Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 687: Bị hắt nước bẩn

"Theo trang mạng lười toàn cầu: Các cuộc biểu tình quy mô lớn đã nổ ra khắp nơi ở Nhật Bản, người dân đang ra sức yêu cầu chính phủ Nhật Bản phải trừng phạt công ty Kiến Hành Quân."
"Theo trang thông tin Sina: Theo bài thông báo chính thức của công ty Kiến Hành Quân, bọn họ không liên quan và không hề biết gì về sự việc virus 'Satan' cũng như các cuộc tấn công virus mạng khác. Kiến Hành Quân sẽ tích cực hợp tác với cơ quan điều tra với tinh thần cây ngay không sợ chết đứng.
Hiện tại, nhóm an ninh máy tính của Kiến Hành Quân đang nỗ lực hết sức để tìm cách loại bỏ virus ‘Satan’. Vậy nên, chúng ta đã lên tiếng kêu gọi tất cả các bên không tát nước theo mua cho đến khi sự thật được xác nhận. Tập đoàn chúng ta cảm thất vô cùng kinh hoàng và phẫn nộ trước những phát ngôn ám chỉ của nhóm nghiên cứu đến từ Đại học Tokyo, đồng thời cũng không hiểu mục đích của bọn họ là gì khi đưa ra những phát ngôn mang tính ám chỉ như vậy. Tập đoàn chúng ta chắc chắn sẽ thực hiện quyền truy cứu trách nhiệm pháp lý của mình.
Ngoài ra, tất cả các công ty trực thuộc tập đoàn Kiến Hành Quân sẽ ngừng hợp tác với Đại học Tokyo kể từ bây giờ, đồng thời không cung cấp bất kỳ sản phẩm nào dưới danh nghĩa của tập đoàn cho Đại học Tokyo nữa. Đại học Tokyo được liệt vào danh sách đen của tập đoàn Kiến Hành Quân vĩnh viễn. "
….
....
Cuộc tranh chấp giữa hai bên đã gây náo loạn cả thế giới. Mỗi bên tham gia đều cố gắng hết sức dùng mọi cách để giành được nhiều lợi ích hơn trong cuộc hỗn loạn này.
Trên Internet, cáo buộc tập đoàn Kiến Hành Quân là tổ chức đứng sau virus 'Satan' của nhóm nghiên cứu của Đại học Tokyo cũng đang được cộng đồng mạng bàn tán sôi nổi.
"Không có lửa làm sao có khói."
"Công ty rác rưởi, Kiến Hành Quân rác rưởi, vì tiền mà bất chấp luật pháp, loại công ty này có giữ lại cũng vô dụng, phá sản càng sớm càng tốt."
"Lúc trước, hệ điều hành Con Mối được đưa ra thị trường trong bối cảnh 'virus hề' đang hoành hành khắp nơi. Đời này có chuyện trùng hợp như vậy sao? Kẻ nào nói tập đoàn Kiến Hành Quân trong sạch, ta sẽ cắt tr*m phản đối.”
"Những người yêu nước thì nên ủng hộ công ty Kiến Hành Quân, kể cả việc đó là do công ty Kiến Hành Quân làm đi nữa, ta cũng sẽ nói rằng — làm hay lắm.”
"Khi bị vạch mặt thì kiếm cớ trừng phạt người ta, xem ra, đám người Kiến Hành Quân có tật giật mình. Công ty rác kiểu này nên biến khỏi Trung Quốc."
"Trần Mặc rác rưởi, hắn có lẽ đã tiêu hết tiền vào đám cưới và biệt thự của mình nên cần kiếm tiền để bổ sung ngân khố (buồn cười)"
"Ngay cả lời nói của người Trung Quốc mà các ngươi cũng không tin, lại đi tin những lời nói của người Nhật Bản? Toàn là những người hùa theo số đông và bị dắt mũi. Bộ luận Internet khi nào được ban hành nhỉ? Chúng ta phải điều tra danh tính của mấy kẻ gián điện Internet này rồi."
Cuộc tranh cãi diễn ra tưng bừng khói lửa, trong đó có rất nhiều kẻ đục nước béo cò và những người có dụng ý đặc biệt. Dưới sự lôi kéo của đám người này, hầu hết cư dân mạng đều đả kích vào tập đoàn Kiến Hành Quân, còn những bình luận bênh vực đều bị chìm nghỉm trong những lời chửi bới, thóa mạ.
"Chuyện gì tới thì cũng tới rồi.”
Trong văn phòng tổng giám đốc tại trụ sở chính, sắc mặt của Triệu Mẫn lúc này cực kỳ không tốt.
Lần này, công ty Kiến Hành Quân đã bị hắt cả một thùng nước bẩn. Quả nhiên, chiếc bánh từ trên trời rơi xuống cũng không được ngon lành đến như vậy.
“Tổng giám đốc, một nhóm người cầm biểu ngữ phản đối bên ngoài công ty, ngoài ra còn có một nhóm phóng viên đến đưa tin.”
Lam Khê bước vào phòng làm việc của Triệu Mẫn với sắc mặt lo lắng.
Triệu Mẫn đi đến bên cửa sổ, nhìn xuống phía dưới, quả nhiên nhìn thấy một nhóm người cầm biểu ngữ và một nhóm phóng viên với pháo cối và súng ống.
Cảnh sát đặc nhiệm đóng đô bên cạnh công ty Kiến Hành Quân đã sớm chạy tới, duy trì trật tự tại hiện trường và thuyết phục bọn họ rời đi.
"Công ty rác rưởi, trả tiền cho ta, các ngươi sẽ bị báo ứng."
"Công ty vô lương tâm."
"Vì tiền mà đến giới hạn cũng không cần, các ngươi chết không yên đâu.”
"Phóng viên giúp ta phơi bày sự thật ra ánh sáng. Ta đầu tư ở Nhật Bản, cũng bởi vì công ty Kiến Hành Quân phát tán virus mà dẫn đến việc phá sản. Công ty Kiến Hành Quân vô đạo đức này, hãy điều tra chúng, điều tra chúng, bắt bọn chúng đi tù."

...
Những người cầm băng rôn có mặt tại hiện trường, bất chấp sự ngăn cản của cảnh sát, hò hét điên cuồng về phía máy quay của phóng viên. Cho dù đã bị cảnh sát đưa lên xe cảnh sát, nhưng bọn vẫn liều mình gào thét.
"Nhóm người không có tư duy này sẽ luôn bị người khác lợi dụng."
Triệu Mẫn lắc đầu lạnh lùng và thu hồi ánh mắt.
"Đám người này nhận tiền làm việc, vì hình phạt và án phí tung tin đồn quá thấp, cho dù gây chuyện trắng trợn đến mức nào đi chăng nữa, bọn họ thì cũng bị nhốt vài ngày là được thả ung dung tự tại ngoài pháp luật. Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ chiều theo bọn họ, ngươi hãy thông báo cho bộ phận pháp chế của công ty để báo án với cảnh sát, những ai tung tin đồn nhảm đều sẽ bị khởi kiện. Công ty Kiến Hành Quân không tiếp nhận bất cứ hình thức hòa giải nào, ta nhất định phải để đám người bồi thường cho đến khi khuynh gia bại sản.”
Từ trước đến nay, công ty Kiến Hành Quân đã quá nhân từ với những lời đàm tiếu của tiểu nhân và bạo lực mạng bên ngoài. Bây giờ, những kẻ cào phím là thừa cơ kiếm chuyện, được đằng chân lân đằng đầu. Nếu cô không cho bọn họ một bài học sâu sắc, thì những kẻthủy quân kia không biết thế nào là đau.
"Một số phóng viên muốn phỏng vấn ngươi."
"Không gặp."
Triệu Mẫn nói không do dự.
Hiện tại, dù có nói bao nhiêu cũng vô ích, những người tin sẽ tự nhiên tin và những người không tin thì có giải thích đến mức nào cũng vô dụng. Nếu lên tiếng, bọn họ cũng sẽ nói ngươi có tật giật mình, còn nếu im lặng, thì bọn họ lại nói ngươi đã chịu thừa nhận. Đám thủy quân này luôn có biết cách dùng ngôn luận để dìm chết những điều chính nghĩa.
Sau khi Lam Khê rời đi, Triệu Mẫn mới bình tĩnh trởi lại.
Trong thời buổi rối loạn hiện nay, đối thủ của công ty Kiến Hành Quân nhiều không đếm xuể. Bây giờ bọn họ đang lâm vào tình cảnh sa cơ thất thế, những đối thủ kia chắc chắn sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
Trần Mặc không quan tâm đến vụ việc lần này, thậm chí hắn còn không gọi một cú điện thoại, ý tứ đã quá rõ ràng, hắn tạm thời sẽ không xen vào chuyện này, cho nên cô đành phải đứng ra xử lý.
Triệu Mẫn cũng rất tức giận khi Đại học Tokyo giội nước bẩn lên người mình. Nhưng vì đang cách nhau một đất nước, cô cũng không có cách nào tóm lấy đối phương.
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi