấu tranh hết mình

Hiện giờ, cuộc đàm phán đang tiến tới hồi kết, nhưng ngay lúc sắp hoàn thành thì lại mắc kẹt ở cửa ải cuối cùng. Tuy nhiên, công ty Kiến Quân bày tỏ thái độ rất kiên quyết, xét theo lời nói của Triệu Mẫn, hắn dường như không còn kẽ hở nào để tiếp tục thương lượng.
Sau khi suy nghĩ hồi lâu, Tiêu Chính Nghĩa cầm điện thoại di động lên và bấm một dãy số. Sự việc lần này quả thực có chút phiền phức, hắn ta không thể tự mình quyết định, đành phải báo cáo lên cấp trên để xác định được thái độ của họ.
Điện thoại được kết nối, một giọng nam trung niên vang lên: "Sao rồi, chủ nhiệm Tiêu? Hạng mục hợp tác đã thành công rồi sao?"
"Vẫn chưa, điều kiện của công ty Kiến Hành Quân gần như đã được xác nhận, nhưng vẫn còn một bước cuối cùng, bọn họ muốn nắm quyền quản lý công ty liên doanh. Hơn nữa, thái độ của họ rất kiên quyết, quyết không lui bước."
Đối phương đột nhiên im lặng, hình như đang suy nghĩ điều gì đó.
Một lúc sau, giọng nói ở đầu dây bên kia truyền đến: “Chúng ta cần phải xem xét vấn đề này một chút. Trước tiên, ngươi hãy tìm cách để bọn họ buông bỏ ý định đó đi.”
“Được.”
Tiêu Chính Nghĩa đồng ý rồi cúp điện thoại.
Trong vài ngày tới, Tiêu Chính Nghĩa đang cố gắng nghĩ đủ cách để Triệu Mẫn buông ta quyền quản lý công ty liên doanh. Mặc dù hắn ta đã dùng đủ mọi chiêu trò, nhưng Triệu Mẫn vẫn không hề lay chuyển.
Đây chính là vấn đề cuối cùng, và cũng là nan đề không thể tránh khỏi. Công ty này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt, quyền quản lý là yếu tố cực kỳ quan trọng, và không bên nào sẵn sàng buông bỏ.
...
...
Trong phòng thí nghiệm của tòa nhà số một, khi Triệu Mẫn bước vào, Trần Mặc vẫn còn đang tập trung làm thí nghiệm mô phỏng.
Máy chiếu ba chiều ở chính giữa phòng thí nghiệm đang vận hành, Triệu Mẫn có thể nhìn thấy 'ngọn lửa' màu đỏ tím đang quay tròn với tốc độ rất cao, trông vô cùng đẹp mắt.
“Hạng mục hợp tác đã tiến triển đến đâu rồi?”
Trần Mặc quay đầu nhìn Triệu Mẫn.
"Chúng ta vẫn còn đang giắng co điểm mấu chốt cuối cùng. Chúng ta đang đàm phán hợp tác dựa trên mô hình PPP, quyền điều hành công ty liên doanh đáng lẽ ra là của chúng ta, nhưng bọn họ cũng muốn quản lý của công ty. Ta nhất định sẽ không bỏ qua chuyện này."
(*) Mô hình PPP: (Public - Private Partnership) hình thức đầu tư được thực hiện trên cơ sở hợp đồng giữa cơ quan nhà nước có thẩm quyền và nhà đầu tư tư nhân.
Triệu Mẫn đưa một tập tài liệu về các điều kiện mà cả hai bên đã đạt được thỏa thuận cho Trần Mặc.
“Có một số điều mà ta không thể nói rõ ràng khi còn ngồi trên bàn đàm phán. Khi ký kết hợp tác chính phủ, một doanh nghiệp tư nhân như chúng ta thường sẽ bị rơi vào thế bị động. Nhưng bây giờ, ngay cả những điều kiện cơ bản mà cũng bị bọn họ hạn chế ngặt nghèo như vậy, chúng ta tất nhiên chẳng thể thỏa hiệp được. Nếu chúng ta cứ để mặc bọn họ điều hành công ty liên doanh, chẳng may kinh doanh thua lỗ từ năm này qua năm khác, như vậy thì chúng ta sẽ gặp rắc rối to. Chúng ta vừa đầu tư tiền của, vừa đóng góp công sức, nhưng thành quả sau này thì chỉ có bọn họ hưởng.
Không phải ta không tín nhiệm năng lực của chính phủ, nhưng làm người thì phải tính cho mình một đường lui. Ta thật sự rất không yên tâm khi để bọn họ tự mình quản lý kinh doanh. Huống hồ, chúng ta đang đàm phán dựa trên hình thức PPP, chứ không phải trở thành người làm công cho nhà nước, chúng ta phụ trách các sự vụ kinh doanh là điều hợp tình hợp lý. Vì lẽ đó, chúng ta phải đấu tranh hết mình giành quyền quản lý công ty liên doanh này. "
Trần Mặc gật đầu, bày tỏ mình đã hiểu. Tuy mục đích ban đầu của hắn khi ngỏ lời hợp tác với chính phủ chủ yếu là để nghiên cứu công nghệ tổng hợp hạt nhân, nhưng hắn cũng cần kiếm tiền nuôi vợ, không thể lãng phí tiền vô ích.
Công ty Kiến Hành Quân đã bỏ vốn đầu tư hàng trăm triệu, sau đó còn cung cấp công nghệ tổng hợp hạt nhân, bọn họ đòi hòi những quyền lợi này cũng không có gì quá đáng cả.
“Nếu bọn họ không đồng ý, ngươi định làm gì?”
Trần Mặc hỏi.
“Chúng ta sẽ kéo dài vô thời hạn, nếu bọn họ không buông tha, thì ta thì sẽ không bao giờ nhường bước.”
“Thời hạn chuyển nhượng công ty là bao lâu?”
“Hai bên đã thống nhất 60 năm, vào thời điểm chuyển nhượng, bọn họ cần phải thanh toán toàn bộ phí tổn."
"Cứ kéo dài như vậy cũng không phải là cách hay. Để ta nói về góc nhìn của ta trước đã."
Trần Mặc suy nghĩ một lúc rồi nói: "Lợi nhuận là một trong những yếu tố cần phải được đảm bảo, và quyền quản lý công ty nhất định phải thuộc về chúng ta. Ngươi hãy thảo luận với phía chính phủ, chúng ta sẽ điều hành công ty trong vòng 30 năm. Sau 30 năm, bọn họ có thể thu hồi cả thành phẩm và tiền lời, chúng ta cũng giao quyền quản lý công ty cho họ luôn. Tới lúc đó, chúng ta sẽ trở thành cổ đông, an nhàn hưởng hoa hồng."
"Thời hạn 30 năm có phải là quá ngắn không? "
"Cũng không quá ngắn. Chúng ta chỉ mới thành lập công ta Kiến Hành Quân được ba năm, và chắc chắn sẽ có rất nhiều chuyện xảy ra trong ba mươi năm tiếp theo. Đến khi đó, tiền bạc có lẽ không còn quá quan trọng đối với chúng ta. Hơn nữa, ta chỉ tham gia nghiên cứu phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát của công ty liên doanh bên kia thôi, ta sẽ không nhúng tay vào các công tác sau đó."
Trần Mặc đã lên tiếng, Triệu Mẫn tất nhiên sẽ không nói nhiều mà lập tức đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi