Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1490: Ùn ùn kéo tới

Sau khi biết được mong muốn của nền văn minh Vô Tẫn Hải, Trần Mặc bắt đầu tính toán ưu và nhược điểm ở trong đó.
Khi còn ở ngôi sao Thạch Cam, hắn đã nghe nói về mối thù hận giữa nền văn minh Vô Tẫn Hải và nền văn minh Ám Sâm Lâm
Hiện giờ, nền văn minh Ám Sâm Lâm cũng đang có mặt tại ngôi sao Thạch Cam, nếu hắn chứa chấp sinh mệnh nền văn minh Vô Tẫn Hải ở đây, thì có thể trở thành kẻ định của nền văn minh Ám Sâm Lâm, nhưng đồng thời cũng sẽ nhận được sự trợ giúp của nền văn minh Vô Tẫn Hải.
Hơn nữa, sinh mệnh sở hữu siêu năng lực ở nền văn minh Vô Tẫn Hải đã tiên đoán hắn có biện pháp rời khỏi ngôi sao Thạch Cam, chứng tỏ chuyện này cũng bao hàm một chút yếu tố nhân quả.
“Các người có thể ở lại đây, nhưng ta có một điều kiện.” Trần Mặc nói.
“Ngài nói đi.” Thủy Linh khẽ thở phào một hơi.
“Toàn bộ thành viên thuộc hạm đội của nền văn minh Vô Tẫn Hải, bao gồm cả ngươi, đều phải nghe theo sự chỉ huy và sắp xếp của ta. Nếu các ngươi không đồng ý, thì xin hãy mau chóng rời đi.” Trần Mặc nói.
“Đại nhân Thủy Linh, chuyện này…”
“Được.”
Quy Tượng còn muốn nói gì đó, thì Thủy Linh liền cắt ngang ông ta, không chút do dự mà lên tiếng đồng ý.
Lời dự đoán của sư thầy, cộng với cảm nhận khi tiếp xúc gần, đã khiến Thủy Linh lựa chọn tin tưởng Trần Mặc.
Nền văn minh Vô Tẫn Hải bọn họ vốn có khả năng tiên tri vô cùng chuẩn xác, những người thức tỉnh siêu năng lực này sẽ không bao giờ nói dối về những sự việc mình đã thấy trước, đồng thời cũng lựa chọn tin tưởng vào những điều này. Nếu ngay cả dự đoán của chính mình mà cũng không tin tưởng, vậy thì cũng đừng mong những người khác tin tưởng. Hơn nữa, động thái hoài nghi và dối trá sẽ ảnh hưởng lớn đến hoạt động của não, khiến cho năng lực tiên triên bị suy yếu đi và không còn chính xác nữa.
Trước sự quyết đoán của Thủy Linh, Trần Mặc không khỏi liếc nhìn cô ta một cái.
Bởi vì nền văn minh Vô Tẫn Hải không tỏ ra kiêu ngạo như trong tưởng tượng ban đầu, vậy nên Trần Mặc cũng không phản cảm với bọn họ.
“Vậy thì hạm đội các người mau vào đi.”

Odur ngắm nhìn ly rượu màu đỏ trong tay, uống một hơi cạn sạch rồi bóp nát ly thủy tinh bằng bàn tay thô ráp như da cá sấu, ánh mắt cũng loé lên một tia tùy ý xen lẫn với ngang bướng, chiến giáp trên người hiện rõ hoa văn ngọn lửa màu đen, chính là dấu hiệu của nền văn minh Ám Sâm Lâm.
Odur đột nhiên há họng thật to, trông hệt như loài khủng long thời tiền sử, hắn ta thè chiếc lưỡi dài ra để liếm láp chất lỏng màu đỏ còn sót lại ở khóe miệng, sau đó rũ bỏ những mảnh vụn thủy tinh trên bàn tay, rồi quay sang nhìn tất cả tin tức trên màn hình ba chiều: “Ngươi có chắc đám hải sản của nền văn minh Vô Tẫn Hải kia đã đi vào hệ hành tinh này sao?”
“Ta chắc chắn, hệ hành tinh này đang được cải tạo quy mô lớn, có lẽ là đang xây dựng một điểm kết nối không gian.” Đầu sư tử bên cạnh đáp.
“Ha ha, có chút thú vị.” Odur lại cẩm một ly rươu khác, đôi mắt to tròn híp lại thành một đường kẻ rồi lóe lên một tia nham hiểm: “Ngươi hãy lan truyền tin tức về đám hải sản của nền văn minh Vô Tẫn Hải đang ở hệ hành tinh này cho cả thiên hà cùng biết đi, chúng ta phải khiến bọn hắn bận rộn một chút mới được.”
Odur phát ra âm thanh lạnh lẽo kỳ quái, tràn đầy đùa bỡn.

Nền văn minh Vô Tẫn Hải đã tiến vào chiếm đóng ở hệ hằng tinh không xác định, đồng thời đã tìm ra biện pháp rời khỏi thiên hà Thạch Cam ở nơi đó.
Tin tức này lan truyền khắp thiên hà giống như một cơn bão, ngay cả tọa độ của hệ hằng tinh kia cũng bị phơi bày ra ngoài ánh sáng.
Vào thời điểm hiện tại, ngôi sao Thạch Cam giống như là một đầm lầy không lối thoát, mà các cuộc xung đột giữa những nền văn minh thần cấp lại đang mở rộng quy mô ra bên ngoài ngôi sao Thạch Cam, khiến cho vô số hệ hằng tinh ở xung quanh bị phá huỷ. Vì lẽ đó, nhiều người đều cho rằng nền văn minh Vô Tẫn Hải có thể sẽ vận dụng siêu năng lực tiên tri, từ đó mang lại một cơ hội sống sót cho bọn họ.
Vậy nên, ngay khi tin tức này được truyền ra, các sinh mệnh trong tâm thế tuyệt vọng lập tức phỏng đoán rằng nền văn minh Vô Tẫn Hải ắt hẳn đã tìm ra lối thoát ở hệ hằng tinh này, cho nên mới lựa chọn chiếm đóng nơi đó.
Những sinh mệnh vừa thoát khỏi hành tinh thủ phủ – chính là ngôi sao Thạch Cam – đều lần lượt thay đổi lộ trình, hướng về phía hệ hằng tinh của Trần Mặc, ai nấy đều lộ ra vẻ hoảng loạn trên khuôn mặt, đồng thời cũng ngập tràn hy vọng trong ánh mắt.

Trần Mặc và Thủy Linh nhìn chăm chú vào radar dò xét, sắc mặt của cả hai người đều không được tốt cho lắm.
Thông qua radar hiển thị lượng tử trên phi thuyền của nền văn minh Vô Tẫn Hải, trong phạm vi ba ngày ánh sáng xung quanh hệ hằng tinh này, đủ loại phi thuyền tốc độ ánh sáng đang bay về phía chỗ ở của bọn họ như một đàn châu chấu bu vào thức ăn, khiến cho người nào người nấy đều tê dại da đầu.
“Mặc Nữ, ngươi hãy khởi động chế độ phòng ngự ở mức cao nhất, đồng thời tiêu diệt tất cả các phi thuyền tiến vào phạm vi hệ hằng tinh này một cách trái phép.”
“Vâng.”
Ngay khi Trần Mặc vừa ban bố mệnh lệnh, tất cả các loại vũ khí được bố trí trong hệ hằng tinh đều bắt đầu khởi động.
Các tin tức cảnh cáo lượng tử liên tục được phát ra trên kênh liên lạc công cộng và sóng điện từ lượng tử của thiên hà Thạch Cam.
Thủy Linh cũng vô cùng quyết đoán, lập tức ra lệnh cho toàn bộ thành viên thuộc hạm đội của nền văn minh Vô Tẫn Hải nghe theo mệnh lệnh của Trần Mặc, gia nhập vào đội vệ binh của hệ hằng tinh.
Các chiến giáp sư của nền văn minh Vô Tẫn Hải không có ý kiến gì, thậm chí còn nguyện ý phục tùng theo mệnh lệnh của Trần Mặc, bởi vì tất cả bọn họ đều ý thức được hậu quả thảm khốc nếu như đám phi thuyền kia có được cơ hội ùn ùn lao tới hệ hằng tinh này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi