Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1377: Mặc Nữ số 2

Cuộc giao tranh ác liệt đã dừng lại, trên bầu trời chỉ còn lại hai phi thuyền ở độ cao hai chục nghìn mét.
Khế Thương dẫn một chiến giáp sư gầy yếu đến đây, bọn họ cũng không dám tới gần Trần Mặc, chỉ đứng cách đó hai cây số.
“Người anh em, chúng ta gặp mặt một chút được không?” Khế Thương gửi tin nhắn cho Trần Mặc.
Vị chiến giáp sư thần bí kia đang khống chế một nhân vật quan trọng của nền văn minh Tam Nhãn, gián tiếp đình chỉ trận chiến, giảm thiểu nhiều thương vong cho bọn họ.
“Không cần.”
Trần Mặc không quá để ý đến đám người tự do, hắn nhìn thấy cửa khoang thuyền mở ra, liền kéo Sanya bay về phía đó.
“Người anh em, chúng ta có thể dùng chiếc phi thuyền còn lại để giúp càng nhiều người rời khỏi nơi này đúng không?”
“Không được.”
Trần Mặc trực tiếp từ chối, bây giờ không phải là lúc từ bi, càng nhiều người càng phức tạp, càng vướng tay hắn.
Khế Thương nghe xong, chỉ biết thở dài rồi bảo những người tự do ở bên ngoài bay vào phi thuyền, không dám làm phiền Trần Mặc nữa.
Lang Nguyệt có chút hồi hộp và mong chờ, khi Trần Mặc bay về phía phi thuyền, cô cũng điều khiển chiến giáp vào bên trong khoang thuyền.
Thấy Trần Mặc không đuổi mình đi, cô ta vui mừng khôn xiết, vội vàng đi theo sát sau lưng hắn, không dám manh động hay làm động tác khác. Lần này, cô ta sẽ đi khỏi ngôi sao Thanh Thủy, có thể nhìn thấy thế giới ở bên ngoài, bản thân cũng không còn là sinh mệnh bị giam cầm.
Torrel đứng trong hành lang của phi thuyền, trong lòng vô cùng sợ hãi, sinh mệnh mà hắn ta từng bắt về như một con bọ đã trở nên kinh khủng quá sức tưởng tượng chỉ trong vài tháng. Hắn ta có ý định bắt giữ Trần Mặc một lần nữa, không ngờ lại trở thành tù binh của hắn.
Nếu Trần Mặc muốn trả thù, hắn ta không biết mình sẽ phải gánh chịu hậu quả gì.
Nhìn thấy Trần Mặc kéo Sanya vào đại sảnh phi thuyền, Torrel run rẩy cả người, không dám ngẩng đầu nhìn Trần Mặc, thân thể bất giác co rút lại.
Lần này gặp lại nhau, hắn ta không còn tâm lý bình thản như khi còn ở Trái Đất. Hơn nữa, nếu suy đoán trước đó của hắn là chính xác, thì Trần Mặc là sinh mệnh cao cấp hơn cả chủng tộc ba mắt, hắn ta cũng không còn cảm giác ưu việc bản thân trước Trần Mặc được nữa.
Trần Mặc chỉ liếc nhìn Torrel một lúc, sau đó cũng không tiếp tục quan tâm. Tuy hắn đã nhận ra kẻ đầu sỏ đã đẩy mình vào tình thế này, nhưng bây giờ không phải lúc tính sổ ân oán.
Trần Mặc quan sát phi thuyền, xác nhận không có vấn đề gì, bèn ném Sanya xuống đất.
Nguồn năng lượng trên chiến giáp của Sanya đã bị tháo gỡ, hắn ta không còn bất kỳ uy hiếp nào nữa. Nếu cần thiết, Trần Mặc cũng có thể giết những kẻ ở đây.
“Bây giờ giao quyền điều khiển phi thuyền cho ta.”
Sau khi giành được quyền kiểm soát phi thuyền, Trần Mặc khởi động tất cả hệ thống phòng ngự, đặc con thú nhỏ và cái thùng sau lưng xuống, lấy ra một con chip rồi đi tới trước quang não của phi thuyền.
Trần Mặc nhét con chip vào khe cắm, bắt đầu gõ bàn phím ảo của quang não. Qua khoảng một phút, hắn mới dừng lại, đặt lòng bàn tay vào nút trao quyền tối cao của phi thuyền.
“Mặc Nữ số 2, đang khởi động…”
Một giọng nói vang lên trong phi thuyền, màn hình quang não của phi thuyền lập tức đầy ắp, cuối cùng ổn định và xác nhận hoàn thành.
“Mặc Nữ số 2, khởi động thành công.”
Hình ciếu của Mặc Nữ xuất hiện trên màn sáng, vẫn là khuôn mặt xinh đẹp phảng phất ý cười ngọt ngào như trước kia.
Trần Mặc biết đây không phải là Mặc Nữ, mà là một siêu trí tuệ nhân tạo mà hắn đã tạo ra bằng thuật toán thông minh lượng tử. Siêu trí tuệ nhân tạo này được thiết kế từ ngôn ngữ lập trình của liên minh vũ trụ, không có ý thức lượng tử như Mặc Nữ, mà chỉ là một trí tuệ nhân tạo đơn thuần.
Nơi đây không có công cụ khai phá và phương pháp nhập liệu của Trái Đất, Trần Mặc không thể xây dựng tất cả nền tảng máy tính ở Trái Đất, đành phải nhập gia tùy tục, sử dụng ngôn ngữ lập trình của liên minh vũ trụ. Đến khi tiếp nhận chương trình trung tâm của Mặc Nữ trong tương lai, hắn có thể để Mặc Nữ chuyển đổi liền mạch và ngay lập tức thông thạo thuật toán ngôn ngữ lập trình của liên minh vũ trụ.
Sở dĩ trí tuệ nhân tạo này được gọi là Mặc Nữ số 2, là bởi vì Trần Mặc đã quá quen thuộc với cái tên này rồi. Trong quá trình nghiên cứu trước đây, Mặc Nữ luôn là người ở bên cạnh hắn.
“Xin chào anh Mặc!”
Hình ảnh Mặc Nữ mỉm cười: “Rất hân hạnh khi được phục vụ cho ngài!”
Nhìn thấy dáng vẻ của Mặc Nữ, Trần Mặc cảm thấy vô cùng thân thiết, nở một nụ cười hiếm hoi trong vô thức.
“Mặc Nữ, điều khiển hệ thống điều khiển phi thuyền, học tập tất cả thông tin trong đó.”
Trần Mặc ấn lòng bàn tay vào nút ủy quyền nhận dạng sinh trắc học, giao quyền hạn cao nhất cho Mặc Nữ số 2.
“Anh Mặc, quá trình học tập đã hoàn thành.”
“Kiểm soát tất cả người máy và vũ khí trong phi thuyền.” Trần Mặc nói.
“Quá trình kiểm soát đã được hoàn thành.”
“Kiểm tra xem còn có bất kỳ vị trí nào chưa được uỷ quyền hay không?”
“Quá trình kiểm tra đã được hoàn thành, không có phát hiện bất kỳ vị trí chưa trao quyền nào.”
“Kích hoạt chế độ phòng thủ, vô hiệu hoá hệ thống định vị của phi thuyền!”
Sau khi xác nhận Mặc Nữ số 2 đã hoàn toàn kiểm soát phi thuyền, Trần Mặc mới nhìn đám tù binh ba mắt ở phía dưới. Nếu tính cả phi công, thì nơi này có tổng cộng 54 sinh vật hình người.
Tất cả bọn hắn đều đã bị tước bỏ chiến giáp, sau đó bị cố định bằng khóa điện, và bị nhốt trong cỗ máy bắt giữ, ngoài ra cũng không phải đối mặt với bất cứ mối nguy hiểm nào khác.
Ngay cả Torrel không ngờ rằng thiết bị dùng để bắt giữ Trần Mặc, rốt cuộc lại trở thành lồng giam của chính mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi