Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 392: Ngày đầu tiên

Nhận ra được vừa nãy mình đã vô ý, Ngũ Băng vội điều chỉnh lại tâm lý: "Vừa nãy có lẽ ta đã mạo phạm rồi, rất xin lỗi."
"Không mạo phạm, ai cũng sẽ có nghi vấn như vậy. Do ta quá giỏi, không thể ngăn được."
Trần Mặc cười.
Nghe được lời này, Ngũ Băng trợn trắng mắt. Cô không ngờ nhân tài truyền thuyết của quốc gia thế này mà vẫn có một mặt ái kỷ như vậy.
Có điều, đã làm loạn đến thế này, Ngũ Băng cũng không thể tiếp tục làm phiền nữa.
Không lâu sau là có thể tiến hành thí nghiệm lâm sàng, đến khi đó, cô đương nhiên có thể biết được loại thuốc này sẽ ảnh hưởng đến não bộ con người như thế nào.
Nói thêm một ít chuyện trời nam đất bắc, Ngũ Băng mới rời khỏi nơi ở của Trần Mặc, chạy về nhà mình.
Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn xong điểm tâm, Trần Mặc lập tức chạy theo Lý Thành Chi tới viện nghiên cứu. Mục đích lớn nhất của hắn khi đến đây vẫn là buổi thí nghiệm lâm sàng của thuốc phát triển tiềm năng cơ thể người này.
"Đây là khỉ thí nghiệm của chúng ta, mã số 22."
Ngũ Băng chỉ vào con khỉ đang chơi đồ chơi trong chiếc lồng thủy tinh trong suốt và bắt đầu giới thiệu, bên cạnh cô là Trần Mặc đang mặc đồ bảo hộ màu trắng và đeo khẩu trang.
Sau khi Lý Thành Chi đưa Trần Mặc đến khoa y sinh của sở nghiên cứu tại Học Viện Kỹ Thuật, hắn để Ngũ Băng tiếp tục đưa Trần Mặc vào bên trong.
Vì Ngũ Băng là một trong số những người phụ trách chính của buổi thí nghiệm ngày hôm nay, đồng thời cũng đã quen biết với Trần Mặc từ trước, nên cô chính là người dẫn đường thích hợp nhất.
Trần Mặc quan sát con khỉ trong lồng thủy tinh với sắc mặt bình thản. Việc thí nghiệm thành công đã được dự liệu từ trước, không có bất kỳ điều gì nằm ngoài ý muốn của hắn.
"Có tổng cộng 5 con khỉ tham gia vào thí nghiệm lần này, từ số 22 đến số 26. Số 26 nằm trong nhóm bình thường."
Ngũ Băng đưa những số liệu quan sát trong khoảng thời gian này cho Trần Mặc xem qua.
Khi mới đến đây lúc sáng sớm, cô ta nghe nói Trần Mặc đã giao toàn bộ công thức thuốc và các tài liệu kỹ thuật cho bọn họ. Vậy nên, Trần Mặc cũng được xem như là một thành viên trong đội ngũ nghiên cứu của dự án này. Cô cần phải cho Trần Mặc xem số liệu và tài liệu của những đợt thí nghiệm đã được thực hiện gần đây.
"Trong 5 đối tượng thí nghiệm, đối tượng nào cũng đều khỏe mạnh và không có biểu hiện tổn thương. Hoạt động của tế bào miễn dịch và tế bào gốc của 4 đối tượng đều cao gấp đôi so với đối tượng bình thường, tất cả đều trong phạm vi cho phép. Sức khỏe của đối tượng được thử nghiệm cũng rất tốt, lực cắn cũng rất mạnh ... "
Ngũ Băng như hoạt ngôn viên mà giới thiệu tất cả mọi thứ cho Trần Mặc. Nhân viên nghiên cứu đang đứng bên cạnh cũng không dám xen vào mà chỉ lặng lẽ nhìn Trần Mặc.
Những vị trợ lý trẻ tuổi, đặc biệt là các nhân viên nghiên cứu là nữ, hai mắt của bọn họ đều phát sáng như sao. Sáng sớm hôm nay, bọn họ mới biết người phát minh ra loại thuốc này chính là Trần Mặc.
Những người ở đây, ngoại trừ một vài trợ lý là tiến sĩ khi còn trẻ tuổi, thì phần lớn đều là những người ở độ tuổi trung niên ngoài 40. Tuy họ đã sống hơn nửa cuộc đời, nhưng đây là lần đầu tiên họ bị thuyết phục bởi một người trẻ tuổi như Trần Mặc.
Bởi vì họ đều biết rằng, dựa theo những số liệu thí nghiệm, thì hợp chất Trầm Mặc quả thực có thể giúp tăng cường thể chất con người. Loại hợp chất đặc thù như thế này, lại do chính một người trẻ tuổi là Trần Mặc phát hiện ra.
Tuy công tác nghiên cứu khoa học cần sự linh hoạt và may mắn, nhưng bọn họ cũng không cho rằng đây là thành quả của may mắn, vì thực lực của Trần Mặc còn đang sờ sờ ở ngay trước mắt. Một chuyên gia về trí tuệ nhân tạo, chuyên gia nghiên cứu dữ liệu, nhà phát minh máy đo địa chấn, hiện giờ lại phát hiện ra thêm một loại hợp chất giúp phát triển tiềm năng cơ thể người. Một loạt danh hiệu như thế này, bọn họ dù có muốn cũng không thể với tới.
Đối với những thành tựu nằm trong khả năng của mình, thì con người ta sẽ vừa hâm mộ, vừa đố kị. Còn nếu như không thể nào theo kịp được, thì bọn họ chỉ có thể thán phục và tung hô. Những thành tựu hiện giờ của Trần Mặc, đã đủ cho bọn họ hít khói.
Kết quả thí nghiệm đúng như dự liệu, Trần Mặc lật xem vài tờ tài liệu một lần rồi đưa trả lại cho Ngũ Băng.
"Không cần xem kỹ một chút à?"
Ngũ Băng hỏi.
"Xem kỹ rồi, cũng đã nhớ hết."
Trần Mặc cười nói. Siêu não bộ trong đầu hắn hiện giờ, ngoại trừ khả năng tiếp thu kiến thức vô cùng khủng bố, thì còn có năng lực nhìn qua một lần là nhớ. Những tài liệu này đều là kiến thức chuyên môn, hắn chỉ cần xem qua một lần rồi cẩn thận xem lại số liệu lần nữa là có thể nhớ kỹ.
Ngũ Băng lắc đầu, cô cho rằng Trần Mặc đang nói đùa nên cũng không nói gì nữa.
Nhìn qua dáng vẻ đó của Ngũ Băng, Trần Mặc biết cô ta không tin mình, nên hắn cũng hiểu ý mà không giải thích gì nhiều, sau đó đi cùng Ngũ Băng vào phòng thí nghiệm.
Hôm nay là ngày đầu tiên hắn đến sở nghiên cứu, nên toàn bộ thời gian sẽ được dành để giới thiệu và làm quen.
Các thí nghiệm thông thường đều đã có nhân viên trợ lý và các đội ngũ nghiên cứu khác thực hiện, thí nghiệm lâm sàng thì vẫn chưa được bắt đầu, nên Trần Mặc chưa phải làm gì nhiều, chỉ cần thích ứng với môi trường của Học Viện Kỹ Thuật trước là được.
Khi đang đi dạo một vòng quanh sở nghiên cứu, hai người bọn họ lại gặp được Giám đốc sở nghiên cứu cùng với các chuyên gia của khoa Sinh Mệnh Học. Đến tận giữa trưa thì Trần Mặc mới cùng với Ngũ Băng rời khỏi sở nghiên cứu.
Vì người tình nguyện trong thí nghiệm lần này chưa đến đây, nên hiện giờ Ngũ Băng không có quá nhiều thứ để làm. Đến giờ, loại thuốc phát triển tiềm năng dường như là đã rất hoàn hảo, còn đối với các vấn đề cụ thể khác, thì sau khi tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người mới có thể cải thiện thêm. Bằng không thì cô ta cũng có thể nghiên cứu lại, nhưng cô cũng không biết nên nghiên cứu cái gì nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi