Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 639: Chuẩn bị sẵn sàng

Trong nhà ga thành phố Tân Hải, một người thanh niên mặc áo sơ mi trắng kéo theo một chiếc vali màu đen bước ra bên ngoài. Vẻ ngoài tự tin, lịch sự của hắn thu hút sự chú ý của rất nhiều cô gái đi ngang qua.
Đổng Tuyền nở một nụ cười ung dung thoải mái, sau đó ngoảnh mặt làm ngơ trước những cô gái xung quanh.
Sau khi ra khỏi cổng nhà ga, Đổng Tuyền nhìn lên bầu trời xanh biếc của thành phố Tân Hải, sau đó nhìn về hướng công ty Hành Kiến Quân.
Đổng Tuyền vẫn tỏ ra thoải mái ung dung như cũ, nhưng nếu liếc nhìn nhiều lần, nụ cười của hắn có thể khiến người ta cảm thấy ớn lạnh.
"Đây là thành phố Tân Hải sao? Môi trường cũng không tệ."
Đổng Tuyền lẩm bẩm, chặn một chiếc taxi.
“Anh chàng đẹp trai, đi đâu?”
“Khách sạn lớn Tân Hải.”
Đổng Tuyền nói một địa chỉ.
“Đây có phải là lần đầu tiên mà ngươi đến thành phố Tân Hải đúng không?”
Tài xế taxi đưa mắt nhìn Đổng Tuyền qua gương chiếu hậu.
"Ngươi làm sao biết được ta là lần đầu đến Thành phố Tân Hải?"
Đổng Tuyền hỏi.
"Giọng nói của ngươi không giống người dân địa phương."
"Ta nghe nói rằng Thành phố Tân Hải có nhiều tiềm năng phát triển, môi trường sống cũng rất tôn, cho nên ta dự định đến đây để lập nghiệp.”
Đổng Tuyền nở một nụ cười dịu dàng.
"Vậy là ngươi đã đến đúng nơi rồi. Vài năm trở lại đây, sau khi công ty Kiến Hành Quân được thành lập, tình hình kinh tế của thành phố Tân Hải ngày càng phát triển. Chúng ta vừa thiết lập mô hình “thành phố đại não”, hệ thống giao thông thuận lợi, tỷ lệ tội phạm cũng thấp, môi trường ven biển trong lành. Khu Vùng Vịnh cũng vừa được kiến tạo không lâu. Ở thời điểm hiện tại, Tân Hải là một trong những thành phố có sức cạnh tranh nhất nhất trong nước.
Công ty Hành Kiến Quân càng vượt trội hơn nữa, đó là doanh nghiệp tư nhân lớn nhất trong nước, doanh thu hàng năm có thể sánh ngang với GDP của một thành phố. Công ty này chính là niềm tự hào của thành phố Tân Hải. Con trai một người bạn của em họ ta đang làm việc tại Công ty Hành Kiến Quân, phúc lợi một năm của ta cũng không thể so với hai tháng lương của hắn. Hơn nữa, giới truyền thông cũng vừa mới đưa tin, cơ sở thì nghiệm công nghệ gì gì đó cũng đã được khởi công trên hòn đảo phía nam ... "
Người lái xe taxi nghe Đổng Tuyền khen thành phố Tân Hải, hắn lập tức khoe khoang về quê hương của mình. Hai mươi phút sau, chiếc taxi dừng lại ở lối ra vào của khách sạn lớn Tân Hải.
"Công ty Hành Kiến Quân? Xem ra nhiệm vụ không hề đơn giản như vậy."
Nhìn chiếc xe taxi rời đi, Đổng Tuyền cười mỉm, có lẽ hắn sẽ phải ẩn nấp tại thành phố Tân Hải một thời gian khá dài, nhiệm vụ cũng phải được lên kế hoạch thật tốt.
......
......
Trong khoảng thời gian này, giới truyền thông liên tục đưa tin Tập đoàn năng lượng hạt nhân Trung Quốc cũng như dự án xây dựng cơ sở thí nghiệm của công ty Kiến Hành Quân và Học Viện Kỹ Thuật. Sức nóng về chủ đề công nghệ tổng hợp hạt nhân có kiểm soát và các tin tức bát quái liên quan đến Kiến Hành Quân vẫn không hề có dấu hiệu suy giảm.
Sau khi hạng mục hợp tác được công bố, bọn họ đã lập tức khởi công xây dựng cơ sở thí nghiệm, chứng tỏ việc này đã được chuẩn bị rất kỹ lưỡng. Công ty Kiến Hành Quân có vẻ như đang rất háo hức để nghiên cứu công nghệ phản ứng tổng hợp hạt nhân có kiểm soát.
Những điều này cũng đã thu hút sự suy đoán từ mọi phía.
Khu vực hòn đảo xây dựng cơ sở thí nghiệm hiện đã được chỉ định là khu vực hạn chế, người dân bình thường hoàn toàn không bước chân vào đây. Diện mạo bên ngoài và kiến trúc bên trong cơ sở này chỉ có thể được suy đoán dựa trên các thông báo chính thức.
Thế giới bên ngoài vẫn đang bàn tán xôn xao, nhưng sau khi lần có mặt tại buổi lễ ký kết, Trần Mặc căn bản không còn tiếp tục xuất hiện trên mặt báo nữa, hắn từ chối tất cả lời mời phỏng vấn, tập trung hết sức lực vào việc phát minh và chế tạo các thiết bị tự vệ.
Lúc này, rất nhiều gián điệp đang âm thầm ẩn náu tại thành phố Tân Hải, mặc dù chính quyền đã truy bắt một số đối tượng, nhưng các thế lực thù địch vẫn có thể tiếp tục điều người khác đến đây để đạt được mục tiêu bằng mọi giá, cho nên hắn gần như không thể tìm ra cách nào để tiêu diệt tận gốc bọn hắn.
Vì lý do an toàn, hắn phải chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ, không một ai biết đám người này sẽ tấn công hắn vào lúc nào.
Nếu tình huống tương tự như lần trước lại xảy ra, hắn không thể đảm bảo mình có thể may mắn trốn thoát hay không.
Thời gian thấm thoát trôi qua, tin tức về hạng mục hợp tác giữa Kiến Hành Quân và Học Việc Kỹ Thuật cũng dần dần hạ nhiệt, dân chúng gần như quên mất các vụ việc liên quan đến gián điệp nước ngoài, sự chú ý của bọn họ cũng đổ dồn vào những sự kiện nổi bật gần đây.
Trong lúc Trần Mặc đang tập trung vào việc chế tạo thiết bị tự vệ, người nhà cũng đã gọi điện tới.
“Tiểu Mặc, bây giờ đã tan làm chưa?”
Điện thoại được kết nối, hình chiếu ba chiều của mẹ Trần hiện lên, khi nhìn thấy Trần Mặc, bà liền nở một nụ cười dịu dàng.
"Ta vẫn đang ở trong phòng thí nghiệm, nhưng cũng chuẩn bị về nhà rồi, có chuyện gì vậy?"
"Vẫn ở trong phòng thí nghiệm sao? Bởi vì hạng mục hợp tác với quốc gia nên ngươi mới bận rộn vậy sao? Ngươi vẫn có thời gian chứ?”
Mẹ Trần hỏi.
"Cơ sở thí nghiệm vẫn chưa được xây dựng xong, nên ta cũng không bận lắm. Ta ở trong phòng thí nghiệm chỉ làm một số việc nhỏ nhặt thôi."
Trần Mặc đáp theo bản năng.
“Nếu là chuyện nhỏ thì ngươi không cần tăng ca, nên về nhà sớm một chút.”
“Được rồi, ta về ngay.”
Trần Mặc vội vàng đồng ý.
"À, ngươi vẫn nhớ đám cưới của mình với Tiểu Ngư chứ? Còn nửa tháng nữa là đến ngày tổ chức đám cưới rồi đấy, ta phải nhắc nhở một chút, để ngươi còn bắt đầu chuẩn bị ngay bây giờ. Nếu ngươi không có thời gian thì phải nói với chúng ta, hôn lễ hoãn lại một khoảng thời gian cũng được.”
Mẹ Trần nhắc nhở.
“Không cần hoãn lại.”
Trần Mặc đương nhiên sẽ không quên một việc quan trọng như vậy.
"Nếu ngươi không muốn trì hoãn, chúng ta sẽ phát thiệp mời trong vài ngày tới. Ngoài ra, ngươi cũng nên chuẩn bị chụp ảnh cưới với Tiểu Ngư và đặt trước khách sạn nơi tổ chức tiệc. Những thứ này thì nên dựa theo sở thích của những người trẻ tuổi các ngươi, người già chúng ta không thể can thiệp được, chúng ta chỉ có thể chuẩn bị trước một chút việc nhà mà thôi.
Ngươi đừng quên những điều này đấy, nếu vấn đề trước mắt không quá quan trọng thì ngươi hãy bỏ sang một bên, dốc toàn lực chuẩn bị cho đám cưới, vì đó là ưu tiên hàng đầu của ngươi lúc này, có nghe không? "
" Được rồi, ta sẽ bắt đầu chuẩn bị ngày mai , mẹ đừng lo. "
"Trước tiên cứ như vậy đi, ngươi hãy về nhà ăn cơm đi. Cha mẹ sẽ giúp ngươi sắp xếp chuyện trong nhà, nhưng những chuyện của người trẻ tuổi thì chúng ta cũng không lo được, các ngươi cứ làm những gì mà mình muốn. Ngươi cũng phải chú ý sức khỏe trong thời gian này."
" Được. "
Trần Mặc cúp điện thoại, nở một nụ cười nhạt rồi cởi áo thí nghiệm, sau đó rời khỏi phòng thí nghiệm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi