Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 337: Hợp tác

"Ngài Trần Mặc, ngươi có hứng thú đầu tư hay không?"
Walid mở miệng cười.
"Ta thích nghiên cứu hơn đầu tư."
Trần Mặc nói.
"Chúng ta đều cùng một loại người."
Walid cười ha hả, hắn cũng không cảm thấy bất ngờ với câu trả lời này: "Chúng ta đều yêu thích công việc."
"Đúng vậy."
Trần Mặc không phủ nhận.
"Ngài Trần Mặc có muốn công ty của mình phát triển lớn hơn nữa không?"
Sau khi khách sáo xong, Walid tiến vào chủ đề chính.
Lần trước Wailid bị chính quyền giam giữ vì lý do tham nhũng, khiến hắn bị tổn thất một khoản khá nhiều. Walid vất vả lắm mới thoát ra được, nên bây giờ hắn cần đầu tư vào một doanh nghiệp đáng tin cậy, và công ty Kiến Hành Quân chính là mục tiêu đầu tiên mà hắn nhắm tới.
"Đương nhiên là muốn."
Trần Mặc nói: "Ngài Walid có đề nghị gì không?"
"Đúng thật là có, chúng ta có thể thử hợp tác với nhau. Ta biết về đầu tư, ngươi lại rành về nghiên cứu. Nếu chúng ta có thể hợp lực lại, thì ta tin không bao lâu nữa, công ty Kiến Hành Quân sẽ có thể vang danh toàn cầu."
Trần Mặc và Triệu Mẫn liếc nhau, thầm nghĩ quả nhiên là vậy: "Hợp tác như thế nào?"
Trần Mặc không hề tỏ ra phản đối.
"Ngươi nhập cổ phần vào công ty dầu mỏ và ngân hàng của ta, ta nhập cổ phần vào công ty Kiến Hành Quân của ngươi, xem như chúng ta trao đổi cổ phần."
Walid nhìn chằm chằm vào mắt Trần Mặc để xem phản ứng của hắn. Hai vị cố vấn đi cùng với Walid cũng nhìn chằm chằm vào Trần Mặc, chỉ cần nhìn thấy bất kỳ hy vọng gì trên người hắn, thì bọn họ nhất định sẽ thừa thắng xông lên.
"Ta không hiểu về đầu tư dầu mỏ hay ngân hàng, cho nên cũng không có hứng thú gì nhiều."
Trần Mặc trực tiếp từ chối, hắn tuyệt đối sẽ không thả cổ phần của công ty Kiến Hành Quân ra ngoài. Ngay cả khi hắn vẫn có thể tiếp tục kiểm soát công ty, nhưng hắn sẽ không làm như vậy.
Việc chuyển vốn cổ phần chính là đang tặng tiền cho giới tư bản. Hắn làm việc vất vả như vậy chỉ để những nhà tư bản đó hưởng lợi sao? Không bao giờ.
Đã có lần đầu thì sẽ có lần sau, sẽ ngày càng nhiều người đến đây tìm hắn. Những kẻ nhìn chằm chằm vào miếng thịt béo bở là công ty Kiến Hành Quân cũng không phải hạng tầm thường. Chỉ cần hắn để cho những người đó nhìn thấy một chút hy vọng, bọn họ sẽ liên tục gây ra phiền phức cho hắn.
"Huawei, Apple, Umbrella, Penguin, IDG đều đã từng tìm đến ta và phải ra về tay trắng. Nếu ngài Walid cũng đến đây vì mục đích này, thì ta e rằng kết qủa cũng như vậy thôi."
Walid ngừng lại, không có động thái gì thêm. Hắn biết Trần Mặc sẽ từ chối, nhưng không ngờ đối phương lại thẳng thừng như vậy.
"Không có khả năng hợp tác sao?"
Một lát sau, Walid mới mở miệng.
"Có."
Trần Mặc nói: "Điện thoại Mắt Hồ Điệp của chúng ta muốn tiến vào thị trường quốc tế, ngài Walid có hứng thú hay không?"
Walid nhìn Trần Mặc, hắn muốn nhìn thấu chàng thanh niên thiên tài này, nhưng Trần Mặc lại có sự trầm ổn không xứng với tuổi tác, làm cho hắn không tìm thấy bất kỳ tín hiệu nào.
"Ta thì không có nhiều nguồn lực trong lĩnh vực viễn thông. Nhưng mà ta có thể giúp ngươi tìm đại lý nhượng quyền cho sản phẩm robot thông minh."
Walid mỉm cười và nói tiếp: "Robot của ngươi rất thú vị, ta rất thích nó."
Walid không đồng ý đề nghị của Trần Mặc, mà chuyển đề tài về con robot đang phiên dịch cho Trần Mặc.
"Trong ngành viễn thông, ta không có nhiều tài nguyên, nhưng ta quen biết rất nhiều người giàu. Con robot này rất tốt, ngươi có thể cung cấp theo lô và giá kênh cho ta, ta sẽ làm đại lý và tiêu thụ robot cho ngươi."
Triệu Mẫn nhìn về phía Trần Mặc và khẽ gật đầu. Mặc dù đề xuất đưa điện thoại Mắt Hồ Điệp vào thị trường quốc tế vẫn chưa được cam kết, nhưng đề nghị về robot thật ra lại không tồi.
"Đúng là một đề nghị không tồi."
Trần Mặc cười nói.
"Vậy thì chúng ta sẽ bàn chi tiết hơn về nó nhé."
Lúc Walid rời khỏi công ty Kiến Hành Quân thì đã là buổi chiều trong ngày. Sau khi ngồi trên xe, hắn mới quay đầu lại nhìn về trụ sở chính của công ty Kiến Hành Quân.
"Ông chủ, vì sao ngươi không đồng ý chuyện làm đại diện cho dòng điện thoại của họ?"
Sau khi trở lại khách sạn, người cố vấn bên cạnh hỏi hắn: "Đó là một cơ hội rất tốt để hợp tác với công ty Kiến Hành Quân."
Walid nhìn người cố vấn bên cạnh rồi khẽ lắc đầu: "Những chuyện khác đều có thể hợp tác, nhưng chuyện này thì không."
"Vì sao?"
Một người cố vấn khác tò mò hỏi.
….
….
"Không có nhiều tài nguyên viễn thông chỉ là một cái cớ, Walid căn bản không muốn hợp tác về mảng điện thoại di động với chúng ta."
Trong văn phòng của Trần Mặc, hắn, Triệu Mẫn và Tiểu Ngư đang ngồi với nhau ở trên sô pha.
Vẻ mặt Triệu Mẫn có chút hoang mang. Từ phản ứng vừa rồi của Walid, lý do không có tài nguyên trong ngành viễn thông của hắn hoàn toàn là nói cho có lệ. Điều này có nghĩa, đám người Trung Đông này, không muốn hợp tác với công ty Kiến Hành Quân trong mảng điện thoại di động.
Từ sau lần bị từ chối ở Châu Âu, không có một công ty viễn thông nào sẵn sàng hợp tác với họ trên thị trường quốc tế, điều này vô cùng kỳ lạ.
"Nếu bọn họ muốn hợp tác với công ty Kiến Hành Quân, thì lĩnh vực điện thoại di động là phương hướng hợp tác tốt nhất. Nhưng Walid lại từ chối như vậy, tình huống này đã vượt ngoài dự liệu của ta, khiến ta cũng vô cùng hoang mang."
Triệu Mẫn lắc đầu nói. Cô muốn lợi dụng nguồn lực của Walid để đưa mảng kinh doanh điện thoại tiến quân vào thị trường quốc tế, nhưng không ngờ kết quả lại thành ra như vậy.
Tiểu Ngư ngồi một bên, cô không biết nói gì hơn nên chỉ có thể tự pha trà cho hai người bọn họ.
Trần Mặc nhận lấy chén trà Tiểu Ngư đưa qua rồi mở miệng nói: "Bọn họ từ chối cũng là điều bình thường, bởi vì chúng ta không đi chung một con đường với bọn họ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi