Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1264: Vị đại nhân này có muốn tạo ra một chủng tộc mới không?

“Mẹ, ngươi gọi nhiều món như vậy, chúng ta ăn hết sao?”
Trần Mặc muốn cười cũng không dám cười.
“Ăn không hết thì gói lại, chúng ta hiếm khi ra ngoài ăn một bữa cơm. Lúc bình thường ở nhà, Tiểu Ngư chỉ cắm cúi nấu cơm cho ngươi ăn, bây giờ cho con bé ăn nhiều một chút không được sao? Hơn nữa, người trong nhà cũng nhiều như vậy, mấy món này thì nhiều chỗ nào?”
Trần Sơn Hà nghiêm túc mở miệng nói.
“Ừ, không nhiều, rất tốt, rất tốt.”
Trần Mặc trưng ra vẻ mặt vô tội với Tiểu Ngư, ném cho cô một ánh mắt bất đắc dĩ.
“Còn có món ăn cuối cùng, trăm tử như ý, cái tên này rất hay.”
“…”
Lần này, trên mặt của dì Trân và dượng cũng đều mang ý cười.
“Sửng sốt cài gì, gắp thức ăn cho Tiểu Ngư đi, ngươi làm chồng thế sao? Để cho Tiểu Ngư ăn nhiều một chút, không thể để con dâu đói được?”
“Vâng.”
Trần Mặc nhịn cười gắp thức ăn cho Tiểu Ngư, các món ăn tinh xảo trên bàn đều đã bị Trần Mặc đụng đũa hủy hoại đi.
“Tiểu Ngư, ăn ngon không?” Mẹ Trần ôn nhu hỏi.
“Ăn rất ngon, cảm ơn mẹ.” Tiểu Ngư cười nói.
“Vậy thì ăn nhiều một chút, cơ thể là quan trọng nhất.”
Mặt mày mẹ Trần hớn hở, suy nghĩ một chút mới mở miệng.
“Tiểu Mặc, Vô Song cũng lớn như vậy rồi, thỉnh thoảng Vô Song có nói với ta, con bé một mình không có ai chơi cùng, muốn có một đứa em trai hoặc em gái? Có phải không Vô Song.”
“Đúng vậy, ta muốn có em trai em gái.”
“Ách!” Trần Mặc có chút sửng sốt.
Trước đó cũng ám chỉ rất rõ, còn hiện tại là nói trực tiếp.
“Không vội được.”
“Còn không gấp được sao? Còn bao lâu nữa? Vô Song cũng lớn như vậy rồi.”
Nghe thấy Trần Mặc nói không vội thì mẹ Trần lập tức không vui.
“Ta và ba của ngươi trước đó cũng không thúc giục các ngươi. Chỉ là ba mẹ già rồi, suy nghĩ đến việc có hai đứa cháu trai cháu gái bồi vui vẻ thôi. Tiểu Ngư, có thể thỏa mãn nguyện vọng của ba mẹ được không? Nếu như không muốn chăm con thì mẹ có thể chăm cho các ngươi.”
Sau khi nói xong lời này, bộ dáng của mẹ Trần có chút thất thần.
“Mẹ, người đừng nóng vội, ta và anh Mặc đều đang chuẩn bị.” Tiểu Ngư vội vàng an ủi.
“Vậy là tốt rồi, đang chuẩn bị thì tốt, mẹ cũng không vội, mẹ cũng biết là không vội được, đây cũng không phải chuyện một sớm một chiều.” Mẹ Trần lập tức vui vẻ, thuận tay gắp cho Tiểu Ngư một con bào ngư lớn.
Trương Hân Hân ở bên cạnh cũng vùi đầu ăn cơm, chỉ là ý cười đầy mặt.
Trần Mặc và Tiểu Ngư liền có một cảm giác vừa bị gài bẫy.
Sau khi ăn cơm xong, mẹ Trần liền kéo Tiểu Ngư và Mặc Nữ bồi bà và dì Trần đi dạo phố, Trần Mặc trực tiếp bị bỏ rơi. Nhìn thấy bóng lưng của mấy người phụ nữ rời đi, Trần Mặc có chút phiền muộn, nhưng mà nhìn thấy mẹ mình vui vẻ như vậy, hắn cũng nở nụ cười thoả mãn.

Trời đã về đêm đến, Trần Mặc ngồi ở trong thư phòng, theo dõi quá trình hoạt động của nhà máy hóa chất trên sao Hỏa thông qua nền tảng ảnh ba chiều.
Vấn đề cải tạo không khí ở trên sao hỏa là vấn đề quan trọng nhất hiện tại của hắn, hơn bây giờ hắn cũng không cần nghiên cứu các kỹ thuật khoa học đặc biệt nào khác, cho nên có thể toàn tâm toàn ý cho dự án sao Hỏa.
Tiểu Ngư và Mặc Nữ đi vào thư phòng, Tiểu Ngư mặc chiếc váy tình thú nửa trong suốt đi đến bên cạnh Trần Mặc, sau đó ngồi lên trên đùi của hắn.
“Hôm nay đi chơi cùng mẹ có vui không?”
“Ừ, mẹ tặng cho ta và Mặc Nữ một đôi vòng ngọc.” Tiểu Ngư đưa tay, đưa vòng ngọc ở trên tay đến trước mắt Trần Mặc.
“Rất đẹp.” Trần Mặc nói.
“Vòng tay ngọc này phải gánh chịu một sứ mệnh, một sứ mệnh nặng trình tịch, Mặc Nữ không sinh con được, cho nên ta đành phải ra tay.”
Tiểu Ngư sờ sờ bụng của mình: “Ta cũng không dùng đồ bảo hộ, vì sao mãi vẫn chưa mang thai chứ?”
Mấy năm gần đây, cô cũng muốn mang thai, nhưng mãi vẫn không thấy bụng mình có động tĩnh, cho dù hai người không mang bảo hộ trong lúc làm.
“Có thể là do ta tiến hóa quá nhanh, cách li sinh sản.” Trần Mặc nói đùa.
“Vậy xin hỏi quan chức, ngươi bây giờ đang là giống loài gì vậy?”
“Một loài người mới cường đại nhất.”
“Loài người mới sao? Vậy quan chức có muốn tạo ra một chủng tộc không? Tiểu nữ nguyện ý dâng ra ra sức mọn của mình.”
Tiểu Ngư thổi khí ở bên tai Trần Mặc nói, còn nghịch ngợm liếm láp.
“Phốc…khụ khụ…”
Trần Mặc bị sặc nước miếng của mình, sắc mặt đỏ từng trong khoảnh khắc.
Tiểu Ngư cười đến run rẩy, Mặc Nữ cũng cười lên, nhẹ nhàng vuốt lưng cho Trần Mặc.
“Ta không trêu ngươi nữa, ngươi chuyên tâm làm việc của mình đi, sau đó sớm về phòng nghỉ ngơi.”
Tiểu Ngư ỷ lại trong ngực của Trần Mặc, không muốn ngồi xuống, tiếp tục yên tĩnh nhìn Trần Mặc và đồ vật nghiên cứu của hắn: “Cái dụng cụ này, chính là máy tạo oxy mà ngươi nói sao?”
Trần Mặc gật đầu.
“Máy tạo oxy cũng không khó, hiện đang được chế tạo ở trên sao Hỏa. Chờ đến khi chuẩn bị xong xuôi, tốc độ cải tạo không khí ở trên sao Hoả sẽ được cải thiện đáng kể. Nhưng tiếp theo đó, ta còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.”
“Chuyện gì quan trọng hơn?”
“Ngươi nói thử xem.”
—–-
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi