Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1198: Giao dịch

Sau một trận mưa xối xả, con đường gồ ghề càng trở nên khó đi. Nếu phóng tầm mắt nhìn tới khu rừng nhiệt đới này, bốn phía xung quanh cũng chỉ có cây cối và một vài ngôi làng nho nhỏ.
Những người dân đứng hai bên đường chỉ tò mò nhìn đoàn xe đi qua, sau đó lại tiếp tục làm việc của mình.
Dọc theo con đường gập ghềnh lầy lội, đoàn xe đi suốt hai tiếng đồng hồ vẫn không thấy cuối con đường mòn.
“Tướng quân…”
Abser chịu đựng cảm giác lắc lư khó chịu, lúng túng lầm bầm.
Bầu không khí trong xe yên tĩnh, tiếng lầm bầm của Abser đặc biệt rõ ràng, thu hút sự chú ý của mọi người trong xe. Cảm nhận ánh mắt lạnh lùng của Amna ở bên cạnh, Abser hơi kinh hãi, chần chừ suy nghĩ xem có nên tiếp tục nói những gì muốn nói hay không.
“Sao vậy?” Hope đang dưỡng thần bỗng mở mắt rồi nhìn sang Abser, đôi mắt màu xanh da trời của hắn không ẩn chứa bất kỳ hỉ nộ nào: “Ngươi tò mò tại sao ta lại không mang mảnh vỡ phi thuyền cho bọn hắn, mà lại đi giao dịch với người khác sao?”
Abser không nói gì, Amna và ngọc trai đen Koya cũng cảm thấy thắc mắc.
“Hiện tại, vị trí của chúng ta chính là giao điểm giữa ba nơi, nên mội khi chiến tranh bùng nổ, bất kể mảnh vỡ phi thuyền thuộc về nhà nào, chúng ta cũng vẫn đối mặt với cơn lửa giận của hai nơi còn lại. Nếu kết cục đã như vậy, chúng ta cũng không cần đến mảnh vỡ phi thuyền, chi bằng giao lại cho những người có ích.”
Giọng điệu của Hope cực kỳ bình thản, nhưng lại vô cùng rõ ràng, khiến cho mấy người Abser càng thêm nghi hoặc.
“Nhưng nếu làm như vậy, chúng ta không phải đã đắc tội với cả ba nơi sao?” Abser chần chừ nói ra.
“Để có thể sinh tồn trong thời thế loạn lạc như thế này, chúng ta nhất định phải trở nên cường đại hơn bao giờ hết. Một khi đã trở nên cường đại, chúng ta đắc tội với tất cả các bên thì có sao?” Hope khinh thường lạnh nhạt nói ra: “Trong mắt một số người, ba quốc gia này cũng không có bao nhiêu thực lực, có thể bị bóp chết bất cứ lúc nào.”
Mấy người Abser không nói gì, ai nấy đều đã bị dọa sợ bởi ngữ điệu khinh thường của tướng quân.
Đoàn xe đi suốt bốn tiếng trên con đường bùn đất, cảm giác xóc nảy liên tục trong thời gian dài khiến cho mấy người ngồi trong xe vô cùng khó chịu và mệt mỏi không chịu nổi.
Điểm cuối con đường chính là biên giới của Tazania.
Khi bọn họ vừa mới hiện, một đoàn xe khác tiến vào trong tầm mắt của bọn họ.


“Chung tiên sinh, đây là thứ mà các ngươi đang cần.”
Hope nghiêm mặt vẫy vẫy tay, các thủ hạ của hắn lập tức xốc mở tấm bạt ra.
Một mảnh vỡ phi thuyền uốn khúc nằm lặng lẽ trên thùng xe, phần thân của nó còn có một vài dấu vết cháy khét và linh phụ kiện trên bề mặt, căn bản không thể nhìn ra đây là phần nào của phi thuyền vũ trụ.
Giống như xác của một chiếc ô tô từ trên trời rơi xuống.
Chung Lôi không nhúc nhích, đánh giá mảnh vỡ phi thuyền một chút rồi lấy ra một chiếc điều khiển từ xa.
Cánh cửa của thùng vận chuyển bên phía hắn được mở ra, hàng loạt người máy chiến tranh đứng gọn gàng ở bên trong, trông giống như từng tên tử thần đang chuẩn bị đoạt mạng, ngay cả khi không di chuyển, chúng vẫn có thể khiến người khác cảm thấy áp bức mạnh mẽ. Lớp vỏ kim loại ánh bạc phối hợp cùng tạo hình tinh giản, cộng với đôi mắt đang bị che chắn bởi lớp kính đen bán nguyệt nhưng vẫn lấp loé ánh sáng màu đỏ mơ hồ, có thể nói, bất kỳ ai cũng đều cảm thấy hãi hùng khiếp vía khi đối mặt với một cỗ máy lạnh lùng đến nhường này.
“Đây là những trang thiết bị mà các ngươi cần, tổng cộng ba mươi người máy chiến tranh, rất nhiều tên lửa thông minh phiên bản giản lược, hai radar lượng tử chống tàng hình và một số vũ khí khác.”
Chung Lôi mở ra hai thùng hàng ở đằng sau.
Lộc cộc!
Đám người Abser trợn trừng hai mắt, không thể tin được những gì đang xảy ra trước mắt mình.
Ai nấy đều giật mình vì sợ hãi, vầng trán ướt đẫm mồ hôi.
Bọn họ rốt cuộc cũng đã biết tại sao tướng quân của mình lại lặn lội đến đây để giao dịch, đồng thời cũng hiểu được tại sao tướng quân lại nói ra những lời cuồng vọng như vậy.
Người máy chiến tranh, radar chống tàng hình, tên lửa thông minh…
Đây đều là những trang bị quân sự tân tiến nhất, đối tượng giao dịch với bọn họ chính là tập đoàn Kiến Hành Quân.
Tướng quân Hope có đường dây liên kết với tập đoàn Kiến Hành Quân?
Bây giờ, bọn họ không thể không hoài nghi lai lịch của tướng quân có thể liên quan đến tập đoàn khủng bố kia. Tuy nhiên, đây rốt cuộc cũng chỉ là suy đoán, bọn họ để ở trong lòng là được, tuyệt đối không thể nói ra.
“Đây là quyền hạn cấp một của người máy chiến tranh, không thể sửa đổi thông tin.” Chung Lôi đưa một cái vòng đeo tay cho Hope.
Hope cũng không chần chừ mà lập tức đeo chiếc vòng vào tay, nhập thông tin của bản thân và có được quyền hạn cấp một của người máy chiến tranh.
Sau khi hoàn thành, Chung Lôi đưa cho hắn sáu cái vòng tay khác.
“Đây là quyền hạn cấp hai của người máy chiến tranh, có thể sửa đổi thông tin của người chỉ huy. Ngươi có thể giao nó cho kẻ mà ngươi tín nhiệm, nhưng một khi xung đột mệnh lệnh, người máy chiến tranh sẽ làm theo mệnh lệnh của người sở hữu quyền hạn cấp một.”
Hope cũng không nói nhiều mà tiếp nhận lấy vòng tay.
“Nếu cần phải bổ sung đạn dược, ngươi có thể phái người liên hệ với chúng ta.” Chung Lôi nói.
Sau khi cuộc giao dịch hoàn tất, Chung Lôi vẫy tay chào và lên xe rời đi.
Nhìn thấy Chung Lôi đã đi xa, mấy người Abser mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt của bọn họ nhìn Hope càng trở nên cuồng nhiệt hơn bao giờ hết. Dựa vào các trang thiết bị này, lực lượng vũ trang của bọn họ đang không còn thuộc quy mô bộ lạc như lúc trước.
“Đi thôi.”
Hope quay người rồi đi lên xe.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi