Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 701: Tin vui

Tình hình hỗn loạn trên đất nước Nhật Bản vẫn đang tiếp diễn, chính phủ dồn mọi sức lực để tiến hành công tác trấn an lòng dân.
Dù vậy, thông tin virus Satan là một phần mềm trí tuệ nhân tạo vẫn đang được bảo mật nghiêm ngặt, mặc cho các cuộc xung đột lợi ích giữa một số cường quốc vẫn đang ở giai đoạn cao trào.
Đứng trước các nguy cơ do trí tuệ nhân tạo gây ra. Năm quốc gia thành viên thường trực của Hội đồng Bảo an LHQ cũng đã tổ chức một cuộc họp để thảo luận một bộ luật an ninh mạng, đồng thời cũng soạn thảo các quy tắc phát triển công nghệ trí tuệ nhân tạo trong tương lai.
Có thể nói, virus Satan chính là khởi đầu của kỷ nguyên trí tuệ nhân tạo, bọn họ cần đưa ra những đối sách để bắt kịp với xu thế phát triển này.
Ngoài ra, sự kiện lần này đã khiến một số quốc gia hùng mạnh ý thức được tiềm lực quân sự của trí tuệ nhân tạo, sức công phá của nó khi so với 'năng lượng nguyên tử' cũng chỉ có hơn chứ không hề kém cạnh.
Để duy trì vị thế của mình trên chính trường quốc tế, các quốc gia đã bắt đầu bí mật thành lập các nhóm nghiên cứu tập trung vào công nghệ trí tuệ nhân tạo.
Tuy nhiên, những cuộc đấu đá này đều nằm ngoài tầm mắt của những người dân bình thường. Bọn họ chỉ biết được một số lời đồn đại vu vơ chứ không có chứng cứ xác thực gốc rễ của vấn đề.
Cơn bão táp do virus Satan gây ra biến mất theo thời gian, mỗi khi nhắc đến tên của nó, mọi người không khỏi bồi hồi khi nhớ về một giai đoạn lịch sử.
Sáng sớm hôm sau.
Trần Mặc vừa mới rời giường, hắn liền nhìn thấy Tiểu Ngư trong chiếc váy ngủ buộc dây đang khoanh tay nhìn mình.
Đôi mắt cong cong hình bán nguyệt, sắc mặt vừa thần bí vừa tinh quái, cô khẽ nói: "Chồng à, ta có một tin vui dành cho ngươi."
"Tin vui? Tin vui gì thế?"
"Ngươi thông minh như vậy, chắc chắn sẽ đoán được."
Tiểu Ngư vừa cười vừa nói.
"Có gợi ý gì không? Nếu không thì ta dựa vào đâu để đoán đây? Đề kiểm tra này có phạm vi quá lớn, siêu máy tính cũng không giải đáp được, khó quá rồi."
"Cho ngươi một gợi ý, ta sẽ không đi giày cao gót trong mười tháng tới."
"Không đi giày cao gót? Tin vui dành cho ta?"
Bộ não của Trần Mặc bắt đầu vận động hết công suất, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, tinh thần lập phấn chấn vô cùng.
Trần Mặc nhìn vào bụng của Tiểu Ngư: "Không lẽ là?"
"Đoán đúng rồi, ngươi sẽ trở thành ba ba."
Tiểu Ngư vươn bàn tay còn đang giấu ở sau lưng đến trước mặt Trần Mặc, một chiếc que thử thai yên lặng nằm trong tay cô, trên đó là hai vạch đỏ chót cực kỳ bắt mắt.
"Thật sao."
Trần Mặc kích động nắm lấy tay Tiểu Ngư, hắn khẽ cười ngây ngô, sau đó cẩn thận xoa xoa bụng Tiểu Ngư.
"Vẫn chưa lớn, không sờ được gì đâu."
Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Ngư nhìn thấy dáng vẻ không có tiền đồ này của Trần Mặc, cô cười ngọt ngào: "Ta đột nhiên nhớ ra kỳ sinh lý tháng này bị trễ, cho nên mới đi kiểm tra thử, kết quả đúng là đã có."
"Sau khi ăn sáng xong, ta và ngươi cùng đi kiểm tra một lần nữa."
Trần Mặc nhẹ nhàng kéo Tiểu Ngư ngồi xuống bên cạnh mình.
"Ừm, được."
Tiểu Ngư nghiêm túc gật đầu.
Sau khi sửa soạn xong xuôi, Trần Mặc liền đưa Tiểu Ngư đến bệnh viện, để cô ấy làm kiểm tra mang thai. Từ bệnh viện đi ra, sắc mặt của hắn tràn đầy vui sướng, kết quả xét nghiệm máu HCG tại bệnh viện đã xác nhận Tiểu Ngư thực sự đang mang thai.
"Tiếp theo sẽ đi đâu?"
Tiểu Ngư ôm lấy cánh tay Trần Mặc, trong lòng cô đang có rất nhiều mong chờ.
"Ngươi muốn đi đâu cũng được."
"Ta muốn đi đến chân trời góc bể, hay là chúng ta khởi hành đến Vân Nam đi."
"Được."
Hai người tiếp tục chuyến đi trăng mật của mình, trong hành trình kế tiếp, Trần Mặc luôn cẩn thận bảo vệ Tiểu Ngư, che chở cho cô từng ly từng tí.
Năm ngày sau, chuyến du lịch Vân Nam kết thúc, bọn họ trở về Thành phố Tân Hải.
"Cuối cùng cũng đã trở về."
Triệu Mẫn bước vào phòng làm việc của Trần Mặc, sau đó đưa tập tài liệu mà mình đang cầm trong tay cho hắn.
“Chúng ta đã kiếm được nhiều như vậy trong nửa tháng vừa qua sao?”
Trần Mặc có chút bất ngờ khi nhìn thấy các con số trong tập tài liệu.
Nửa tháng này, lợi nhuận kiếm được từ hệ thống con mối đã lên đến hơn mười tỉ, bảo sao nhiều người lại đỏ mắt ganh tị với công ty Kiến Hành Quân.
"Đây chính là miếng bánh từ trên trời rơi xuống, con siêu virus trí tuệ nhân tạo này đã mang lại rất nhiều lợi ích cho công ty chúng ta. Hệ điều hành Con Mối đã độc chiếm được nửa thị trường phần mềm văn phòng. Nhiều công ty và công xưởng trong nước đã thu mua một số lượng lác các sản phẩm điện tử cao cấp được tích hợp hệ điều hành Con Mối. Công ty Kiến Hành Quân cũng đã trở thành sự lựa chọn hàng đầu của người tiêu dùng.
Lĩnh vực phần mềm văn phòng đúng là một con bò sữa, mặc dù chiếc bánh này tuy có hơi khó ăn, nhưng chúng ta vẫn có tiếp nhận được và kiếm rất nhiều tiền từ nó. Việc tiếp theo, chúng ta cần phải sử dụng các đồng vốn này một cách hiệu quả."
Triệu Mẫn nói.
"Ngồi xuống nói chuyện phiếm đi."
Trần Mặc và Triệu Mẫn cùng ngồi xuống sô pha.
"Hiện tại, ta có một số chuyện cần thương lượng với ngươi."
Vừa mới ngồi xuống, Triệu Mẫn liền mở lời.
"Đầu tiên, quy mô thị trường của hệ điều hành Con Mối đang phát triển lớn mạnh, nên chúng ta bắt buộc phải tuyển thêm nhân sự để phụ trách lĩnh vực này. Tuy nhiên, nếu số lượng nhân sự tại trụ sở chính quá lớn, công ty rất dễ lâm vào tình trạng đuôi to khó vẫy. Hiện giờ, bộ phận vận hành máy tính đã tương đối hoàn thiện, ta định tách bọn họ và thành lập một công ty con, để bọn họ hoạt động độc lập, dễ phát triển, cũng sẽ dễ quản lý."
"Ngươi cứ triển khai theo ý của mình, còn phương án thực hiện thì cứ đưa cho ta xác nhận là được."
Trần Mặc không giỏi quản lý công ty, cho nên hắn cũng không phản đối quyết định của Triệu Mẫn. Dù sao đi nữa, hệ điều hành Con Mối cũng không phải công nghệ do hắn phát minh.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi