Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 359: Lâm Thư đến rồi

Trong tất cả quốc gia nhập khẩu robot, Ả Rập Xê Út là nơi thích nghi nhanh nhất. Bởi vì đã có tiền lệ công dân robot thông minh trước đó, nên sau khi dòng robot Yêu Cơ xuất hiện ở đây, dân chúng Ả Rập Xê Út nhanh chóng thích ứng và trao quyền công dân cho các con robot thông minh này.
Ngoại trừ nước Mĩ, Nhật Bản và nhiều nước châu u đã nhập khẩu robot vì mục đích nghiên cứu, đối với toàn thế giới mà nói, thì đây là một thị trường mới nổi, rất nhiều quốc gia đều mong đợi chia sẻ thị phần từ nó.
Còn trong mắt công ty Kiến Hành Quân, thị trường robot thông minh gần như đang trống rỗng. Do đó, trong bối cảnh thiếu hụt những đột phá trong công nghệ trí tuệ nhân tạo như hiện nay, bọn họ không hề lo ngại về sức ép cạnh tranh. Cho đến giờ, công ty Kiến Hành Quân vẫn đang một mình một ngựa trong đường đua này.


Lâm Thư ngẩng đầu nhìn trụ sở công ty Kiến Hành Quân, cô do dự một lúc rồi mới đi về cổng lớn bên ngoài khuôn viên.
Lâm Thư vẫn còn nhớ rất rõ những gì Trần Mặc đã nói khi rời khỏi thành phố Giang Nam. Chờ đến khi cô đi học đại học, cô có thể làm việc tại công ty Kiến Hành Quân. Hiện tại, kỳ thi đại học đã kết thúc, cô cũng nên đến công ty Kiến Hành Quân một chuyến.
Lâm Thư hơi căng thẳng, không biết công ty Kiến Hành Quân còn muốn nhận mình nữa không, dù sao cô cũng chỉ là một học sinh trung học vừa mới tốt nghiệp. Hơn nữa, sự kiện kia đã trôi qua nửa năm rồi, cô cũng không chắc Trần Mặc còn nhớ rõ một nhân vật nhỏ bé như mình hay không.
"Xin lỗi? Cho hỏi cô tìm ai?"
Vừa tới cổng, Lâm Thư đã bị một nhân viên bảo vệ ngăn lại.
"Ta đến công ty các ngươi để ứng tuyển."
Lâm Thư ấp úng nói ra. Cô giống như một tờ giấy trắng, không hề có kinh nghiệm tiếp xúc với xã hội nào, nên khi đối mặt với tình huống mới mẻ như thế này, khó tránh khỏi có chút căng thẳng.
"Ứng tuyển ư?"
Nhân viên bảo vệ kia nhìn Lâm Thư từ trên xuống dưới, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.
Lâm Thư có đôi mắt trong suốt, mang theo túi xách sau lưng, nhìn cũng biết là một cô bé khoảng chừng 17-18 tuổi, trang phục bên ngoài còn mộc mạc quá mức, căn bản không giống như người đi ứng tuyển.
"Ngươi tên là gì?"
"Lâm Thư."
Lâm Thư nói chi tiết: "Lâm trong thụ lâm, Thư trong thư thái."
Nhân viên bảo vệ cầm lấy bộ đàm, nhờ người đi kiểm tra, sau khi có kết quả thì lại nhìn Lâm Thư: "Thật xin lỗi, công ty không có thông báo phỏng vấn của ngươi. Ngươi có thể nộp CV qua email hoặc i bưu điện đến hộp thư công ty, sau khi nhận được thông tin thì đến đây phỏng vấn trực tiếp."
Trụ sở chính có quy trình an ninh rất nghiêm ngặt, nếu không phải là nhân viên công ty mà muốn vào trụ sở chính thì phải trải qua rất nhiều công đoạn kiểm tra nghiêm khắc, để tránh trường hợp người lạ tiến vào công ty gây cản trở công việc.
Lâm Thư có chút nôn nóng.
Không phải cô không có CV, nhưng cô vừa mới tốt nghiệp, không hề có kinh nghiệm làm việc, nếu nộp CV kiểu đấy thì chỉ như đá chìm đáy biển, cơ bản không có khả năng được tuyển dụng. Cho nên Lâm Thư mới tự mình tới đây, nhưng không ngờ muốn tiến vào công ty Kiến Hành Quân lại khó như vậy.
"Ta biết ngôn ngữ lập trình chữ Hán, Trần Mặc tiên sinh từng nói, sau khi ta thi đại học xong thì hãy đến làm việc ở công ty Kiến Hành Quân."
Lâm Thư không thể không lấy ra đòn sát thủ cuối cùng. Nếu cứ như vậy mà trở về, thì cô không có khả năng bước vào công ty Kiến Hành Quân lần nữa.
"Chủ tịch? Ngươi quen chủ tịch sao?"
Nhân viên bảo vệ nghiêm túc hẳn lên, nếu là chuyện liên quan đến chủ tịch Trần Mặc, nhân viên bọn họ đều phải nghiêm túc thực hiện.
"Đã gặp qua một lần, hắn bảo ta đến làm việc ở công ty."
Lâm Thư nói.
"Xin chờ một lát."
Nhân viên bảo vệ lại cầm lấy bộ đàm để bắt đầu xác nhận. Chưa tới một phút sau, hắn lại nhìn về hướng Lâm Thư: "Ngươi có thể đi vào, quét chứng minh thư là được."
Nhân viên bảo vệ chỉ vào cái máy bên cạnh.
Người bên ngoài muốn vào trụ sở chính đều phải được đối chiếu thân phận. Đặc biệt là khi tổng giám đốc Triệu Mẫn đưa ra chỉ thị nâng cấp công tác an ninh từ hơn hai tháng trước, quy trình bảo vệ của khuôn viên công ty càng thêm nghiêm ngặt.
Những người không phải là nhân viên công ty đều phải trải qua bước nhận dạng khuôn mặt bằng trí tuệ nhân tạo thì mới có thể vào bên trong.
"Tòa nhà cao nhất kia chính là trụ sở làm việc."
Nhân viên bảo vệ chỉ vào trụ sở Tổ Kiến và nói.
"Cảm ơn."
Lâm Thư làm theo lời nhân viên bảo vệ, quét chứng minh thư để tiến vào khuôn viên.
Bên trong khuôn viên rất rộng, lại vô cùng sạch sẽ, nhưng vì mới đưa vào sử dụng chưa lâu, cành lá cây cối chưa quá phát triển, nên cảnh quan có hơi thua thiệt, nhưng bù lại, kiến trúc nơi đây mang theo hơi thở hiện đại mới mẻ.
Lâm Thư đã từng thấy trụ sở chính của công ty Kiến Hành Quân ở trên các bản tin, không ngờ hôm nay lại được nhìn thấy tận mắt, cho nên tâm tình của cô không khỏi kích động.
Sau khi ổn định lại tâm trạng, Lâm Thư mới đi vào trụ sở chính Tổ Kiến.
Lâm Thư mới đi đến cửa thì đã có một robot lễ tân đã xuất hiện ngay bên cạnh: "Lâm Thư tiểu thư, xin mời cô đi theo ta."
"V...Vâng!"
Lâm Thư ngơ ngác nhìn theo robot, cố gắng thích ứng trong đầu.
Cô đã nhìn thấy robot trên mạng, không ngờ lại được đối diện trực tiếp ở đây: "Ngươi biết ta sao?"
"Chủ tịch nói ta trực tiếp dẫn ngươi đi gặp hắn."
Robot thông minh dẫn Lâm Thư đi vào thang máy.
"Chủ tịch?"
Lâm Thư vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, sắc mặt có chút kích động, nhắm mắt đi theo phía sau robot. Ở công ty Kiến Hành Quân, người có thể xưng là chủ tịch, chính là người xuất hiện trong đầu mình vô số lần kia. Đã qua hơn nửa năm trôi qua, không biết hắn còn nhớ rõ cô không.
Dọc theo đường đi, không ít người đều nhìn về phía Lâm Thư, bọn họ đều có chút tò mò về thân phận của cô. Quần áo của Lâm Thư quá mức giản dị, khuôn mặt còn vương lại nét trẻ con, nhìn thế nào cũng không giống công nhân viên của công ty, lại càng không giống như người đến bàn chuyện kinh doanh.
Khi thang máy dừng lại ở tầng cao nhất của toà nhà, Lâm Thư trở nên vô cùng kích động, hai má đỏ hồng, tim đập rất nhanh. Sau khi đi qua vài cánh cửa, cuối cùng cô cũng tiến vào khu vực làm việc của Trần Mặc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi