Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 764: Ngươi không cảm thấy mình đang quá tham lam sao?

Trần Mặc lấy một chiếc hộp lớn từ trong cốp xe. Kể từ lần tập kích lúc trước, hắn đã phát minh một vài dụng cụ dùng để phòng thân. Cho tới nay, những món đồ này vẫn chưa được phát huy tác dụng lần nào, hắn cũng rất hy vọng sẽ như vậy vĩnh viễn, nhưng rốt cuộc vẫn phải dùng đến.
Một loạt trang bị phòng thân tinh xảo được chất đầy trong chiếc hộp. Hình dáng của chúng khác hẳn những thiết bị quân sự truyền thống, mà giống như dụng cụ của các đặc công trong phim điện ảnh.
Thứ trông bình thường nhất là một khẩu súng lục, ngoài ra còn có nhẫn, người máy con nhộng, còn có một số những thiết bị mà ngay cả những người đam mê quân sự cũng không thể gọi tên.
“Mọi người mặc vào đi.”
Trần Mặc lấy ra hai chiếc áo thun màu xám, ném qua cho Vương Hải và Chu Hà đang ngồi ở ghế lái và vị trí phó lái.
Chu Hà cũng không tỏ thái độ gì, chỉ cởi áo khoác ra rồi mặc áo thun xám xịt vào người. Chất liệu của chiếc áo này dày hơn so với các loại trang phục thông thường, tuy nhiên, cô đã từng được trải nghiệm chức năng chống đạn cực mạnh của nó. Thân là một vệ sĩ thân tín của Trần Mặc, cô đương nhiên biết đến các trang bị có trong xe và tác dụng của chúng.
Lần đầu tiên biết được những trang bị này trong hộp trang bị phòng thân của Trần Mặc, Chu Hà thực sự đã rất kinh ngạc và hoảng sợ. Các nhà lãnh đạo cao cấp đến đâu đi nữa, thì cũng không có nhiều thiết bị phòng thân tân tiến như vậy.
Sau khi mặc áo thun, Trần Mặc cầm ra một chiếc nhẫn, đeo vào rồi để ba quả bóng bàn to bằng quả trứng vào túi quần.
“Anh Mặc, có một cuộc gọi từ số lạ.”
Giọng nói của Mặc Nữ đột nhiên vang lên, cắt đứt động tác của Trần Mặc.
Sắc mặt của Trần Mặc không khỏi cứng lại: “Kết nối đi.”
“Trần Mặc tiên sinh, em gái của ngươi đang nằm trong tay ta.”
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói của Đổng Tuyền, âm điệu không biết là đang vui hay giận: “Ta biết các người và cảnh sát đã đuổi được tới đây, nhưng ta vẫn muốn có được thứ mà mình muốn.”
“Ta cho ngươi mười triệu tiền mặt, lập tức thả em gái ta ra.”
Trần Mặc phát ra âm thanh lạnh lẽo vô cùng tận.
“Không thể không nói rằng, điều kiện của ngươi làm ta rất rung động. Tuy nhiên, tiền không phải là thứ ta muốn, và ta cũng không thiếu tiền.”
“Vậy ngươi muốn cái gì?”
“Công nghệ tổng hợp phản ứng hạt nhân có kiểm soát, công nghệ trí tuệ nhân tạo và công nghệ chiếu ảnh ba chiều.”
Trên điện thoại truyền đến giọng nói xót xa.
“Ngươi không nghĩ rằng mình đang quá tham lam sao?”
Sắc mặt Trần Mặc trở nên tối sầm, đấy mắt cất giấu ngọn lửa giận vô tận.
“Ban đầu ta chỉ muốn công nghệ tổng hợp phản ứng hạt nhân có kiểm soát thôi, thế nhưng thật đáng tiếc, vì đã xảy ra một chút vấn đề, cho nên ta thuận tiện nảy sinh lòng tham một chút. Nếu ngươi cảm thấy em gái trong veo như nước của mình không quan trọng bằng những công nghệ lạnh băng kia, thì ngươi cũng có thể từ chối ta.”
“Ta không có khả năng đưa hết cả ba loại kỹ thuật này cho ngươi. Nếu như ngươi muốn một loại ở trong số đó thì ta sẽ lập tức giao ra, chỉ cần ngươi thả em gái của ta.”
“Hai loại, công nghệ tổng hợp phản ứng hạt nhân có kiểm soát và trí tuệ nhân tạo, ngươi chỉ có hai giờ nữa thôi. Phía bắc thành phố có một nhà máy bị bỏ hoang, đợi thêm một lúc nữa, khung cảnh nơi đó chắc hẳn sẽ rất náo nhiệt. Ta đã chuẩn bị một món quà thật lớn, vốn dĩ không muốn dùng đến, nhưng vì có chút vấn đề nên bây giờ phải đem ra làm quà. Ngươi nên tự mình mang đồ tới, không dắt theo bất kỳ người nào, không được giao ra kỹ thuật giả, nếu không thì ngươi sẽ phải hối hận cả đời.”
Đổng Tuyền cúp điện thoại, nhìn chiếc xe phía sau vẫn luôn bám sát, hắn không khỏi bực bội mà đập mạnh tay lái. Hành tung của hắn bị phát hiện còn sớm hơn so với tưởng tượng. Tên vệ sĩ đột nhiên xuất hiện và đánh chết hai đồng bọn, làm cho kế hoạch hoàn hảo ban đầu của hắn bị xáo trộn.
Vậy nên, Đổng Tuyền không thể không tiến hành kế hoạch dự bị, mặc dù tình thế bây giờ có hơi bị động.
Đèn báo hiệu lấp loé liên tục, còi báo động như xé rách bầu trời đêm yên tĩnh, bầu không khí mang theo vẻ nóng rực.
Đổng Tuyền đang nhìn khu nhà máy bị bỏ hoang ở phía xa, đột ngột hắn ta chuyển tay lái, nhanh chóng phóng xe đi.


Khi Trần Mặc đến khu nhà xưởng bị bỏ hoang, toàn bộ nơi đây đã bị giăng dây ngăn cách.
Năm xe cảnh sát, hai xe đặc cảnh, mỗi một người đều bày ra tư thế chờ đợi quân địch.
Nơi đây là vùng ngoại ô, xung quanh không có khu dân cư, cho nên cũng không có đám đông vây xem.
Toàn bộ các tuyến đường đều đã bị phong tỏa, các phương tiện giao thông không liên quan đều không được phép đến gần hiện trường.
“Trần Mặc tiên sinh, ta là Trang Nham, đại đội trưởng chi đội đặc cảnh, chịu trách nhiệm chỉ huy hành động tại hiện trường.”
Người đàn ông có nước da ngăm mặc đồng phục đặc công, lên tiếng chào hỏi với Trần Mặc.
Một tiếng trước, hắn đã nhận được thông tin của vụ án, con tin trong tay tên bắt cóc là em gái của Trần Mặc, cấp trên đã yêu cầu hắn phải đảm bảo an toàn cho con tin bằng mọi giá.
Hiện giờ, tình hình bên trong có chút phiền phức, hắn cũng không dám hành động tùy hứng.
Trần Mặc gật đầu, sắc mặt không chút biểu cảm: “Tình hình em gái ta thế nào rồi? Còn Võ Cường thì sao?”
“Người vệ sĩ bị bắn vào tay đang trên đường đến bệnh viện. Em gái ngươi và tên bắt cóc đang ở bên trong.”
Trang Nham đưa Trần Mặc đến bên xe kỹ thuật, mở bản đồ khu nhà xưởng, chỉ vào một trong những dãy phòng nhỏ: “Tên bắt cóc đang ở tầng một cùng với con tin, cả tòa nhà này chỉ có hai người. Nhưng...”
Sắc mặt Trang Nham bất chợt nghiêm túc, khiến trái tim của Trần Mặc thắt lại, trong lòng này sinh một dự cảm không lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi