Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 95: Giám sát tài chính

Triệu Mẫn không ngờ Trần Mặc sẽ thực sự chỉ cho Vương Tư Gia những điều này, cho nên cô không ngắt lời mà lặng lẽ quan sát. Cô không thể hiểu rõ vị chủ tịch này yêu nghiệt đến mức nào nữa.
Vương Tư Gia híp mắt lắng nghe, những ý tưởng táo bạo không ngừng hiện lên trong đầu cô.
Trần Mặc chỉ nói một số ý tưởng sơ bộ về việc phát triển hệ điều hành máy tính cũng như một số phần dễ xảy ra lỗi trong quá trình làm việc chứ không đi sâu vào giải thích. Bởi vì hắn không biết rõ bộ phận nghiên cứu và phát triển ở công ty đã phát triển hệ điều hành máy tính đến trình độ nào. Mà nếu muốn giải thích cặn kẽ những suy nghĩ của mình, hắn có nói một ngày một đêm cũng không hết.
Một lúc sau, Trần Mặc dừng lại.
“Đây là ý tưởng chung của ta, chỉ mang tính chất tham khảo. Lần sau ngươi nhớ báo cáo tiến độ nghiên cứu hệ điều hành máy tính với ta. Nếu ngươi có điều gì không hiểu thì có thể hỏi ta.”
Hắn vừa nói xong, Vương Tư Gia đã nhìn hắn bằng ánh mắt ngưỡng mộ.
“Được rồi, Gia Gia, ngươi có việc gì thì hỏi sau nhé.”
Triệu Mẫn cướp lời Vương Tư Gia, cô thật sự sợ cô em họ tùy tiện này lại ăn nói lung tung, khiến bầu không khí trở nên lúng túng thì sẽ phiền phức lắm. Sau khi Vương Tư Gia dừng lại, Triệu Mẫn mới quay đầu nhìn Trần Mặc.
“Trong phòng thí nghiệm cá nhân của ngươi vẫn còn có một số dụng cụ chưa kịp lắp đặt xong, ta đã cho người tăng ca suốt hai mươi bốn giờ từ hai hôm trước để có thể hoàn thành nó vào tối hôm nay. Còn phòng làm việc thì đã bố trí xong, bây giờ ngươi có thể làm việc ở đây.”
Triệu Mẫn đưa Trần Mặc đến văn phòng.
Nơi làm việc của Trần Mặc nằm ở tầng trên cùng của tòa nhà công ty, từ cửa sổ nhìn xuống có thể nhìn thấy rõ dòng xe cộ tấp nập ở thành phố Tân Hải, tầm nhìn rất thoáng đãng.
“Tốt lắm.”
Trần Mặc gật đầu.
“Ngươi còn cần gì nữa không?”
Triệu Mẫn hỏi.
“Kêu người đặt vài giá sách bên cạnh đây rồi bổ sung thêm một số sách lên đó. Ta cần phải đọc sách vào thời gian rảnh rỗi.”
Trần Mặc nói.
Hiện tại hắn không thể đến thư viện đại học Tân Hải đọc sách được, cho nên chỉ có thể đọc sách sau khi nghiên cứu, dù sao thì hắn cũng chưa hoàn thành mục tiêu đọc một ngàn cuốn sách. Hắn vẫn luôn thắc mắc, cấp thẩm quyền tiếp theo của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật sẽ là gì.
“Được, ta sẽ cho người sắp xếp.”
Triệu Mẫn gật đầu.
“Việc cuối cùng, ngươi có thể xem giúp ta có căn biệt thự nào tốt để mua không, ta ở trong góc nhà thuê nhỏ hẹp mãi cũng không hay.”
“Này, ngài chủ tịch, ta không phải quản gia của ngài đâu nha.”
Triệu Mẫn bị Trần Mặc chọc tức đến bật cười: “Nhà của ngươi mà ngươi cũng không lo nữa à. Được rồi, ta sẽ lo liệu chuyện này, ai bảo ngươi là ông chủ trả lương cho ta chứ.”
Cuối cùng, Triệu Mẫn vẫn phải cam chịu số phận.
“Tốt rồi, ta cũng không còn cần gì nữa.”
Trần Mặc nói.
“Đây là thẻ từ và mật khẩu của phòng thí nghiệm, thẻ từ còn có một cái dự phòng ở trong két sắt của ta. Mật khẩu thì chỉ có ta và ngươi biết thôi. Lối vào của phòng thí nghiệm được trang bị tính năng nhận dạng khuôn mặt, vân tay và giác mạc. Đây là khu vực cá nhân của ngươi, nếu ngươi không cho phép thì sẽ không có ai có thể tiến vào được.”
Triệu Mẫn lấy ra một thẻ từ đưa cho Trần Mặc.
“Ta vẫn đang thông báo tuyển dụng một trợ lý cho ngươi, nhưng hiện tại ta vẫn chưa tìm được người thích hợp, nếu có ta sẽ đưa đến. Nếu không có chuyện gì nữa thì ta đi trước, công ty còn rất nhiều tài liệu đang chờ ta xử lý.”
“Được.”
Sau khi Triệu Mẫn rời đi, Trần Mặc bật năm cái máy tính trên bàn làm việc. Đây đều là những chiếc máy tính có cấu hình mạnh nhất hiện có trên thị trường do hắn đặc biệt yêu, mục đích chủ yếu là để hỗ trợ sự vận hành của Mặc Nữ. Bên cạnh còn có phòng máy tính của công ty, hắn cũng không cần phải lo lắng về vấn đề thiếu máy tính để hỗ trợ Mặc Nữ hoạt động sau này.
“Mặc Nữ.”
Sau khi bật micrô và kết nối Internet trên máy tính, Trần Mặc ngồi trên ghế làm việc, dồn mọi sự tập trung vào năm chiếc màn hình máy tính trước mặt.
“Anh Mặc, Mặc Nữ đến rồi.”
Trần Mặc vừa dứt lời, một cô gái nhỏ mặc váy trắng xuất hiện trên màn hình máy tính trước mặt của hắn.
“Kể từ hôm nay, ngươi hãy giám sát hệ thống tài chính và tài khoản ngân hàng của công ty, nếu có khoản nào không rõ ràng, ngươi chủ động thông báo cho ta ngay.”
Trần Mặc vô cùng yên tâm về Triệu Mẫn, nghi người thì không dùng người, dùng người thì không nghi ngờ người. Cho nên lúc ban đầu, sau khi giao công ty cho Triệu Mẫn quản lý, ngoại trừ thi thoảng xem báo cáo tài vụ ra, hắn cũng không hỏi đến tình hình công ty nhiều cho lắm.
Nhưng yên tâm về Triệu Mẫn, cũng không có nghĩa sâu mọt sẽ không xuất hiện trong số những người bên dưới. Người ta nói, phòng tài vụ là nơi quan trọng nhất trong một công ty. Tiền tài động lòng người, hắn cũng không dám đảm bảo tất cả các nhân viên trong Kiến Hành Quân sẽ không bị mờ mắt bởi thứ này.
Ngay khi Mặc Nữ mới hình thành, hắn đã nghĩ cho Mặc Nữ giám sát hoạt động tài chính và tài khoản của công ty, nhưng vì lúc đó hắn không có mặt công ty, cho nên vẫn chưa có cơ hội làm như vậy.
Nhưng bây giờ hắn đã tiến vào công ty, vậy cũng phải giám sát những thứ cần thiết và tài vụ. Sâu mọt tuyệt đối không được phép tồn tại ở bên trong Kiến Hành Quân, bằng không, nền móng của công ty sẽ bị tác động một cách dễ dàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi