Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 188: Sáp nhập công ty

“Chưa được bao lâu mà đã thu mua xong rồi sao? Động tác nhanh thật.”
Trần Mặc và Triệu Mẫn sánh vai nhau, đi về phía phòng hội nghị của công ty.
“Hai công ty dược phẩm này, bởi vì quá trình nghiên cứu sản phẩm bị kéo dài, hao tốn rất nhiều tiền bạc, còn mảng kinh doanh thì cũng bình thường, có lợi nhuận nhưng không cao, cho nên chúng ta có thể dễ dàng khống chế cổ phần, dù sao những cổ đông đứng đằng sau bọn họ cũng đã muốn rút vốn từ lâu.”
Triệu Mẫn giải thích. Giá thu mua mà công ty Kiến Hành Quân đưa ra vô cùng hợp lý, vừa hay đại cổ đông của những doanh nghiệp này đang cần phải lưu động vốn, cho nên quá trình thu mua cũng không gặp nhiều cản trở.
Hai người cùng đi vào phòng họp của công ty, những người đang ngồi xung quanh bàn hội nghị lập tức đứng dậy.
“Ngồi xuống hết đi, đây chính là chủ tịch công ty, Trần Mặc.”
Hai người ngồi xuống xong, Triệu Mẫn mở lời nói.
Sau khi nhìn thấy Trần Mặc, mọi người bắt đầu xôn xao bàn tán. Bọn họ đã từng nghe nói về chủ tịch công ty Kiến Hành Quân, nhưng chỉ thấy danh mà không thấy hình, không ngờ người này lại trẻ tuổi như vậy.
“Chủ tịch, bọn họ chính là người phụ trách đội ngũ quản lý và nhóm nghiên cứu của hai công ty mà chúng ta vừa mới thu mua. Vị này là giám đốc điều hành của công ty Giang Hà, tên là Hầu Hữu Lượng, còn đây là giám đốc điều hành của công ty dược phẩm Lam Hồng, tên là Đàm Vịnh...”
Triệu mẫn bắt đầu giới thiệu những nhân sự chủ chốt của hai công ty này cho Trần Mặc.
“Chào mọi người! Hoan nghênh mọi người gia nhập vào đại gia đình Kiến Hành Quân.”
Trần Mặc bắt đầu lên tiếng. Hầu Hữu Lượng liếc nhìn Trần Mặc, ánh mắt có chút do dự, hắn như có điều muốn nói nhưng rồi lại thôi, dáng vẻ có chút sốt ruột.
Công ty bọn họ được sáp nhập vào công ty Kiến Hành Quân, quả thực là một chuyện đáng mừng vô cùng. Nhưng hắn vẫn khá lo lắng cho công việc của bản thân và nhân công dưới trướng của mình. Suy cho cùng, bọn họ đều phải nuôi gia đình, nếu như bị thất nghiệp vào thời điểm này, chắc chắn không phải là chuyện tốt.
“Giám đốc Hầu, ngươi có chuyện gì sao?”
Trần Mặc nhận ra sự kỳ lạ của Hầu Hữu Lượng.
“Chủ tịch, chuyện này…”
“Không có chuyện gì mà không thể nói cả.”
Trần Mặc nói.
“Chủ tịch, ta quả thật có chuyện muốn nói.”
Hầu Hữu Lượng hạ xuống quyết tâm: “Hai công ty chúng ta, sau khi sáp nhập, liệu có phải cắt giảm nhân công không?”
Trần Mặc hướng ánh mắt về phía Triệu Mẫn.
"Việc sáp nhập là việc không thể tránh khỏi, có điều quá trình này sẽ không diễn ra ngay lập tức. Nhóm nghiên cứu của hai công ty sẽ bộ phần cần phải hợp nhất trước tiên, vì chúng ta cần phải tổng hợp thế mạnh của hai công ty, dốc hết toàn lực để phát triển những loại dược phẩm mới.”
Triệu Mẫn nói tiếp: “Còn việc hợp nhất ban quản lý sẽ được triển khai từ từ, chúng ta cần phải quan sát nghiệp vụ và hiệu suất của các ngươi thêm một khoảng thời gian nữa. Tuy nhiên, để công ty có thể phát triển lớn mạnh, có khả năng còn phải tuyển thêm nhiều nhân công hơn nữa. Nếu như trong lúc này có người ăn không ngồi rồi, hưởng lương mà không làm việc, chúng ta phải cho những kẻ đó thôi việc. Các ngươi phải biết, công ty không cần người thừa thải phiền toái, nếu như các ngươi làm việc tốt, đương nhiên không cần lo lắng về vấn đề này.”
“Ta hiểu rõ rồi.”
Công ty chỉ vừa mới được thu mua, những nhân sự còn lại thường sẽ rất bàng hoàng, nếu Triệu Mẫn ra lệnh cắt giảm biên chế ngay lập thì công ty sẽ rất dễ gặp vấn đề. Vậy nên, điều đầu tiên cô cần làm chính là ổn định lòng người. Nếu có một số nhân viên không cần thiết, cô cũng không ngại cắt giảm.
Hầu Hữu Lượng mừng rỡ gật đầu, sau khi nhận được đáp án của Triệu Mẫn, trong lòng hắn cũng nhẹ nhõm đi không ít.
“Mọi người là công ty con đầu tiên của tổng công ty, cũng là viên đá dò đường của công ty Kiến Hành Quân. Hiện tại hai công ty đã là người một nhà, hi vọng mọi người chân thành hợp tác.”
Triệu Mẫn nói xong, lại nhìn về phía Trần Mặc.
“Ta cũng không nói nhiều nữa, mọi người cứ nghe theo sự sắp xếp của Triệu Mẫn là được. Cho hỏi, ai là người phụ trách đội ngũ nghiên cứu của công ty thế?”
Trần Mặc vừa dứt lời, hai bên trái phải có hai người đồng loạt đứng lên.
“Chủ tịch, ta là Từ Mẫn Sinh, người phụ trách nhóm nghiên cứu sản phẩm mới của công ty Sơn Hà.”
Một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, mắt đeo kính, dáng vẻ vô cùng văn nhã đứng lên.
“Ta là Thạch Lâm, người phụ trách nhóm nghiên cứu của công ty dược phẩm Lam Hồng.”
Một người đàn ông khoảng chừng hơn năm mươi tuổi, hai bên tóc mai cđã lấm tấm sợi bạc cũng đứng dậy theo.
“Từ Mẫn Sinh tiên sinh chính là tiến sĩ sinh học của đại học Hopkins, chuyên ngành của hắn là ung bướu và điều chế thuốc. Còn Thạch Lâm tiên sinh là tiến sĩ của đại học y khoa Nam Phương, là một trong những chuyên gia về y học cổ truyền Trung Quốc.”
Triệu Mẫn nói.
“Ừm.”
Trần Mặc gật đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi