Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1266: Tiếp tục cuộc khảo sát

“Ta có thể cho người chuẩn bị một buổi họp báo về máy tính toán lượng tử không?”
“Có thể.’
Trần Mặc tắt màn hình ba chiều đi, quay đầu tiếp tục kiểm tra dữ liệu ở sao Hỏa.
“Việc cải tạo khí quyển ở sao Hỏa như thế nào rồi?”
Triệu Mẫn dựa vào trên ghế, lặng lẽ nhìn màn sáng ở trước mặt Trần Mặc.
“Mọi việc đều tiến triển thuận lợi, ngươi có thể xem qua một chút.”
Trần Mặc di chuyển ngón tay, đặt một tấm màn sáng ba chiều trước mặt Triệu Mẫn.
Cô ấy nhìn thấy mười mấy thiết bị có đường kính trăm mét ở trên không, mặt sau của chúng còn có một cánh quạt cực lớn, liên thông với đường ống chứa đầy chất lỏng màu đỏ trong suốt ở phía dưới.
Ngoài ra, trên mặt đất còn có những cỗ máy di động có đường kính khoảng ba mét, hình dáng tương tự như những thiết bị cỡ lớn ở không trung, nhưng lại đi kèm với một vài kết cấu chân máy.
“Đây là những chiếc máy tạo oxy này, hàm lượng kỹ thuật không cao, cho nên rất dễ chế tạo. Nó có thể thu giữ các hợp chất oxy trong không khí, phân giải chúng thành các nguyên tố và oxy cô đặc bằng cách điện khí hóa. Trong tương lai, ta sẽ liên tục không ngừng chế tạo cỗ máy này để gia tăng kế hoạch cải tạo khí quyển ở sao Hỏa. Nếu chỉ dựa vào khả năng biến đổi bầu khí quyển của thực vật, thì sẽ mất rất nhiều thời gian, còn với sự hỗ trợ của máy tạo oxy. thì không bao lâu nữa, nồng độ oxy của sao Hỏa sẽ sớm đạt đến tiêu chuẩn sinh tồn của động vật.”
Bên ngoài thành phố Huỳnh Hoặc trên sao Hỏa, các máy tạo oxy cở lớn đã được hoàn thành và bắt đầu hoạt động, bởi vì không khí vô hình vô vị, nhưng Trần Mặc chỉ có thể nhìn thấy các bọt khí ở bên trong chất xúc tác lỏng.
Một dòng khí nhà kính không ngừng đưa vào bên trong máy tạo oxy, sau đó bị phân giải thành oxy và các đơn chất khác nhau.
“Thật đúng là kinh khủng, khi ngươi nói cải tạo hành tinh trước đây, ta còn tưởng ngươi điên rồi, không ngờ điều này đã trở thành sự thật nhanh đến như vậy.”
Triệu Mẫn sợ hãi thán phục nói: “Cải tạo hành tinh, kích hoạt ý thức của Mặc Nữ, ngươi còn muốn nghiên cứu cái gì kế tiếp nữa?”
“Bay ra khỏi Hệ Mặt Trời, nhưng mà chuyện này có chút khó.” Trần Mặc nói.
“Là sao?”
“Nếu không có tàu vũ trụ với tốc độ siêu việt hơn tốc độ ánh sáng, việc bay ra khỏi Hệ Mặt Trời không mang lại bất kỳ lợi ích gì.”
Trần Mặc cũng kéo một cái ghế ra, sau đó ngồi cạnh Triệu Mẫn.
Vũ trụ rộng lớn đến mức nó được đo đạc bằng đơn vị năm ánh sáng. Nếu như không có phi thuyền vượt vượt tốc độ ánh sáng, đối với Trần Mặc mà nói, cho dù hắn có thể bay ra khỏi Hệ Mặt Trời này, thì cũng chẳng tạo ra bất kỳ thành tựu nào. Ngay cả khi hắn có thể nghiên cứu được thuốc tăng thêm tuổi thọ, nhưng tuổi thọ của một thế hệ nhân loại như hắn căn bản không có cách nào chèo chống được con sông thời gian.
“Ngươi lại muốn nghiên cứu phi thuyền vượt tốc độ ánh sáng sao?”
“Đúng vậy.” Trần Mặc gật đầu.
Chỉ cần hắn chịu khó nghiên cứu, cộng với sự giúp đỡ của Mặc Nữ, thì Trần Mặc tự tin rằng mình có thể tìm ra được nguyên lý kỹ thuật này.
Nhưng mà khoảng cách thời gian quá dài, số lượng công nghệ kỹ thuật mà hắn có thể nghiên cứu được cũng có hạn, dù sao thì Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật nhất định cũng không thiếu mấy thành quả kỹ thuật như vậy.
Trong khi đó, hắn có thể tìm ra những tài liệu hoàn chỉnh về những kỹ thuật này đã được truyền thừa suốt bao đời nay của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
Hắn là người đứng ở trên vô số bờ vai vô số người khổng lồ, cho nên hắn phải tiên phong mở rộng con đường phát triển của họ, sau đó giao phó tài nguyên và sứ mệnh Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật cho thế hệ đời sau, giúp cho bọn họ không cần bắt đầu lại từ đầu, dù sao thì thời gian sinh mạng của hắn cũng có hạn.
Cho nên, Trần Mặc cần phải hoàn thành dự án cải tạo sao Hỏa càng sớm càng tốt, thu hoạch cấp thẩm quyền tiếp theo của Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật.
“Vũ trụ lớn như vậy, ngươi thật sự muốn đi xem sao?”
Trần Mặc nhún nhún vai, tỏ ý không cần phải nói cũng biết.
….
….
Tên thằn lằn ngồi thoải mái trên hàng ghế của phi thuyền vũ trụ, gõ gõ móng vuốt sắc bén lên quầy bar được làm từ chất liệu đặc biệt, tạo ra những âm thanh đinh tai nhức óc.
Hoạt động khảo sát lần này vẫn đang được tiến hành.
Siêu thiên hà Laniakea có diện tích rất rộng lớn, nhưng bởi vì địa hình cằn cỗi và có nhiều nhiễu động trong không gian, cho nên liên minh vũ trụ không phát triển đến đây.
Các điểm nhảy không gian trong khu vực này được tạo ra một cách tự nhiên trong vũ trụ, chứ không phụ thuộc vào tác động của liên minh vũ trụ, cho nên hầu hết đều hoạt động không ổn định.
Những điểm nhảy không gian không ổn định này chính là một trong số những nguy cơ lớn nhất trong hành trình thám hiểm vũ trụ.
Một khi gặp phải lỗ đen hoặc các tia nhiễu động xuất hiện ở gần điểm nhảy, bọn họ sẽ bị dịch chuyển ngẫu nhiên đến một xó xỉnh nào đó trong vũ trụ.
Trong hoàn cảnh không có bản đồ sao và thiết bị định hướng, tất cả sẽ bị thất lạc nhau và gặp nguy hiểm.
Không ít đoàn thám hiểm từng đến đây để khảo sát, nhưng cuối cùng lại mất tích không chút dấu vết.
Trong một số trường hợp mất tích, bọn họ thường phát hiện những mảnh vụn phi thuyền ở một vị trí cách siêu thiên hà Laniakea gần hai mươi tỷ năm ánh sáng.
“Giáo sư Ransu, chuyến khảo sát lần này của chúng ta sẽ tiến hành trong bao lâu?”
Tên thằn lằn nhàn nhã uống loại nước uống không biết tên.
“Ta không chắc chắn, ít nhất cũng phải mất 500 ngày.”
Ransu đặt tay trên ở trước mặt một người máy nhỏ, để người máy nhỏ cắt móng vuốt cho mình.
“Có chút lâu.”
Tên thằn lằn đưa ly nước cho người máy trên quầy bar, một lúc sau lại nhận về một ly đầy nước.
“Chúng ta đang khảo sát, không phải đang tận hưởng kỳ nghỉ.”
Con mắt thứ ba của Torrel khẽ chớp động, ông ta cẩn thận liếc nhìn màn sáng trong tay, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên rồi nhấp một ngụm thức uống: “Siêu thiên hà Laniakea rộng hàng trăm triệu năm ánh sáng), chuyến khảo sát năm trăm ngày này cũng chỉ được coi là một cuộc dạo chơi ngắn ngủi mà thôi.”
—–-
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi