Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1162: Người ở bên kia cây cầu

“Hoàn thành.”
Trần Mặc nhìn chiếc mũ màu hồng trước mắt, nội tâm cảm thấy rất hài lòng, bên trên còn có logo của tập đoàn Kiến Hành Quân.
Có chút đáng yêu, có chút nữ tính, phù hợp cho Tiểu Ngư.
Để có thể mô phỏng một số lượng lớn các hoạt động hàng ngày của con người, Tiểu Ngư phải đeo thiết bị này khi đi ra ngoài và tiếp xúc với thế giới bên ngoài, từ đó nảy sinh những cảm xúc và nhận thức khác nhau. Nếu hắn chế tạo thiết bị cảm ứng sóng điện não giống như một chiếc mũ bảo hiểm hoặc băng đô, như vậy sẽ rất kỳ lạ và không có tính thẩm mỹ để Tiểu Ngư có thể thoải mái sử dụng.
Đội chiếc “mũ” này và đi ra ngoài, cô ấy không cần lo lắng về ánh mắt của người qua đường.
Ngoại trừ hình thức bên ngoài, công nghệ trong chiếc mũ này vẫn được hoàn thiện dựa theo các yêu cầu kỹ thuật trong thư viện Khoa Học Kỹ Thuật một cách nghiêm ngặt.
Mỗi vùng chức năng trong não người có rất nhiều nhịp điệu sóng não, và các dải tần số của mỗi nhịp điệu là khác nhau, thiết bị cảm biến sóng não này có thể xác định chính xác các nhịp điệu khác nhau.
Sau hàng trăm lần thử nghiệm và kiểm tra, về cơ bản, hiện tượng này giống như mô tả trong lý thuyết kỹ thuật.
Hệ thống cảm ứng sóng não và công nghệ hệ thống ý thức thần kinh đã hoàn thành, bước tiếp theo chính là giai đoạn thực nghiệm chính thức.
“Đi xem thân thể mới của ngươi.”
Trần Mặc đặt hai chiếc mũ vào vali xách tay, sau đó đi tới phòng thí nghiệm người máy.
Cơ thể hiện tại của Mặc Nữ đang sử dụng con chip và công nghệ trước đây, Trần Mặc liền nhân cơ hội thay thế siêu chip lượng tử và sự xuất hiện của vật liệu mới trong Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật để đổi cho Mặc Nữ một cơ thể mới.
Trên bàn thực nghiệm của phòng thí nghiệm người máy, cơ thể mới của Mặc Nữ nằm yên lặng ở đó, bề ngoài giống hệt cơ thể ban đầu của Mặc Nữ, không có bất kỳ thay đổi nào.
Cơ thể mới này đã được nâng cấp một lần nữa, mọi bộ phận đều được làm bằng vật liệu mới với cường độ mạnh mẽ hơn rất nhiều. Trừ khi đối phương có vũ khí đặc biệt, nếu không thì đừng mong phá hủy cơ thể này.
Trong cơ thể mới của Mặc Nữ, chip lượng tử mới nhất có thể kiểm soát 1087 qubit đóng vai trò như một “bộ não lượng tử”, hơn nữa còn có thể được nâng cấp và thay thế bất cứ lúc nào, cho nên không cần lo lắng về việc chip lượng tử ngày càng tiên tiến và cần thay thân máy mới.
“Mặc Nữ, sao chép một bản sao của chương trình thông minh cốt lõi vào cơ thể mới.”
Trần Mặc khởi động thân thể mới, sau đó quay sang nói với Mặc Nữ bên cạnh.
“Vâng.”
Lượng dữ liệu khổng lồ đã được chuyển dời sau mười phút.
“Cơ thể trước đó sẽ được cất vào khoang chứa sao?” Mặc Nữ hỏi.
“Ừm.”
Trần Mặc xoa đầu cô, hơi tiếc nuối.
Nhận được mệnh lệnh của Trần Mặc, Mặc Nữ gật đầu quay người đi tới chỗ khoang cất giữ.
Trần Mặc tò mò sờ làn da Mặc Nữ, cảm giác cơ thể này mới này có làn da giống như người thật: “Mặc quần áo rồi về nhà tìm chị Tiểu Ngư, sau đó ta sẽ tiếp tục tiến hành thí nghiệm để ngươi có thể cảm nhận và tư duy của loài người.”
“Vâng.”
Mặc Nữ nở một nụ cười, nhanh chóng đứng dậy khỏi bàn thí nghiệm rồi mặc quần áo, sau đó đi đến bên cạnh Trần Mặc.
Tiểu Ngư tò mò nhìn hai chiếc mũ trong va li, màu sắc hồng phấn có chút đáng yêu.
Đâu chỉ là đáng yêu, trên đó còn có logo Kiến Hành Quân, nhìn qua rất nữ tính.
Khó có thể tưởng tượng, chiếc mũ nhìn qua có chút đáng yêu, nhưng lại được tích hợp công nghệ cảm nhận sóng não và hệ thống ý thức thần kinh tiên tiến nhất thế giới.
Nhưng khi cầm mũ lên xem thì mới biết bề ngoài chỉ là lừa đảo mà thôi, nếu nhìn kỹ một chút thì sẽ nhìn thấy những máy cảm ứng chi chít cỡ hạt vừng được lắp vào bên trong mũ một cách trật tự.
“Bây giờ bắt đầu rồi phải không?”
Tiểu Ngư cầm mũ, cẩn thận lật xem một lượt rồi hỏi.
“Đúng vậy, chỉ cần ngươi đội mũ lên, sóng điện não của ngươi sẽ được ghi nhận, sau đó được chuyển hoá thành các nhịp điệu sóng não và được truyền đến “bộ não lượng tử”. Mặc Nữ sẽ dựa trên thông tin nhịp điệu có trật tự này, từ đó mô phỏng những thay đổi tiềm ẩn trong hệ thần kinh của con người, tạo thành hệ thống ý thức tổ chức cấp cao. ”
Trần Mặc giới thiệu kỹ thuật chứa trong “chiếc mũ” cho Tiểu Ngư.
Tiểu Ngư là người ở đầu bên kia của của “cây cầu”, là đầu vào cung cấp một luồng nhận thức chân thực và cảm xúc ổn định cho “cây cầu” này.
“Trong khoảng thời gian này, ngươi cứ đội mũ rồi sinh hoạt như bình thường, cần làm gì thì làm nấy. Tuy nhiên, ngươi hãy hãy ở bên Mặc Nữ, cho cô ấy biết ngươi đang làm gì, như vậy thì cô ấy mới xác định được mình đã nhận được những gì.”
Trần Mặc nói.
“Được.” Tiểu Ngư gật đầu.
Trần Mặc tiện tay cầm chiếc mũ lên, sau đó đội lên đầu Tiểu Ngư, sửa sang tóc tai cho cô một chút.
Vài sợi tóc con của Tiểu Ngư phủ xuống, che kín vầng trán, lộ ra đôi mắt ngọt ngào và gương mặt thanh tú. Ngay lập tức, phong thái của Tiểu Ngư tăng thêm vài phần thiếu nữ, cứ như thể cô gái thanh lịch thời đại học đã quay về.
“Đẹp lắm.” Trần Mặc sửa sang vài lọn tóc nghịch ngợm, gật đầu thoả mãn.
“Chiếc mũ thực sự rất đẹp.” Tiểu Ngư nhìn mình trong gương, cô dường như chỉ đội chiếc mũ bình thường, hoàn toàn không có dáng vẻ đang sử dụng một sản phẩm kỹ thuật tiên tiến, trông rất dễ thương.
“Chủ yếu là người đẹp.”
“Miệng rất ngọt.”
Tiểu Ngư cười ngọt ngào: “Sau khi thí nghiệm xong, ngươi hãy làm cho ta mũ dệt kim bình thường đi.”
“Được.”
Trần Mặc khẽ gật đầu và đưa cho Tiểu Ngư một công tắc để kích hoạt mũ cảm ứng sóng não.
“Ngươi có cảm giác gì không?”
“Không có.” Tiểu Ngư lắc đầu nói.
“Mặc Nữ, nhận được thông tin chưa?” Trần Mặc quay đầu nhìn Mặc Nữ bên cạnh.
“Rất đặc biệt, rất lạ, đây chính là cảm giác sao?”
Trong giọng nói của Mặc Nữ mang theo ngờ vực.
“Đúng thế.”
Trần Mặc có thể chắc chắn rằng mọi suy đoán của mình, cơ học lượng tử thật sự có thể mô phỏng hoạt động của ý thức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi