Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 315: Thời đại dự báo động đất

Một cô gái đang ngồi trên ghế sô pha để chơi game trên điện thoại, sắc mặt của cô có chút kích động, khi cười rộ lên thì có thể nhìn thấy cả răng nanh. Nếu Trần Mặc ở nơi này, chắc chắn hắn sẽ cảm thấy quen mắt, vì cô gái này và Tiểu Ngư có chín phần tương tự, chỉ là khí chất của hai người hoàn toàn khác biệt. Tiểu Ngư dịu dàng, còn cô gái này thì lại là hoạt bát.
“Tiểu Man, ngươi mau xem xem, đây có phải Tiểu Ngư hay không.”
Ngồi bên cạnh cô gái là một người phụ nữ trung niên, bà đang xem TV thì bất ngờ hô lên một tiếng. Bà ấy chính là mẹ của Tiểu Ngư, Vương Lan.
“Chị về nhà ạ?”
Tiểu Man buông di động, lập tức về nhìn phía cửa, nhưng ở đó không có một bóng người.
“Trong TV.”
Tiểu Man nghe được lời này thì nhìn về phía màn hình TV, quả nhiên cô nhìn thấy Tiểu Ngư trong bản tin phát sóng trực tiếp.
“Đây chẳng phải là chị của ngươi sao? Sao con bé lại bắt tay với thủ trưởng?”
Mẹ Hà chỉ vào TV, sắc mặt vẫn có chút mờ mịt.
Sau khi thấy rõ nội dung tin tức, Tiểu Man mới bừng tỉnh: “Chính là chị, kia là công ty Kiến Hành Quân.”
“Đúng là con bé rồi, Tiểu Ngư đúng là rất có tương lai.”
Trên mặt Mẹ Hà nở một nụ cười tự hào.
“Đúng thật là tương lai rất xán lạn.”
Tiểu Man xấu xa mà nở nụ cười: “Mẹ, ngươi nhìn xem, người trẻ tuổi đẹp trai đứng bên cạnh thủ trưởng chính là bạn trai của chị.”
Em gái không hại chị, không phải là em gái tốt.
“Cái gì? Tiểu Ngư có bạn trai? Sao con bé chưa từng nói với ta?”
Giọng nói của mẹ Hà tăng cao vài phần, sắc mặt tràn đầy sự kinh ngạc.
“Mẹ ơi, hiện tại là tự do yêu đương. Chị cũng không còn nhỏ, tìm bạn trai không phải rất bình thường sao?”
Nghĩ đến những chuyện sắp xảy ra, Tiểu Man cười trộm ở trong lòng.
“Người thanh niên này là ai?”
Mẹ Hà hỏi.
“Chủ tịch của công ty Kiến Hành Quân, tên là Trần Mặc, cùng học một trường với chị.”
Tiểu Man nói. Đối với những chuyện ở phương diện này, mẹ cô không hề biết gì cả, cho nên cô cần phải nói rõ với bà.
“Nhà ở đâu? Trong nhà mấy anh em?”
“Mẹ, việc này ngươi có thể gọi điện thoại hỏi chị, chị ấy biết rõ nhất.”
Tiểu Man vui vẻ lên.
“Ngươi sẽ không lừa ta chứ?”
Mẹ Hà có chút không tin, bà nhìn chằm chằm Tiểu Man.
“Chắc chắn không lừa ngươi, ngươi không tin thì gọi điện thoại hỏi chị đi, bảo chị ấy lúc ăn tết thì mang người về đây.”
Tiểu Man cười nói.
Mẹ Hà cầm lấy điện thoại, nhưng nghĩ đến Tiểu Ngư vẫn còn đang làm việc, bà lại để xuống: “Đêm nay cha ngươi về thuyền, chờ cha ngươi trở về rồi ta sẽ gọi điện thoại. Hắn mở công ty sao, nhà rất có tiền à?”
“Hắn là người trẻ tuổi có tiền nhất trong nước.”
Tiểu Man nói.
“Thế cơ à?”
Câu nói này làm mẹ Hà không vui vẻ nổi, ánh mắt của bà có chút lo lắng.
Tiểu Ngư đang ở trạm quan sát động đất thủ đô, cô hoàn toàn không biết mình đã bị em gái thân yêu hãm hại. Lúc này, toàn bộ sự chú ý của cô đều hướng về Trần Mặc, trong đáy mắt còn hiện lên một tia tự hào.
Khi tay của Trần Mặc và thủ trưởng ấn lên quả cầu khởi động, tất cả hình ảnh đều hiện lên hình ảnh trên bục.
Đây chính là một tín hiệu dành cho người dân toàn cầu, kể từ giây phút mà bọn họ ấn nút khởi động kia, thời đại mà con người có thể dự báo động đất đã đến với thế giới. Đối với lịch sử của nhân loại, đây là một sự kiện trọng đại nên được ghi vào sử sách.
Song song quá trình tiến hóa của nhân loại, chính là quá trình đấu tranh với thiên nhiên. Việc có thể cảnh báo trước thảm họa động đất, đồng nghĩa khả năng ứng phó với thảm họa thiên nhiên của nhân loại đã tiến thêm một bước.
Buổi lễ được bế mạc giữa những cảm xúc hân hoan.
Đồng Phỉ cầm microphone, dẫn theo nhiếp ảnh gia, chạy về phía Trần Mặc.
Ngày đặc biệt này là cơ hội khó có được để có thể phỏng vấn Trần Mặc, đây là lần đầu tiên cô phỏng vấn nhân vật cao cấp như thế này.
Đi đến bên cạnh Trần Mặc, Đồng Phỉ có chút căng thẳng.
“Trần Mặc tiên sinh, chào ngài.”
“Chào cô.”
Trần Mặc lễ phép nói.
“Ở trong ngày đặc biệt này, ngươi muốn nói gì nhất?”
Đồng Phỉ nhìn Trần Mặc đầy sự chờ mong.
“Thời tiết hôm nay hơi lạnh, chỉ muốn chui về trong ổ chăn ngủ.”
Trần Mặc cười nói.
Nghe thấy câu trả lời này, Đồng Phỉ ngây người hai giây, không biết đáp lại như thế nào: “Khi mà phát minh máy đo địa chấn, ngài có gặp chuyện thú vị gì không? Có thể chia sẻ với chúng ta không?”
“Chuyện thú vị? Lúc ta gửi luận văn nghiên cứu dự báo động đất, ta đã từng bị Tuần san Khoa học từ chối, chuyện này có tính không? Rất nhanh sau đó, ta lại bị từ chối lần hai. Sau khi ta đăng tải bài luận văn lên trang web chính thức của công ty Kiến Hành Quân, trong lòng ta chỉ muốn chứng minh, những người có thẩm quyền đã sai rồi.”
Trần Mặc nói: “Cho nên, ta muốn nói với những học giả trẻ tuổi, những người có thẩm quyền không phải lúc nào cũng đúng.”
“Einstein nói: Bởi vì ta khinh thường quyền lực, cho nên số phận đã trừng phạt bằng cách biến ta thành một người có quyền lực. Có lẽ ngươi cũng giống như trường hợp này, ngươi hiện tại đã trở thành một người có thẩm quyền rồi. Từ lần ta phỏng vấn trước đó, rất nhiều người xem đều muốn hỏi, sản phẩm tiếp theo của công ty Kiến Hành Quân là gì?”
“Sản phẩm tiếp theo? Ta cũng không rõ lắm. Sản phẩm nào nghiên cứu thành công thì sẽ là cái đó.”
Trần Mặc cười nói: “Nhưng ta có một tin tức muốn thông báo với công chúng. Sau hôm nay, máy đo địa chấn sẽ chính thức được bán ra bên ngoài, quốc gia nào muốn mua máy đo địa chấn thì có thể gửi đơn đặt hàng đến công ty của chúng ta.”
Tin tức bất ngờ này làm Đồng Phỉ có chút bất ngờ.
Sau khi buổi phỏng vấn kết thúc, Trần Mặc liền lên xe và chạy về khách sạn nghỉ ngơi. Buổi lễ ra mắt đã hoàn thành, người nên gặp cũng đã gặp, hắn nghỉ ngơi một chút rồi trở về công ty thôi.
Thông tin Trung Quốc khởi động mạng lưới cảnh báo động đất đã lan truyền khắp toàn cầu. Đây là một sự kiện vượt thời đại, thu hút rất nhiều sự chú ý đến từ những quốc gia thường xuyên xảy ra nhiều động đất.
Công ty Kiến Hành Quân vẫn luôn nói rằng sản lượng không đủ nên từ chối xuất khẩu, nhưng hiện tại đã có thể bán ra ngoài. Thời đại dự báo động đất sắp đến thật rồi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi