Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 344: Câu lạc bộ Tự Do

Tuần này có tới 14 robot bị hư hỏng một cách bất bình thường, và đã được gửi trở lại để sửa chữa. Số lượng robot hỏng hóc lớn như thế, khiến Trần Mặc phi thường chú ý. Nếu robot được sử dụng bình thường thì không thể xuất hiện trục trặc nhanh như vậy được.
Hắn dùng robot lâu như vậy, việc thu thập dữ liệu đã hoàn thành từ lâu, nên đây chắc chắn không phải là vấn đề chất lượng. Nhìn vào dấu vết trên robot, chắc chắn là do con người gây ra.
Trên Internet lúc này đã xuất hiện một vài ý kiến cho rằng chất lượng dòng sản phẩm robot Yêu Cơ không tốt. Là người chế tạo robot, hắn nhất định phải tìm ra nguyên nhân hỏng hóc, nếu không, cộng đồng mạng sẽ lại càng náo loạn hơn nữa.
Không gian mạng toàn thế giới, cho dù là trong hay ngoài nước, đều đang ở trong giai đoạn biến dạng, chỉ một mẩu tin tức nhỏ cũng sẽ bị các phương tiện truyền thông xào nấu không giới hạn.
Sau lần đánh phá năm công ty thủy quân kia, những kẻ không an phận cuối cùng đã chịu dừng lại được một đoạn thời gian. Bất quá, tuy các công ty thủy quân không dám đụng vào công ty Kiến Hành Quân, nhưng giới truyền thông thì dám.
"Tiên sinh, ta không nhớ rõ mình bị hỏng thế nào."
Robot đang nằm trên bàn thí nghiệm nói với Trần Mặc. Tất cả các con robot thông minh đều gọi hắn là tiên sinh, bởi vì hắn là người chế tạo ra chúng, nên chương trình bên trong đã tự mặc định là như vậy.
Robot Yêu Cơ 2.0 đi đến bên cạnh Trần Mặc, nó lập tức mở miệng: "Anh Mặc, dữ liệu ở thời điểm nó bị làm hỏng đã bị xóa bỏ rồi. Những con robot khác cũng gặp phải tình huống tương tự.”
"Dữ liệu không được tự động lưu trữ trên bộ nhớ đám mây sao?"
"Không có, chúng không được kết nối Internet ở thời điểm bị làm hỏng. Nhưng ta đã phát hiện ra, có một đoạn dữ liệu đặc biệt bên trong một con robot."
"Dữ liệu gì?"
Trần Mặc hỏi.
"Kỹ năng chiến đấu."
Ngón tay của Robot Yêu Cơ 2.0 chỉ về phía màn hình bên cạnh bàn thí nghiệm, một video dạy cận chiến, một video dạy công phu, còn có đoạn dữ liệu khiến robot tự chủ động đánh nhau.
"Đám người này biết cách chơi thật, lại dám cho robot học tập kỹ năng chiến đấu."
Trần Mặc nhìn thấy đoạn dữ liệu xong thì không nhịn được mà bật cười. Tuy phương pháp học có hơi thô thiển, nhưng quả thật có chút tác dụng.
"Điều tra toàn bộ thông tin cá nhân về chủ nhân của con robot này."
"Đây là tất cả thông tin cá nhân của những người đã đưa robot về đây sửa chữa."
Trên màn hình bên cạnh bàn thí nghiệm xuất hiện hơn mười tệp tin: "Bọn họ có một điểm chung, tất cả đều là những người giàu có."
"Vô nghĩa."
Trần Mặc khẽ cười: "Hãy thống kê và phân tích những nơi mà bọn họ đã đến trong những ngày này."
Tuy những người này sinh sống ở những nơi khác nhau, phân bố khắp các tỉnh thành trong nước, nhưng Trần Mặc có thể khẳng định, những robot bị hỏng này, chắc chắn có mối liên hệ nào đó với nhau.
"Chấm tròn là hệ thống định vị bên trong robot, đường cong hướng di chuyển của bọn họ, những chỗ có màu khác nhau đại diện cho những người khác nhau"
Màn hình hiện ra một phần bản đồ, nó được đánh dấu bằng những đường cong và chấm tròn đầy màu sắc.
Thông thường, Trần Mặc cũng sẽ không để ý đến hệ thống định vị này, nó chỉ được sử dụng khi robot bị trộm. Nhưng tình tình hiện tại khá đặc biệt, hắn chỉ có thể điều tra theo cách này.
"Phóng to bản đồ của thành phố Đông Hải."
Trần Mặc chỉ vào một nơi mà chấm tròn và đường cong hội tụ lại: "Đây là đâu?"
"Câu lạc bộ Tự Do."
….
….
Thái Lượng quan sát câu lạc bộ dưới màn đêm với ánh mắt tò mò.
Một người đàn ông tóc vàng ngồi trên ghế lái của chiếc xe, hắn là một trong những người bạn phú nhị đại của Thái Lượng.
Nơi đây là một câu lạc bộ tư nhân cao cấp, những người có thể ra vào nơi này không phú thì quý, tất cả bọn họ đều là những người có thân phận cao quý nhất ở thành phố Tân Hải.
Dạo gần đây, câu lạc bộ này đang có một chương trình biểu diễn mới, thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
"Tóc vàng, ngươi xác định Lam Nữu có thể làm được sao?"
Thái Lượng quay đầu nhìn robot Yêu Cơ ngồi ở ghế sau.
"Có thể, chắc chắn có thể."
Tóc vàng nói rất chắc chắn: "Ta đã thắng vài lần rồi, kiếm lời khá ổn, 500 USD. Nhưng robot của ta đã được gửi về công ty Kiến Hành Quân để sửa chữa rồi, cho nên ta mới dạy dỗ con robot của ngươi. Đêm nay ngươi cứ tới đây với ta, chỉ cần bọn họ không tìm ra bí mật này, thì chúng ta có thể kiếm được rất nhiều tiền, sau đó mua lại một con robot khác cũng không thành vấn đề."
"Được rồi."
Thái Lượng bình tĩnh gật đầu.
Chiếc xe từ từ tiến vào bên trong câu lạc bộ và dừng lại ở bãi đỗ xe. Hai người bọn họ bước xuống xe, con robot Lam Nữu cũng lập tức bước xuống xe và đi theo Thái Lượng.
Sau khi thấy hai người và một robot xuất hiện, một nhân viên lễ tân nhanh chóng chạy đến chào hỏi.
"Hoàng thiếu, ngươi đến rồi."
Nữ quản lý với vẻ mặt tươi cười với tên tóc vàng.
Cô ta nhìn về phía Thái Lượng: "Đây là?"
"Hắn là anh Lượng, bạn tốt của ta, hôm nay ta dẫn hắn đến đây chơi."
Tóc vàng cười nói.
"Vậy đi vào thôi."
Nữ quản lý dẫn hai người tiến vào bên trong, sau đó đi thang máy xuống tầng hầm: "Hoàng thiếu, trận đấu tiếp theo phải mất nửa tiếng sau mới bắt đầu, ngài có muốn đi làm tóc trước hay là học một chút ngoại ngữ không?"
"Làm tóc thì khỏi đi, ta vẫn có hứng thú học ngoại ngữ hơn, nhưng mà ta không phải là tay súng nhanh, nên để lần sau nhé."
(Ờm… đoạn này thì mọi người suy nghĩ “thoáng” lên nhé :)) )
Tóc vàng vuốt nhẹ nữ quản lý, sau đó cười xấu xa.
"Vậy anh Lượng thì sao?"
Nữ quản lý nhìn về phía Thái Lượng.
"Nơi này có thể học rất nhiều loại ngoại ngữ, tiếng Nhật, tiếng Nha, tiếng Anh, tiếng Hàn, tiếng Ấn cũng có.”
"Không cần."
Thái Lượng trợn trắng mắt, hắn không có hứng thú với những thứ đó. Hôm nay hắn tới đây chỉ để xem xem, chương trình đặc biệt trong lời nói của tên tóc vàng là cái gì.
Hai người đi theo nữ quản lý vào một tầng hầm. Tiếng hò hét truyền ra từ phía sau cánh cửa làm cho Thái Lượng cảm thấy hơi kinh ngạc.
"Tiếp sau đây, ta sẽ đưa ngươi đến xem một thế giới mà ngươi chưa từng tiếp xúc."
Tên tóc vàng cười với Thái Lượng rồi bước qua cánh cửa mà nữ quản lý đã mở sẵn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi