Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 625: Hai bên giằng co

Triệu Mẫn vẫn ngang ngạnh không chịu lui bước, tiếp tục kiên trì với các điều kiện ban đầu. Tiêu Chính Nghĩa cũng giống như vậy, hắn nhất quyết không chịu nhượng bộ. Vì thế, buổi đàm phán chẳng thể tiến triển thêm nữa.
Vào ngày thứ ba của cuộc đấu trí, địa điểm đàm phán không còn là trụ sở chính của công ty Kiến Hành Quân, mà đổi thành phòng hội nghị thường vụ của chính quyền thành phố Tân Hải. Hai bên lại tiếp tục giao chiến trên bàn hội nghị một lần nữa, bọn họ vẫn khăng khăng với điều kiện của mình, thậm chí còn khẳng định sẽ không thoái lui, vòng đàm phán lần ba trực tiếp rơi vào thế giằng co ngang sức.
Hai bên đều đang bày ra trăm phương ngàn kế, nhằm thăm dò điểm mấu chốt của đối thủ.
Sang ngày thứ tư, tình hình chẳng khác ba ngày đầu là bao. Cả hai bên đều biết rõ một đạo lý, người nào nhượng bộ một bước trước thì sẽ mất thế chủ động ở trong hạng mục hợp tác lần này.
Triệu Mẫn và Tiêu Chính Nghĩa đều hạng người có thừa kiên nhẫn. Tuy bối cảnh có chút bế tắc, nhưng ở những thời khắc quan trọng, bọn họ đều biết cách xoa dịu bầu không khí, không gây náo loạn đến mức xảy ra xung đột ngay trên bàn đàm phán. Cả hai người đều hiểu rằng, hạng mục hợp tác lần này bắt buộc phải được tiến hành. Thế nhưng, ai cũng muốn giành nhiều lợi ích hơn nữa.
Sau khi buổi đàm phán kết thúc, phái đoàn chính phủ trở về khách sạn để nghỉ ngơi. Tại đây, bọn họ lại mở một cuộc họp kín để xem xét lại những thu hoạch của buổi hội nghị hôm nay, hy vọng mình có thể dò tìm được giới hạn cuối cùng của công ty Kiến Hành Quân từ đó.
Tiêu Chính Nghĩa và tất cả thành viên của phái đoàn đều mặt ủ mày chau. Vì cả hai bên đều không chủ động phá vỡ cục diện bế tắc này, nên bọn hắn cũng không biết công ty Kiến Hành Quân thực chất đang muốn cái gì.
Người thoải mái nhất là Lý Thành Chi, hắn vốn chỉ đóng vai trò như một người làm mối. Mặc dù là thành viên của phái đoàn, nhưng hắn lại chẳng thèm quan tâm đến diễn biến của cuộc đàm phán. Lý Thành Chi chỉ trợ giúp đám người Tiêu Chính Nghĩa có thêm thông tin về công ty Kiến Quân Hành, vậy nên hắn cũng không cần quá phiền não về việc đàm phán có được hay không.
Ngược lại, Lý Kiếm thì tương đối gấp gáp, ông ta là nhân viên nghiên cứu trực thuộc Học Viện Kỹ Thuật. Kể từ khi nhận được phần tài liệu kia, nhóm nghiên cứu của hắn đều đang dồn hết sức lực để phá giải những công thức có trong đó.
Nhưng vì không có cơ sở lý luận, thứ mà bọn họ nhận được chỉ là một cái kết quả, còn quá trình thực hiện thì vẫn là một dấu chấm hỏi. Cái loại cảm giác này, giống như gãi không đúng chỗ ngứa, tiến thoái lưỡng nan vô cùng.
“Đoàn trưởng Tiêu, nếu tình hình vẫn cứ tiếp tục như vậy, ngươi muốn nói tới khi nào?”
Lý Kiếm cau mày, sau đó mở miệng.
“Bây giờ chỉ mới bắt đầu, nhưng chúng ta không thể đáp ứng những điều kiện của công ty Kiến Hành Quân. Chúng ta nhất định phải làm chủ công ty liên doanh, đó cũng là điểm mấu chốt của phe ta. Bọn họ có lẽ đã biết được điều này, cho nên mới cắn mãi không buông, hòng chiếm được lợi nhuận nhiều hơn. Đối với tầm ảnh hưởng của công nghệ phản ứng tổng hạt nhân, ngươi còn biết rõ ràng hơn ta, đó không phải là một loại kỹ thuật tầm thường, chúng ta cần phải tiếp tục kiên trì để có thể đạt được thành tựu.”
Tiêu Chính Nghĩa nói.
Ngay từ ngày đầu tiên, hắn đã biết Triệu Mẫn là một đối thủ khó chơi, nhưng không ngờ cô ta còn cứng đầu hơn so với tưởng tượng của hắn. Rõ ràng, Triệu Mẫn là người có thể khiến Kiến Hành Quân phát triển mạnh mẽ như bây giờ, năng lực của cô ấy là điều không phải bàn cãi.
“Bây giờ là lúc bắt đầu hiệp hai.”
Tiêu Chính nghĩa nói xong, dẫn đám người đi đến phòng họp.
Một bên khác, Triệu Mẫn và các nhân sự cốt cán của công ty Kiến Hành Quân cũng đang đau đầu trước tình huống trước mắt. Trong mấy ngày qua, cả hai bên đều hao tâm tổn trí để thăm dò đối phương, nhưng thực chất cũng chẳng tiến triển thêm bao nhiêu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, dù có đàm phán thêm một tháng nữa cũng chưa chắc sẽ xong.
“Tổng giám đốc, cứ tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp hay.”
Julie chau mày, cô vô cùng quan ngại trước diễn biến này.
“Càng vào những lúc như thế này, chúng ta càng phải có kiên nhẫn. Trong ván cờ này, chúng ta đang ở trong thế bị động. Một khi chúng ta nới lỏng điều kiện, chúng ta chắc chắn sẽ càng bị lấn lướt hơn nữa. Dù sao đi nữa, chúng ta còn nhiều thời gian để cân nhắc thêm, tới lúc đó, chúng ta sẽ làm việc dựa theo kế hoạch ban đầu. Trận đấu tiếp theo sắp bắt đầu rồi, mau đi thôi.”
Triệu Mẫn nhìn đồng hồ rồi tính toán thời gian. Sau đó, cô dẫn các thành viên bên mình đi tới địa điểm đàm phán.
Thành thật mà nói, Triệu Mẫn vẫn chưa nắm rõ điểm mấu chốt của chính phủ, nhưng cô sẽ lấy giới hạn cuối cùng của mình ra làm thước đo tiêu chuẩn khi đàm phán. Nếu không đạt được lợi nhuận như trong dự tính, cô liền chơi trò giả chết.
Sau khi tiến vào địa điểm đàm phán, Triệu Mẫn và Tiêu Chính Nghĩa bắt tay xã giao theo thói quen, sau đó cả hai cùng ngồi xuống ghế và bắt đầu cuộc họp.
“Tổng giám đốc Triệu, vẫn là câu nói kia, điều kiện của các người quá cao.”
Đầu tiên, Tiêu Chính Nghĩa phá vỡ bầu không khí yên lặng ở hội trường.
“Xét về vấn đề kỹ thuật, chủ tịch của chúng ta vốn là người nghiên cứu chính, công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát thuộc về công ty Kiến Hành Quân. Ngoài ra, chúng ta cũng chấp nhận bỏ vốn 60% cho quỹ nghiên cứu và phát triển, số tiền này cũng không thành vấn đề. Tuy nhiên, tiền của chúng tôi không phải từ trên trời rơi xuống. Chúng ta đầu tư một số tiền lớn như vậy, đương nhiên cũng muốn kiếm thêm nhiều lợi nhuận chứ. Vì lẽ đó, chúng ta nắm quyền quản lý của công ty liên doanh cũng chuyện hợp tình hợp lý.”
Triệu Mẫn bình tĩnh đáp trả.
“Trần Mặc tiên sinh có phải là người nghiên cứu chủ lực trong hạng mục hợp tác lần hay không, chúng ta vẫn còn chưa biết được. Tuy nhiên, phía chính phủ cũng sẽ cử một nhóm nghiên cứu kỳ cựu, mọi người sẽ cùng nhau góp sức để tạo nên đột phá trong lĩnh vực quan trọng này. Hơn nữa, nhân sự kỹ thuật cấp trung, vật liệu, tài nguyên, thiết bị, …đây đều là những yếu tố quan trọng và thuộc quyền kiểm soát của chính phủ. Quan trọng hơn hết, chúng ta còn phụ trách các vấn đề bảo mật thông tin trong quá trình nghiên cứu. Vậy nên, các ngươi nhận được 15% cổ phần của công ty là rất tốt rồi.”
“Vậy thì chúng ta đã quay trở lại điểm xuất phát ban đầu.”
Sắc mặt của Triệu Mẫn không chút biểu tình đáp lời.
Cục diện của buổi đàm phán tiếp tục rơi vào bế tắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi